- Có quá nhiều nguyên nhân, ta không biết thời gian của các ngươi qua bao lâu, nhưng ta sớm đã không phải mình, trong khoảng thời gian rời các ngươi, ta từng mê thất trong không trung, sau đó được sư phụ ta Ngọc Khung lão tổ cứu, hiện tại ta bị Thiên Nguyên đế tộc truy sát, chỉ có thể trốn ở chỗ này, sở dĩ không rời Nguyên Vị Diện thứ nhất, bởi vì chỉ có nguyên khí nơi này mới có thể làm cho ta nhanh chóng trưởng thành.
Mê thất ở trong thời không!
Bị Thiên Nguyên đế tộc truy sát!
Đát Kỷ đau lòng, nhưng không biết nên an ủi nhi tử như thế nào.
Tần Quân hừ nói:
- Không có việc gì, trẫm giúp ngươi thành Nguyên Chủ thứ nhất, như thế nào?
Thiên Đình đã giao cho Tần Lăng Mệnh, có Thiên Vận thiên phú nhất sau này trở về cũng không dễ an bài, không bằng để hắn xưng bá Nguyên Vị Diện thứ nhất.
Thiên Vận nghe xong ngẩn người, cổ quái nhìn Tần Quân, mang theo ẩn ý nói:
- Nguyên Vị Diện thứ nhất sắp biến thiên, rất có thể đi hướng hủy diệt, ngài vẫn là trở về đi, chờ ta tu luyện thành công, ta sẽ trở về.
Cát Tường ở một bên nghe bọn hắn nói chuyện với nhau, trong mắt lộ ra ao ước.
Mặc dù hắn nghe không hiểu ba người Tần Quân nói chuyện, nhưng hắn có thể cảm nhận được Tần Quân cùng Đát Kỷ quan tâm Thiên Vận.
Loại thân tình này mang tới ấm áp, hắn đã thật lâu không có hưởng thụ được.
Tần Quân phất tay nói:
- Trẫm sẽ phái người lưu lại bảo hộ ngươi, việc này không cần nhiều lời!
Đối mặt phụ hoàng bá đạo như thế, Thiên Vận cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận.
Lúc này, Tần Quân nhìn về phía Cát Tường, trong mắt lóe lên kỳ quang, hỏi:
- Này là ai?
Thiên Vận nhún vai nói:
- Dân bản địa thôi, mới tán gẫu qua vài câu.
Nói xong, hắn nhìn Cát Tường phất tay nói:
- Ngươi đi nhanh đi, đừng trở lại nữa.
- Chớ đi, lưu lại cùng ngươi tu luyện.
Tần Quân đột nhiên nói, làm cho tất cả mọi người sửng sốt.
Sau đó bọn hắn đều nhìn về phía Cát Tường, muốn nhìn tiểu tử này đến cùng lạ ở chỗ nào.
Cát Tường kinh hỉ, lúc này đi đến trước mặt Thiên Vận, mặt mũi tràn đầy vẻ hưng phấn.
Thiên Vận vô ý thức tránh ra, nhưng gia hỏa này nhắm mắt theo đuôi, để hắn rất im lặng.
Đát Kỷ nhìn về phía Tần Quân, dùng ánh mắt hỏi thăm.
Tần Quân lắc đầu mỉm cười, ra hiệu nàng không cần hỏi nhiều.
Cứ như vậy, Tần Quân cùng các Thần Ma dừng ở nơi này.
Các Thần Ma cũng vui vẻ thanh nhàn, vừa vặn nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Tần Quân cũng không có ép các Thần Ma ở chỗ này, để bọn hắn tùy tiện du ngoạn, chỉ cần không thương hại sinh linh liền tốt.
Hắn cùng Đát Kỷ thì cùng Thiên Vận tu luyện, ngẫu nhiên hắn sẽ còn chỉ đạo Cát Tường.
Ở dưới Tần Quân dạy bảo, hai người đột nhiên tăng mạnh.
Trăm năm vội vàng đi qua.
Cát Tường đột phá tới Vô Cực đại chúa tể viên mãn, mặc dù tu vi của Thiên Vận tinh tiến, nhưng còn chưa đột phá đại cảnh giới.
Hiện tại, Thiên Vận cũng rất tò mò với Cát Tường, vì sao thiên phú của tiểu tử này không kém gì hắn?
Chẳng lẽ Cát Tường không phải đến từ phương thiên địa này?
Hắn hỏi thăm qua Tần Quân, đáng tiếc Tần Quân một mực không trả lời.
Đáng nhắc tới chính là, Cát Tường ưa thích quấn lấy Thiên Vận, cơ hồ lúc nào cũng đi theo hắn, chưa bao giờ rời Thiên Vận phạm vi trăm mét, khiến cho Thiên Vận rất bực bội, hảo cảm đối với hắn gần bằng không.
- Có thể đừng quấn lấy ta hay không?
Một ngày này, Thiên Vận đi tới chợ nhân gian giải sầu, sau lưng theo sát Cát Tường.
Tóc của Cát tường vẫn rất lộn xộn, nhưng thân thể sạch sẽ, mặc áo lam, khuôn mặt nhìn cũng rất thanh tú.
Cát Tường cười hắc hắc, không nói gì, bước chân vẫn đi theo Thiên Vận.
Đúng lúc này, phía trước đi tới một lão giả, quần áo mộc mạc, thân thể còng xuống, hai tay chắp ở sau lưng, rất giống người thường.
Ánh mắt hắn híp lại, phảng phất như không mở ra được, đi qua bên cạnh Thiên Vận cùng Cát Tường, thấp giọng hừ nói:
- Hai cái chẳng lành, Nguyên Vị Diện thứ nhất gặp nạn.