Mục lục
Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Phạm Mai

Gia Cát Tĩnh Trạch đầu tiên là ngạc nhiên, lập tức khuyên can nói: “Công chúa, như vậy không hợp quy củ, chúng ta đứng là tốt rồi.”

“Có cái gì không tốt? Sự tình nghe qua có lẽ sẽ không quá ngắn, đứng không mệt mỏi sao? Chẳng lẽ các ngươi thích đứng?”

Ách, Cơ Tĩnh Viễn khẽ liếc mắt nhìn nàng một cái, “Phu thị của công chúa là không nên cùng công chúa cùng ngồi cùng ăn, trừ phi là chính phu của công chúa.”

Cái gì, phá quy củ.

Thần Tịch vẫy vẫy tay, “Được rồi, quy củ gì đó để qua một bên đi, ta cũng không phải nói các ngươi cùng ta cùng ngồi cùng ăn, nha, nhìn xem, ghế của các ngươi cũng không có khí phái như ghế của ta, ngồi giúp ta thẩm án đi.”

Hai mĩ nam nhìn nhau, thần sắc khác nhau ngồi xuống.

Thần Tịch lúc này mày hơi nâng lên, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, “Tĩnh Trạch, ngươi có biết Ngô gia Đại tiểu thư là người nào?”

Gia Cát Tĩnh Trạch sắc mặt có chút xấu hổ, tựa hồ muốn nói lại thôi, Thủy Yên kinh ngạc nhìn nàng một cái, nhẹ giọng trả lời: “Công chúa, Ngô gia Đại tiểu thư chính là con gái của Thị lang Hạ quốc Ngô Uyển Ngọc.”

Thần Tịch thở dài, “Này đúng là khó khăn a, ta giống như quên rất nhiều người cùng nhiều sự việc, đối với ta Ngô Uyển Ngọc một chút ấn tượng đều không có, Tĩnh Trạch, ngươi nói một chút xem, nàng vì sao đối với ta làm chuyện như thế?”

Tĩnh Trạch than nhẹ một tiếng, âm thanh trong trẻo lộ ra sầu lo, “Công chúa, Ngô Uyển Ngọc cùng công chúa không có xảy ra chuyện gì, bất quá, nàng cùng Thừa tướng gia nhị tiểu thư Ngu Cầm là bạn tốt nơi khuê phòng.”

Ngu Cầm lại là người nào? Càng nói càng phức tạp a.

“Nói đơn giản một chút, nói ngay chỗ trọng yếu đi, đừng khiến ta một câu lại một câu hỏi, ta không muốn lãng phí thời gian.” Thần Tịch giận, sắc mặt cũng hơi hơi trầm xuống.

“Là, Ngu Cầm ngày xưa cùng Quân Liên là thanh mai trúc mã, nếu không có công chúa xuất hiện, chỉ sợ bọn họ đã muốn là Kim Đồng Ngọc Nữ......”

Thanh mai trúc mã a!

Thần Tịch lại nghe đến một cái tục khí mà động lòng người, nói cách khác vì yêu thành hận.

Thủy Yên nghe được Gia Cát Tĩnh Trạch trong lời nói sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trong nháy mắt suy nghĩ cẩn thận nàng liền biết chính mình là bị người lợi dụng, phỏng chừng Thừa tướng gia nhị tiểu thư đồng dạng oán hận nàng, bởi vì nàng được Bắc Đường Quân Liên sủng, cho nên nhân gia muốn một chuyện được nhất tiễn song điêu.

“Công chúa thứ tội, dân nữ đáng chết, không phân biệt được thị phi, lại đến phủ công chúa làm cho người thêm phiền toái, dân nữ......”

Thần Tịch vẫy vẫy tay đánh gãy lời của nàng, “Ngươi không tính là làm sai, rất tốt. Ta không có trách ngươi, nhân quả tuần hoàn, trên đời mọi sự đều cũng có nhân thì mới có quả.”

Nghĩ nghĩ nàng lại nhìn về phía Gia Cát Tĩnh Trạch cười tủm tỉm hỏi: “Tĩnh Trạch, ngươi nói việc này xử lý như thế nào mới tốt?”

Gia Cát Tĩnh Trạch khó xử, hắn nói nhẹ, công chúa mất hứng, nói nặng, Bắc Đường Quân Liên sẽ chịu tội, như thế nào mới có thể không nhẹ không nặng đây?

“Hưu hắn như thế nào?” Thần Tịch nâng cằm ánh mắt lóe sáng, tựa hồ nghĩ đến bộ dáng khi hưu Bắc Đường Quân Liên.

Gia Cát Tĩnh Trạch biến sắc, “Công chúa, đây không phải là chuyện rất nghiêm trọng, dù sao hắn là do Hoàng đế Hạ quốc tứ hôn, nếu công chúa mạo muội hưu hắn chỉ sợ có tổn hại giao hảo hai quốc......”

“Ý của ngươi là vì hữu hảo hai quốc, ta phải ủy khuất chính mình bị khinh bỉ?”

Thần Tịch thanh âm thực đạm mạc, rất nhẹ, một chút đều không có tức giận, nhưng lại cố tình làm cho người ta có một loại cảm giác bị áp lực, nhưng cũng giống như nàng là một nữ nhân bình thường bị người khác ức hiếp.

Gia Cát Tĩnh Trạch đứng dậy rời đi chủ vị, đi xuống trước mặt Thần Tịch quỳ xuống trịnh trọng nói, “Tĩnh Trạch thỉnh cầu công chúa thay đổi tâm ý, cho Tam công tử một cơ hội.”

Thần Tịch nhìn Gia Cát Tĩnh Trạch đang hành lễ nghiêm túc kia nở nở nụ cười, tươi như hoa, “Ta nhớ rõ cuộc sống nữ tôn quốc, rất nhiều phu thị nơi hậu viện của công chúa tranh dành tình cảm, nhưng không thể ngờ được nơi này của ta lại là giúp đỡ nhau, trân trọng nhau, tốt lắm, tốt lắm.”

“Công chúa,ta cũng xin người giảm nhẹ hình phạt.” Cơ Tĩnh Viễn cũng như Gia Cát Tĩnh Trạch, một người lại một người quỳ xuống cầu tình.

Bắc Đường Mạn Lăng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nàng có chút khó chịu, vì sao Xích Dương công chúa có thể như thế ngạo mạn nói muốn hưu Nhị ca của nàng, hưu rất tốt, vì sao bọn họ lại vì Nhị ca cầu tình như thế?

Thủy Yên cũng dập đầu cầu tình, “Công chúa, Thủy Yên chỉ cầu ngày sau an ổn sống qua những ngày bình thường, tuyệt không hội lại cùng Tam công tử dây dưa, cầu ngươi không nên trách tội hắn.”

Trong đại sảnh trừ bỏ hai cái nha hoàn ở ngoài thì chỉ còn Bắc Đường Mạn Lăng đứng ngốc nơi đó, tâm tình của nàng thật sự là rất phức tạp, muốn nói lại bị cổ trầm trọng trong không khí ép tới có chút không thở nổi.

“Các ngươi như thế nào biết được Tam công tử không hy vọng đâu? Nói không chừng hắn ước gì ta thả hắn tự do đấy.”

Gia Cát Tĩnh Trạch nâng mắt nhìn nàng, hai tròng mắt thâm thúy có một loại lực lượng làm cho người ta an tâm, hắn kiên định hữu lực nói: “Công chúa, tự do tùy thời đều có thể cấp, cũng không nên cấp trong tình huống như vậy.”

Cơ Tĩnh Viễn cũng gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Thần Tịch bưng lên trà nóng uống nhẹ một ngụm, mặt nhăn nhíu mày, “Người tới, trà lạnh, đổi cái khác.”

Nha hoàn bước nhanh tiến lên hầu hạ, tay chân lưu loát bỏ thêm trà nóng, lại lần nữa cấp Thần Tịch một ly, “Công chúa, thỉnh.”

Nàng lại uống một ngụm, vẫn là nhíu mày, “Này hương vị không thích, đổi một cái hương vị.”

Nha hoàn có chút căng thẳng, “Công chúa muốn hương vị như thế nào?”

“Khiến cho Đại công tử đi chọn lựa đi, nếu hắn pha trà vừa vặn đúng ý muốn của ta, ta liền đáp ứng chuyện bọn họ vừa mới thỉnh cầu.”

Gia Cát Tĩnh Trạch nghe vậy bình tĩnh đứng lên tiếp nhận ấm trà trong tay nha hoàn, cung kính nói: “Công chúa xin đợi một lát, Tĩnh Trạch lập tức đi pha trà.”

Thần Tịch sâu kín nhìn bóng dáng thon dài của hắn rời đi, lại nhìn về phía Cơ Tĩnh Viễn, “Tĩnh Viễn, ngươi đi điều tra chuyện ám sát hôm qua, hy vọng ngươi có thể mau chóng tra được tin tức làm cho ta vừa lòng.”

Cơ Tĩnh Viễn nhìn bên người hai nữ nhân liếc mắt một cái, Thủy Yên coi như có vẻ thức thời, còn một cái tựa hồ như không biết nguy hiểm đang cận kề.

“Đi đi, nếu cần ai hỗ trợ thì hãy nói, Tiêu Băng không phải rất nhàn sao, kêu hắn đi cùng đi.”

“Là, Tĩnh Viễn tuân mệnh.”

Vào thời điểm Xích Dương công chúa chân chính tự cao tự đại, không thể không nói, bọn họ sáu cái phu thị là ai cũng không dám cãi lời, hậu quả việc cãi lời bọn họ đều thừa nhận không nổi.

Thần Tịch lại nhìn hai cái nha hoàn liếc mắt một cái, “Các ngươi ra cửa đi, có việc ta sẽ gọi.”

“Là, công chúa.” Hai cái nha hoàn nhanh chóng thối lui đến cạnh cửa, các nàng một chút cũng không muốn nghe chuyện tình kế tiếp, căn cứ kinh nghiệm, kế tiếp công chúa sẽ tức giận khó mà chịu được.

Thủy Yên tâm càng ngày càng khẩn trương, trên trán đã bắt đầu đổ mồ hôi.

Thần Tịch nhìn về phía Bắc Đường Mạn Lăng mỉm cười, “Không biết Thừa tướng gia nhị tiểu thư nay đã có gia đình chưa?”

“Không có, Ngu Cầm tỷ tỷ luôn luôn chờ Nhị ca ta. Ai giống nữ nhân như ngươi.” Bắc Đường Mạn Lăng cảm giác không khí áp lực lúc trước tiêu tán đi một ít liền bĩu môi giận dữ nói.

Thủy Yên nghe sắc mặt càng thêm trắng bệch, nàng thực không nghĩ bị liên lụy a.

“Thủy Yên, nữ tử mang thai phải chú ý thân thể, ngươi ngồi đi, không có mệnh lệnh của ta không được quỳ.”

“Tạ công chúa.” Thủy Yên cảm kích nhìn nàng một cái, xoa xoa đầu gối đứng lên thành thành thật thật ngồi, nàng cũng phát hiện công chúa tuy rằng khí thế bức người, nhưng lại không giống như ngoại giới truyền lời là một con người ác độc.

“Công chúa, Tam công tử đã trở lại.” Nha hoàn ở ngoài cửa nhẹ giọng nói vào bên trong.

Thần Tịch nhìn về phía cửa đại sảnh, mặt khác hai nữ nhân cũng giống nhau nhìn qua, bất quá sắc mặt không đồng nhất thôi.

Đánh giá cẩn thận Bắc Đường Quân Liên một phen, Thần Tịch không thể không nói, này nam nhân tuấn mỹ thanh tú chọc người phạm tội, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt phong lưu, sóng mắt lưu chuyển, lóe ra quang mang giống như hồ ly, làm cho Thần Tịch nhìn liền lo lắng chính mình sẽ không bị hắn tính kế đi.

Nam nhân như vậy, vừa thấy liền nghĩ là phong lưu phóng khoáng, nhưng muốn hắn thật tình thật là không dễ dàng a.

“Quân Liên gặp qua công chúa.” Bắc Đường Quân Liên vừa tiến đến liền cảm giác không khí khác thường, ở cửa lại nghe nha hoàn nhắc nhở tự nhiên hiểu được Xích Dương công chúa tức giận. Mặc kệ vì quốc hoặc là gia, hắn cũng không thể nào xung đột cùng Cung Thần Tịch

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK