Mục lục
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đơn giản một chút chính là —— hy vọng lúc các cô đi khám thai Đỗ Khanh có thể xem giúp một chút, để xem đứa trẻ trong bụng các cô rốt cuộc là nam, hay là nữ.

Bởi vì ảnh hưởng của kế hoạch hoá gia đình, mỗi nhà chỉ có thể sinh một đứa con, được chiều chuộng nên dưỡng thành tính tình tự cao tự đại của bọn họ, lòng tự tin cao hơn trời.

Cố tình Đỗ Khanh cũng là người không chịu được nửa điểm ủy khuất, cô vẫn luôn kiêu ngạo vì công việc của mình, không chấp nhận được người khác có nửa điểm coi khinh, cuối cùng thường thường đều ăn xong một bữa cơm, liền xóa WeChat của đối phương.

Đi qua vài lần, Đỗ Khanh liền hoàn toàn không còn hứng thú với chuyện xem mắt này.

Cứ như vậy những bà dì giới thiệu đối tượng cho cô có ý kến, đều nói con gái nhà lão Đỗ thanh cao, đôi mắt đều hướng lên đỉnh đầu, ai giới thiệu đối tượng cho cũng chướng mắt, cũng không biết rốt cuộc muốn tìm cái dạng người gì.

Loại tình huống này cứ kéo dài mãi cho đến khi Đỗ Khanh mua nhà dọn ra ở riêng, mới xem như chuyển biến tốt đẹp.

Ở khu chung cư cũ, tuy rằng thường thường cũng có thể cảm nhận được sự quan tâm mà những nơi khác trong thành phố khó cảm nhận được, nhưng phần lớn thời gian vẫn làm người ta cảm thấy phức tạp, không cự tuyệt được nhân tình.

Đặc biệt khi Đỗ Khanh làm bác sĩ, người tìm cô hỗ trợ cũng nhiều hơn.

Cũng không phải cô không muốn hỗ trợ, nhưng toàn nhờ cô giúp đỡ xem giới tính thai nhi, cô thật sự không khôg có cách nào hỗ trợ có được không?

Cô nói không thể hỗ trợ, người ta sẽ nói cô m.á.u lạnh, không màng tình nghĩa hàng xóm nhiều năm.

Hiện tại Đỗ Khanh liền hận chính mình trước kia khi mua nhà sao không quyết tâm mua căn hai phòng ngủ, bằng không hiện tại cũng không đến mức phải chuyển giường gỗ về nhà cha mẹ. Dù cô không muốn, nhưng về sau chỉ cần bọn họ muốn về cổ đại, đều phải về khu chung cư cũ qua đêm.

Tống Gia Thành không biết Đỗ Khanh này đó phiền não, chuẩn bị trở về nên hắn muốn mang chút gì đó.

Giường gỗ tới rồi, ngay kia chính là sinh nhật của Tống Mẫn Lan, cho nên muộn nhất là tối mai bọn họ phải trở về.

Đỗ Khanh chỉ huy Tống Gia Thành dọn tất cả đồ bọn họ muốn mang về cổ đại, đặt lên giường gỗ trước.

Giường gỗ xếp đầy đồ vậ, cho nên tối hôm nay Đỗ Khanh tiếp tục ngủ thư phòng.

Còn Tống Gia Thành, đêm qua hắn đã ngủ cả đêm trên sô pha, hôm nay ngủ thêm một tối cũng không sao.

Lần này bọn họ muốn mang về ba cái đồng hồ quả lắc cao 1 mét 2, bốn thùng khăn giấy, băng vệ sinh, một cái va ly cỡ 21 ( bên trong đựng nội y).

Mấy thứ này xếp thật gọn chồng lên nhau, cũng chiếm một nửa không gian của giường gỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-83-hang-xom-2.html.]

Trước khi về cổ đại, Đỗ Khanh nghĩ lần này có thể sẽ phải ở cổ đại thêm mấy ngày, cho nên còn lôi kéo Tống Gia Thành đi siêu thị một chuyến.

Cô mua rất nhiều đồ ăn vặt cùng trái cây mình thích, riêng chocolate cũng mua hai hộp lớn.

Cổ đại giao thông không phát triển, kể cả Quốc công phủ không thiếu tiền, cũng không giống ở hiện đại, có thể tùy ý ăn đủ loại trái cây phong phú.

Cho nên việc chuẩn bị quà sinh nhật cho Tống Mẫn Lan, Đỗ Khanh đã có đại khái ý tưởng trong lòng.

Lấy của cải của cô, khẳng định không tặng nổi trân bảo vô giá.

Tống Mẫn Lan ban thưởng cho cô nhiều thứ quý giá, tùy tiện lấy ra một thứ cũng có thể làm bảo bối gia truyền.

Đỗ Khanh nghĩ mình nếu không thể tặng thứ có giá trị tương đương, vậy chỉ có thể đáp lễ một ít đồ vật hiếm lại đối với cổ nhân thôi.

Anan

Bánh sinh nhật có thể có.

Điểm tâm mềm xốp lại có kem như vậy ở cổ đại rất hiếm có, hơn nữa bánh sinh nhật có ngụ ý độc đáo, tặng bánh kem tuyệt đối sẽ không sai.

Trừ cái này ra, còn có thể tặng một làn trái cây lớn.

Cả đời này Đỗ Khanh cũng chưa tặng quà sinh nhật được mấy lần, đặc biệt là Tống Mẫn Lan vốn sống trong nhung lụa, cái gì cũng không thiếu, chỉ có thể tận lực chọn những thứ khó xảy ra sai sót.

Làn hoa quả tuy rằng nghe rất bình thường, nhưng ở bệnh viện, mọi người tặng nhiều nhất chính là trái cây và hoa tươi.

Bất quá Đỗ Khanh cũng lo lắng cho lễ vật của mình không đủ phóng khoáng hay không, trước khi mua bánh kem và trái cây còn không yên tâm hỏi qua Tống Gia Thành.

Tống Gia Thành lại nói lễ vật Đỗ Khanh chọn cực kỳ thích hợp, không có vấn đề.

“Tuy rằng hai thứ này ở hiện đại không tính là cái gì to tát, nhưng ở cổ đại lấy làm thọ lễ cho trưởng tỷ ta, tuyệt đối được xem như lễ vật độc nhất.”

Hắn nói vậy nhưng Đỗ Khanh vẫn thấy chưa đủ tốt.

Nói đến cùng bánh kem cũng là người khác làm, làn trái cây cũng là người khác bố trí, từ đầu tới đuôi cô cũng không tốn chút tâm tư nào.

Cuối cùng Đỗ Khanh mua một cái bánh kem bơ ba tầng cao 26 tấc, một làn trái cây lớn xếp từ quả thanh long, quả vải, long nhãn, nho, dương mai, cherry, chuối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK