Mục lục
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chọn xong bữa sáng, lúc thanh toán hắn mới phát hiện WeChat cảu mình không có tiền.

Tống Gia Thành phát hiện mình không có tiền cũng không kinh hoảng, cực kỳ cơ trí nghĩ tới chuyện nhờ người khác đặt hộ.

WeChat của Tống Gia Thành tổng cộng có bốn người bạn, Đỗ Khanh, Đỗ Hùng Hoa, Cam Mạn Mai cùng một cái WeChat tiểu quản gia.

Lúc ấy mới hơn 6 giờ sáng, y theo hiểu biết của hắn, Đỗ Hùng Hoa khẳng định còn đang ngủ, nhưng Cam Mạn Mai có lẽ đã rời giường làm bữa sáng.

Lúc ấy Tống Gia Thành cũng ôm tâm lý thử xem sao, nhắn tin cho Cam Mạn Mai.

Hắn nghĩ nếu Cam Mạn Mai không thấy tin nhắn, chờ vài phút hắn liền cầm chìa khóa lên phố mua bữa sáng, nếu bất hạnh lạc đường, hắn cũng chỉ có thể nhờ người đi đường giúp đỡ.

Cũng may trên ban công còn có một hộp đựng đồ chuyển phát nhanh mà Đỗ Khanh chưa kịp vứt đi, cho nên Tống Gia Thành cũng đã có địa chỉ cụ thể của chung cư.

Còn may hôm nay Cam Mạn Mai nấu cháo thịt nạc trứng Bắc Thảo, vừa nấu cháo bà còn vừa cầm di động lướt mạng, cho nên bà lập tức thấy tin nhắn của Tống Gia Thành.

Cam Mạn Mai thay hắn trả tiền trước, rồi mới nhắn tin qua hỏi tình huống.

Nghe Tống Gia Thành nói đây là bữa sáng hắn đặt cho mình và Đỗ Khanh, vị thế của hắn trong lòng Cam Mạn Mai được nâng cao một bậc.

Tuy rằng bà vốn đã rất vừa lòng với chàng rể này.

Nhưng có câu nói, không có tốt nhất chỉ có tốt hơn.

Tiểu Ngôn biết săn sóc người khác như vậy, về sau tiểu Hạ khẳng định có thể hạnh phúc.

Lo lắng lúc sau Tống Gia Thành còn cần dùng tiền gấp, Cam Mạn Mai thanh toán đơn hàng cho hắn xong, còn tùy tay mở một thẻ phụ cho hắn.

Có 3000 đồng, tuy rằng với thân thế nhà Tống Gia Thành thì không được coi là nhiều, nhưng cũng làm Cam Mạn Mai do dự một hồi rồi mới gửi tiền qua.

Nghe hắn nói đến đây, Đỗ Khanh ngồi cũng không yên, cô vỗ bàn trà hỏi: “Cái gì? Mẹ em cho anh dùng thẻ phụ? Hạn mức tới 3000 đồng.”

Tống Gia Thành không biết vì sao Đỗ Khanh phản ứng lớn như vậy, vẻ mặt khó hiểu gật gật đầu.

Sáng hôm nay hắn cũng mới biết tới thẻ phụ là cái gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-144-diu-dang-2.html.]

Cam Mạn Mai cẩn thận giải thích cho hắn, có cái thẻ phụ này, về sau mỗi tháng hắn đều có 3000 đồng để tiêu, số tiền này trực tiếp khấu trừ từ tài khoản ngân hàng của bà.

Tuy nói rằng trưởng bối ban thưởng, không dám từ chối, nhưng Tống Gia Thành thật sự không tính tiêu tiền trong cái thẻ phụ này.

Anan

“Không phải chứ, dựa vào cái gì? Em mới phát hiện, mẹ em làm người thật bất công.”

“Trước kia em học đại học ở Đế đô, mẹ như sợ cho em nhiều tiền sinh hoạt quá, mỗi lần cho như nặn kem đánh răng, mỗi lần xin thì chỉ cho 1000 đồng, hoặc 500 đồng, rất keo kiệt, em cũng không nói, nhưng sao vừa cho anh một lần đã cho 3000 đồng, rốt cuộc em là con đẻ hay anh mới là con đẻ của mẹ em?”

Đỗ Khanh thật sự không hiểu suy nghĩ của mẹ già nhà mình, trước kia khi cô đi học, cha mẹ không muốn cho cô quá nhiều tiền, mỗi tháng chỉ cho một ít tiền sinh hoạt, hận không thể dựa theo tiêu chuẩn trợ cấp hộ nghèo của quốc gia.

Sợ không cẩn thận, cô liền sẽ học theo người khác đi nhảy Disco, uống rượu, yêu đương.

Chờ đến khi cô tốt nghiệp có thể tự mình kiếm tiền, bọn họ lại hận không thể đưa toàn bộ của cải cho cô, cô không cần bọn họ còn không cao hứng.

Nếu không phải miệng cô còn bận ăn bữa sáng, khẳng định sẽ không nhịn được gọi điện thoại qua hỏi Cam Mạn Mai, rốt cuộc bà không thấy bất công sao?

Tống Gia Thành thấy cô tức giận, vội vàng trấn an: “Nàng đừng tức giận, dì thích ta còn không phải vì nể mặt của nàng sao, câu nói kia nói như thế nào —— yêu ai yêu cả đường đi, dì yêu nàng nên cũng mới quý ta như vậy.”

“Nếu không phải vì nàng, dì sao có thể quen ta, nàng thấy có đúng không?”

“Anh nói cũng có đạo lý.” Đỗ Khanh gật đầu.

Cô lại không phải trẻ con, đạo lý này cô tự nhiên đều hiểu, nhưng mà trong lòng vẫn nuốt không trôi nha.

Rõ ràng cô mới là con gái ruột, sao lại đối xử khác biệt như vậy?

Tống Gia Thành sợ bởi vì chuyện này làm Đỗ Khanh không thoải mái, một bên lấy di động một bên nói: “Anh không cần thẻ phụ của dì, nàng mở cho ta một cái.”

Đỗ Khanh vội vàng gật đầu nói: “Vậy anh xóa thông tin thẻ phụ của mẹ em trước đi, rồi em thêm cái thẻ phụ khác cho anh.”

Nhìn Tống Gia Thành xóa thông tin thẻ phụ của Cam Mạn Mai, Đỗ Khanh vừa lòng gật gật đầu, lại mở cho hắn một cái thẻ phụ khác với hạn mức 5000 đồng.

Tống Gia Thành đã sớm muốn mua đồ vật trên mạng, cho nên Đỗ Khanh cũng không quên mở cho hắn một tài khoản mua sắm, hạn mức cũng là 5000 đồng.

Đỗ Khanh cũng không biết Tống Gia Thành có chú ý tới ý nghĩa lãng mạn của con số cô cố ý chọn hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK