Ngay cả hỏi một câu cũng không nghĩ đến liền định tội hắn! Công chúa a công chúa, tâm của người có phải hay không rất lạnh?
“Bắc Đường công tử, ngươi làm sao vậy?” Thiên Cầm công chúa nhìn sắc mặt hắn đột nhiên kém thì quan tâm hỏi, nàng không có nội lực, cho nên cũng không có nghe được đoạn đối thoại cách vách, đương nhiên cũng sẽ không nghĩ đến những lời nàng nói với Bắc Đường Liên Vân đều bị Thần Tịch nghe được.
Đương nhiên, cũng khong thê tưởng tượng nàng đang bị Bắc Đường Liên Vân lợi dụng một lần.
Bắc Đường Liên Vân tâm tình nặng nề càng phát ra cực đoan, miễn cưỡng cười cười, “Ta không sao, công chúa không cần lo lắng, nghĩ đến công chúa hẳn là bề bộn nhiều việc, sẽ không nên vì ta lãng phí thời gian đi!”
Thiên Cầm công chúa sửng sốt, lập tức cúi đầu có chút thẹn thùng nói: “Bắc Đường công tử không cần lo lắng, bản công chúa hôm nay vô sự mới đến giải sầu, không thể tưởng được có thể gặp được ngươi.” Trong ánh mắt lộ ra một loại gặp lại hận trễ ý tứ.
Bắc Đường Liên Vân càng phiền chán, vì sao hắn có thể được rất nhiều nữ nhân ưu ái, lại cố tình không chiếm được sự chú ý của người kia?
“Bắc Đường công tử, đêm nay tiệc tối ngươi cũng sẽ tham gia sao?”
“Hẳn là có, ta nghe theo công chúa phân phó.”
Thiên Cầm công chúa nghe thế liền quyết định đợi nhất định phải gặp Cung Thần Tịch, sau đó dặn dò nàng mang theo Bắc Đường công tử đến tham gia tiệc tối, nàng muốn gặp hắn ở đó!
Không đúng, vẫn là đừng đi, nếu lộ diện trước mặt mọi người, đoàn người đều biết hắn là phu thị của Xích Dương công chúa, nếu nàng muốn đổi người sẽ không dễ dàng, tốt nhất là đừng lộ diện trước khi trở thành người bên mình đi!
Tâm tư cuồn cuộn, Thiên Cầm công chúa nóng nảy, nàng đứng lên mỉm cười với Bắc Đường Liên Vân: “Bắc Đường công tử, ta đột nhiên nhớ có sự tình muốn đi xử lý. Lần sau gặp lại!”
“Hảo, công chúa chú ý công việc, không cần để ý ta.”
Thiên Cầm công chúa vội vàng rời đi. Lập tức liền chuyển tới cách vách tìm Thần Tịch.
Này hội Thần Tịch vừa bôi thuốc xong nằm ở trong phòng nghỉ ngơi, Sở Mục Nhiên cũng không có rời đi, cùng nàng nói chuyện phiếm. Bỗng nhiên nghe được Thiên Cầm công chúa đến đây. Sắc mặt không vui, “Nàng tới làm cái gì?”
Sở Mục Nhiên có chút kinh ngạc nhìn nàng.“Công chúa, Thiên Cầm là Ngũ muội của ta, nàng phỏng chừng là muốn gặp ngươi.”
Muội muội hắn? Thần Tịch vẫy vẫy tay, “Thỉnh Thiên Cầm công chúa vào đi!”
Sở Thiên Cầm mang theo hai cái cung nữ đi vào đến xem đến Sở Mục Nhiên có chút kinh ngạc, “Tam ca, ngươi ở đây?”
Sở Mục Nhiên sái nhiên cười, “Ngũ muội cũng đến đây vì sao ta không thể a?”
“Không phải. Muội nghĩ Tam ca hôm nay bộn bề nhiều việc, không có thời gian bồi Xích Dương công chúa đâu!”
“Cho nên ngươi sẽ bồi nàng?”
Sở Thiên Cầm sắc mặt hơi hơi đỏ lên, nàng vốn muốn đến nhìn xem Xích Dương công chúa rốt cuộc là cái dạng nữ nhân gì, thế nhưng lại làm chu hoa hoa công tử như Tam ca chung tình, lại ngoài ý muốn gặp Bắc Đường Liên Vân, nàng bị Bắc Đường Liên Vân hấp dẫn liền biến thành đi gặp Bắc Đường Liên Vân trước. Đến nơi này cũng thay đôit suy nghĩ ban đầu, muốn Xích Dương công chúa đem Bắc Đường Liên Vân tặng cho nàng. Xấu hổ một hồi, nàng rất nhanh trở bình tĩnh lại, cười tủm tỉm tiêu sái tiến đến nhìn Thần Tịch nói: “Xích Dương công chúa hảo, đã sớm nghe qua danh tiếng của ngươi. Đây là lần đầu tiên gặp mặt, cùng Tam ca ta thật sự là vô cùng xứng đôi!”
Thần Tịch nghe vậy mỉm cười, “Phải không, cám ơn ngươi khích lệ. Thiên Cầm công chúa mời ngồi!”
Sở Thiên Cầm cũng không khách khí, ngồi bên cạnh Sở Mục Nhiên, bất quá đối với Cung Thần Tịch vẫn nằm lại ân cần thăm hỏi trong lòng nàng có điểm điểm không thoải mái, tốt xấu nàng cũng là công chúa được sủng ái trong lòng bàn tay Phụ hoàng, Cung Thần Tịch cũng được sủng ái, cho dù có mười vạn tinh binh cũng thế thôi! Tốt xấu cũng phải đứng lên nghênh đón nàng!
Nhưng nghĩ đến chuyện tình của Bắc Đường Liên Vân nàng liền nhẫn, chủ động khơi mào đề tài, “Xích Dương công chúa hảo phúc khí, có thể được Tam ca làm bạn, thực làm cho người ta hâm mộ!”
“Ân, công chúa nói không sai, Tiêu Dao Vương thật là một hảo nam nhân, thiện người am hiểu ý.”
“Đúng vậy, Tam ca tốt lắm, khẳng định so với phu thị của ngươi tốt hơn! Xích Dương công chúa, không phải ta nói ngươi nga, Tam ca làm sườn phu của ngươi thật sự có điểm ủy khuất!”
Thần Tịch cười mà không đáp, ngược lại nhìn Sở Mục Nhiên liếc mắt một cái,
“Nghe được chưa, Thiên Cầm công chúa hy vọng ngươi làm chính phu!”
Sở Mục Nhiên lập tức khoát tay, “Coi như hết, ta cũng không nghĩ quản lý bao nhiêu việc vặt vãnh trong phủ công chúa, cái kia khổ sai sự vẫn là cho người khác đi! Ta vẫn muốn làm một người tiêu dao.”
Sở Thiên Cầm nghe được lời hoàng huynh nhà mình nói thiếu chút nữa hút khí, nào có người như vậy a, rõ ràng có thể chiếm được bối phận cao, lại cố tình chính mình không đi tranh.
Bất quá nàng cũng biết cá tính Sở Mục Nhiên, nói một không nói hai, bởi vậy, cũng thực thức thời không hề nói chuyện này. Nghĩ nghĩ nàng lại mở miệng nói:
“Xích Dương công chúa, ta có một chuyện muốn cùng ngươi thương lượng.”
“Thiên Cầm công chúa cứ nói thẳng, con người của ta thích trực tiếp vào vấn đề, không thích quanh co lòng vòng đoán tâm tư đối phương.”
“Chính là -- cái kia, ngươi đối Bắc Đường công tử là thế nào?”
Thần Tịch ra vẻ khó hiểu, “Bắc Đường công tử? Người nào Bắc Đường công tử?”
“Chính là của ngươi phu thị, Bắc Đường Quân Liên a!”
Thần Tịch vẻ mặt giật mình, “Nga, nguyên lai là hắn a, Bắc Đường làm sao vậy? Hắn không sai a, chẳng lẽ hắn mạo phạm công chúa? Ta thay hắn xin lỗi đi, công chúa đại nhân đại lượng sẽ không muốn so đo.”
“Không có, Bắc Đường công tử không đắc tội ta, ta vừa mới ở bên ngoài gặp được hắn, nhìn tốt lắm, ta nghĩ, dù sao ngươi cũng không phải thực thích hắn, không bằng cùng ta thay đổi người đi!”
Gì?
Lời này nàng cũng dám nói a!
Sở Mục Nhiên cũng bị chính hoàng muội của mình làm giật mình, thay đổi người? Nếu người bình thường còn có thể, nhưng Bắc Đường Quân Liên là phu thị của Xích Dương công chúa a!
Điều này sao có thể đổi! Không phải làm cho người ta nhục mạ sao? Có chút xấu hổ nhìn về phía Thần Tịch, “Công chúa, Ngũ muội không hiểu chuyện, ngươi đừng nghe nàng nói bậy.”
Sở Thiên Cầm sốt ruột nhìn về phía Thần Tịch, còn thật sự nói: “Ta không có nói bậy, ta cảm thấy Bắc Đường công tử tốt lắm, dù sao ngươi cũng không thích hắn, không bằng sẽ thanh toàn chúng ta đi! Ta nhất định sẽ để Bắc Đường công tử làm Phò mã của ta, tuyệt đối so với làm một Thị Lang tốt hơn! Xích Dương công chúa ngươi khiến cho Bắc Đường công tử sống được tự tại một ít đi! Hắn đường đường là thế gia công tử Hạ quốc, nếu trở thành phu thị chi nhất của ngươi, không phải có chút lãng phí sao?”
Đúng vậy, cùng nàng thì sẽ không lãng phí!
Biểu tình im lặng của Thần Tịch làm cho người ta nhìn không ra hỉ giận, bất quá Sở Mục Nhiên cảm giác được nàng tức giận. Lập tức đối Sở Thiên Cầm quát: “Ngũ muội, ngươi rất hồ nháo, việc này về sau đừng nhắc lại, Bắc Đường công tử là phu thị của Xích Dương công chúa, không phải người ngươi có thể mơ ước!”
“Tam ca, ta muốn hắn, ta dùng hai mĩ nam, nhất định hai nam tử thật tốt cùng nàng đổi!”
“Thiên Cầm công chúa, phu thị của ta không phải dùng để làm giao dịch, nếu ngươi thật sự thích Bắc Đường Quân Liên, vậy thì chờ đi, đợi cho ta tự động thả hắn, đợi cho hắn được tự do lại đến tìm ngươi!”
Sở Thiên Cầm bất mãn nhìn nàng, “Chờ ngươi tự động thả hắn? Ngươi sẽ sao? Đừng bằng mặt mà không bằng lòng đi!”