Tham vọng càng cao máu tanh càng nhiều
Càng đứng trên cao sẽ càng cô đơn
Đến lúc đó khi ngoảnh đầu lại mới phát hiện thì ra đã không còn ai bên cạnh
Muốn tranh đoạt thì bàn tay sẽ nhuốm màu tội ác
Muốn lợi ích thì sẽ có mọi lời dối trá, thật thật giả giả
Đến cuối cùng ai mới là thật lòng?
( Phong Lam Nhu)
Hai hàng lông mày của hắn nhíu chặt lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn Phong Tịnh trước mắt
- Hạ thiếu gia có một thân phận cao quý, nổi tiếng trong giới thượng lưu là người đa tài nhưng độc đoán, bên cạnh đó có thế lực rất lớn nên là anh ta có rất nhiều tình nhân bên ngoài như công chúa thanh tú nước A hay con gái của thị trưởng thành phố D và vô số, cũng không biết đã quan hệ xác thịt với bao nhiêu nữ nhân nhưng kết cục cuối cùng của bọn họ chỉ có một dù cho là nữ nhân có thân phận cao đến đâu, xinh đẹp đến đâu và tài năng đến mấy cũng sẽ bị không thương tiếc mà đá văng người ta đi. Tôi nói có đúng không Hạ thiếu gia?
Phong Tịnh cười lạnh một cách đáng đánh đòn, hai quyền của Hạ Tử Sở nắm chặt lại, nhếch lên khóe môi khinh thường nói
- Cậu có bằng chứng sao?
Phong Tịnh lãnh đạm quăng một sấp hình ảnh lên mặt bàn, từng bức hình là hai người đang triền miên với nhau, nam nhân tuấn lãng cùng một người trên tất cả hình ảnh nhưng nữ nhân lại khác nhau người xinh đẹp người thanh tú. Hạ Tử Sở càng âm trầm, Phong Tịnh gõ lên mặt bàn
- A, đây chẳng phải là Hạ thiếu gia anh sao? Hay tôi nhìn lầm? Hay chỉ là người giống anh như đúc?
Quả thật vô sỉ, đây mới chính là vô sỉ nhân, từng bức hình đều rõ ràng dù là kẻ ngốc cũng biết là ai nhưng hắn lại giả vờ ngu ngơ. Bộ dáng này khiến Hạ Tử Sở càng tức giận hơn
- Nói, cậu muốn gì? Muốn giúp Phong gia có chỗ chống lưng? Hay là gì?
- Hạ thiếu gia đã tự nhận sao?
Hạ Tử Sở nguy hiểm nhìn người vô sỉ trước mặt, hắn rất muốn tiến lên bóp cổ Phong Tịnh
- Nhanh
- Kì thật chuyện này rất đơn giản đối với hội trưởng
- Đơn giản?
- Phải. Là hủy bỏ hôn ước giữa anh và Phong Lam Nhu
- Không thể
Hạ Tử Sở cau chặt mày hơn. Phong Tịnh tựa tiếu phi tiếu nói
- Nếu anh không thực hiện thì toàn bộ sự thật này sẽ được gửi đến toàn nước G kể cả quốc vương của họ
- Cậu...
Hắn không ngờ Phong Tịnh lại có giở trò đê tiện như vậy
- Tôi sẽ cho anh thời gian suy nghĩ, nhưng chỉ trong vòng 1 tuần. Cáo từ
Phong Tịnh tiêu sái rời đi, bên khóe môi hắn xuất hiện nụ cười nhạt. Hắn sẽ làm mọi cách để cô buộc phải thuộc về hắn
Hạ Tử Sở thầm nghiến răng, hắn thật không ngờ quá khứ của mình lại có thể chôn mình xuống nấm mồ, nếu như biết là sẽ gặp Phong Lam Nhu thì hắn sẽ chẳng làm ra loại chuyện này. Vốn những nữ nhân này hắn chỉ coi họ như công cụ tiết chế, cũng chẳng bao giờ hôn môi mà chỉ lạnh lùng trút đi dục vọng sinh lý
Hạ Tử Sở tức giận, ném hết mọi thứ trên bàn xuống, lãnh đạm bỏ ra khỏi phòng hội trưởng
==============
- Ngươi đã truy ra được hoàng tộc nước G chưa? Quốc gia chúng ta chỉ thua kém họ về quân lực và khoa học công nghệ nhưng nếu hợp tác với họ sẽ có lợi cho chúng ta. Tìm được cách gì?
Vương Dật Hàn lạnh nhạt ngồi trong thư phòng, hắn nắm trong tay là quyền ngoại giao lẫn cai quản quân lực, chỉ cần thực hiện một bước là hợp tác cùng nước G hắn sẽ có luôn cả nguồn kinh tế của cả nước, đến lúc đó ngai vàng sẽ thuộc về hắn hoàn toàn. Sẽ không một ai không phục vì hắn rất có tài năng lãnh đạo cùng trí thông minh vượt trội
- Thưa ngài, chúng ta có một cách
- Nói
- 18 năm nay, quốc vương nước G thất lạc một cháu gái cũng là công chúa cao quý nhất trong hoàng tộc, mọi quyền uy to lớn của quốc gia đều thuộc về cô ấy, quyền lực của vị công chúa này chỉ xếp sau quốc vương họ. Nếu ngài làm cô ấy động tâm và kết hôn và tìm về cho quốc vương bọn họ thì mọi việc sẽ dễ dàng. Bên cạnh đó, nếu ngài kết hôn cùng vị công chúa đó thì coi như một nửa binh quyền của cô gái đó thuộc về ngài
- Công chúa? Là?
- Nhưng có một chuyện khá khó khăn là vị công chúa đó có hôn ước cùng thiếu gia Hạ gia Hạ Tử Sở
- Cô ta là ai?
- Thưa ngài, là Phong LAm Nhu
Sau một hồi thuộc hạ hắn báo cáo, nói ra cái tên hắn không hề nghĩ đến. Vương Dật Hàn không thể tin vào tai mình, hắn như bị sét đánh ngang tai. Hắn thật không ngờ người hắn nên làm động tâm không phải là Phong Ninh Sương mà chính là người mà hắn khinh rẻ nhất Phong Lam Nhu
- Lui ra
Vương Dật Hàn gõ từng nhịp lên bàn, hắn híp đôi mắt như hồ ly tuyệt đẹp lại, khẽ hừ lạnh chuẩn bị thực hiện bước tiếp theo chiếm đoạt ngai vàng
Vương Dật Hàn không biết rằng hắn luôn cố gắng làm Phong Lam Nhu yêu thương mình nhưng cuối cùng hắn lại là người lọt vào hố sâu do bản thân bày ra đầu tiên. Phong Lam Nhu liệu sẽ chấp nhận hắn sau tất cả mọi chuyện hắn gây ra? Còn Vương Dật Hàn sẽ từ bỏ ngai vàng để có được cô?
------------------------
*Trailer:
- Đông Phượng Dung, anh thật sự khiến tôi lại một lần nữa thất vọng về anh. Lại càng thêm một lần hối hận với quyết định sẽ bắt đầu tình cảm với anh một lần nữa. Anh đáng để tôi cho anh thêm một cơ hội nữa không? QUả nhiên có lần một rồi sẽ có lần hai. Tôi Phong Lam Nhu sẽ không còn quen biết anh nữa Đông Các Chủ