Bình sinh không tương tư, vừa biết tương tư, liền sợ tương tư
(Trích Duyên Đến Chính Là Em)
Phong Lam Nhu để nước từ trên cao xối xuống, hai tay cô chống lên tường, cô vẫn cứ im lặng đứng đấy mặc cho dòng nước lạnh thấm đẫm da thịt
- Tại sao chứ?
Cô khẽ lầm bầm, sau đó ngồi trên sàn nhà
============
- Dương Hàn Minh, tôi có chuyện muốn cùng anh thực hiện cuộc giao dịch
Sau khi đưa Phong Lam Nhu về tận nhà trọ, Hạ Tử Sở ngay lập tức vòng xe đến gặp tên trùm vũ khí, thế lực trải dài khắp nơi trên thế giới
Hạ Tử Sở bước vào căn phòng của Dương Hàn Minh, hắn đang đứng bên cạnh cửa sổ trầm lặng suy tư. Thật không biết hắn đang nghĩ gì
Dương Hàn Minh xoay người thâm trầm đối diện với Hạ Tử Sở, hắn nhếch môi
- Mời ngồi Hạ thiếu gia
Dương Hàn Minh một phong thái tao nhã lịch sự mời Hạ Tử Sở. Hắn cũng ngồi xuống đối diện Hạ Tử Sở, nghi hoặc nhìn Hạ Tử Sở
- Ngọn gió nào đã đưa Hạ thiếu gia đến nơi này
Dương Hàn Minh híp mắt, theo như hắn biết Hạ Tử Sở không hề có hứng thú hay có bất cứ ý định nào nhúng tay vào hắc đạo, hắn chỉ muốn làm bá vương thống trị bạch đạo
Hạ Tử Sở cũng phần nào biết được suy nghĩ hiện tại của Dương Hàn Minh, hắn cười nhạt
- Tôi chỉ muốn thực hiện một giao dịch, kì thực chuyện này rất đơn giản
Dương Hàn Minh đừng nhìn bề ngoài hắn chỉ có thân phận là vua nắm trong tay kinh tế của một quốc gia rộng lớn, ngoài ra còn là ông trùm vũ khí, vì sao lại nói vậy? Dương Hàn Minh, sau lưng hắn còn có cả một gia tộc là Dương gia chế tạo ra vô số loại vũ khí phục vụ cho chiến tranh mà hiện nay Dương Hàn Minh chính là gia chủ hiện tại. Hắn cũng góp phần làm Dương gia đã rộng lớn nay càng bành trướng ra hơn nữa. Còn về mặt quân sự, Dương gia lại nắm trong tay đến 1/3 quân cả nước
- Giao dịch? Tôi sẽ được lợi gì?
- Anh có thể di chuyển vũ khí qua nhiều nơi trên thế giới
- Nhưng tôi thật sự không cần
- Tôi sẽ đưa anh đi gặp quốc vương của nước G
- Được thôi
Dương Hàn Minh nhướn mày, hắn cười nhạt. Hắn đang tìm cách để gặp được quốc vương nước G, muốn gặp ông ta thật sự rất khó khăn
- Tôi muốn anh phải đảm bảo 100% an toàn cho 1 người vô cùng quan trọng
- Là?
Dương Hàn Minh thầm ngạc nhiên, quan trọng đến thế sao?
- Nếu cô ấy gặp nguy hiểm hoặc bị tổn thương thì quốc gia này và ngay cả Dương gia mở ra chiến tranh giữa nước G và cả Hạ gia, xem như là 1 lời khiêu chiến
Hạ Tử Sở lạnh lẽo nói, Dương Hàn Minh cau mày, người đó là ai? Sao lại có tầm ảnh hưởng lớn đến như vậy?
- Mong anh hãy bảo vệ Phong Lam Nhu, đặc biệt cách xa cô ấy khỏi người của Phong gia
Dương Hàn Minh sững sờ, là Phong Lam NHu?
- Anh biết cô ấy?
- Đúng, cô ấy sẽ là phu nhân Hạ gia trong tương lai
"Rầm"
Dương Hàn Minh bật dậy, nắm chặt tay, trên trán hắn nổi đầy gân xanh, đôi đồng tử tàn nhẫn thị huyết. Một bộ dáng của hắn như vậy khiến Hạ Tử Sở cau mày đề phòng nhìn hắn
- Hạ Tử Sở, anh nói lại thử xem?
Dương Hàn Minh chợt không hiểu chính bản thân mình bị làm sao, hắn giờ đây chỉ có tức giận, phẫn nộ, đau nhói...... vô vàn cảm xúc khác nhau làm hắn không kiểm soát được
Hạ Tử Sở cũng bất ngờ trước hành động của hắn, nghi hoặc nhìn người đàn ông đối diện
- Phong Lam Nhu chính là hôn thê của tôi
Hạ Tử Sở không hề sợ hãi nói ra. Dương Hàn Minh hít sâu một hơi cố gắng điều chỉnh lại. Sau đó hắn lạnh lùng nói
- Vậy thì cuộc giao dịch này không thành công
Cho dù Hạ Tử Sở không mở lời thì hắn cũng đang điều động người bảo vệ cô, mọi hành tung của cô hắn biết hết
- Anh có ý gì với Phong LAm Nhu sao?
Hạ Tử Sở cau chặt mày, hơi thở nguy hiểm đáng sợ vây quanh hắn
- Đúng vậy. Tiễn khách
Dương Hàn Minh cười lạnh, hắn lập tức hạ lệnh đuổi khách. Hạ Tử Sở trước khi đi còn không quên nói
- Anh đã hiểu Phong Lam Nhu được bao nhiêu? Câu đó Dương gia chủ đã bao giờ tự hỏi bản thân mình chưa?
Dương Hàn Minh trầm mặc, mọi lời của HẠ Tử Sở hắn đều nghe rõ, khẽ hừ lạnh
- Lập tức điều tra về nước G, đặc biệt là hoàng tộc
- Vâng
Thân phận thật của Phong Lam Nhu dần được tiết lộ, bọn họ sẽ phản ứng thế nào? Thật chờ xem
=================
Phong Lam Nhu loạng choạng đi ra từ phòng tắm, cô cảm thấy mọi thứ xoay vòng rồi lại hiện rõ lại xoay vòng. Đột nhiên bên ngoài có người gõ cửa đầy thô lỗ
Phong Lam Nhu khó chịu, cô từ từ tiến gần đến cửa, chưa kịp mở thì cửa bị đánh bật. Một đám đàn ông to con thô lỗ như bọn côn đồ trấn lột đầu đường xó chợ. Phong LAm Nhu ho khù khụ suýt chút nữa té ngã trên mặt đất. Tên đi vào đầu tiên hung tợn quát lớn
- MÀy là Phong Lam Nhu?
Sau hắn ta là thuộc hạ, những tên đàn em, bọn họ thấy Phong Lam Nhu mắt sáng rực lên, những ý nghĩ ghê tởm lướt qua trong đầu
- MẤy người là ai? Tôi báo cảnh sát đấy
- BÁo cảnh sát làm gì? Vô dụng thôi
Tên cầm đầu cười khẩy, lộ ra hàm răng ố vàng. Phong Lam Nhu cố nhẫn nhịn cơn khó chịu trào ngược lên từ bụng, cô lạnh lùng nhìn đám người trước mặt
- Các người là ai?
- Là ai? Không cần biết, lên trói con nhỏ này lại
Một bọn người lao lên trói chặt cô, Phong Lam Nhu giãy dụa nhưng với sức lực yếu ớt hiện giờ thì sao mà chống chọi lại? Cô bị trói lại, bịt kín mặt vác đi như bao gạo, sau đó mọi thứ tối đen như mực, rơi vào tuyệt vọng
- Tiểu thư, làm gì cô ta đây?
- "Muốn làm gì thì làm nhưng phải giết chết con tiện nhân đó"
- Vâng
Tên cầm đầu lập tức gọi cho người bên kia, giọng nữ âm hiểm độc ác vang lên. Ả ta cười lớn đầy trào phúng, đôi mắt không còn thiện lương không còn sự nhu nhược mà ngược lại độc ác không kém phù thủy, không kém đàn bà điêu ngoa
- Phong Lam Nhu, cô sẽ phải hối hận
Sự an toàn của Phong Lam Nhu đang đứng trên bờ vực hiểm ác, ai sẽ cứu cô? Hay không một ai quan tâm tới cô sẽ sống chết thế nào? Nam chủ Đông Phượng Dung hay Phong Tịnh hay Hạ Tử Sở hoặc là Dương Hàn Minh, Vương Dật Hàn? Không một ai dự đoán được
---------------------------------
Đây là chương mới, trong 2 tuần nữa t.g sẽ trở lại vào Giáng Sinh TvT mấy chương sau bắt đầu buồn đấy O.O
T.g cảm thấy đối với truyện này t.g như bà mẹ ghẻ vs c Nhu Ọ.Ọ
*Trailer:
Phong Lam Nhu không còn sức lực để mà thoát ra, cô rũ mắt, mọi thứ có lẽ kết thúc rồi. Cũng tốt, kết thúc cô sẽ không còn cảm thấy đau nữa, nỗi đau này của nguyên chủ cô thật không thể chịu nổi. Thật sự xin lỗi cô Phong Lam Nhu, có lẽ số mệnh của một nữ phụ sẽ không bao giờ thoát ra khỏi dây dưa bi ai thế này. Xin lỗi cô Phong Lam Nhu, tôi đã quá mệt mỏi