Bữa sáng cũng thay đổi mỗi ngày, hôm nay là bánh trứng, ngày mai có thể là bánh bao nhân đậu, bánh bao cuộn, màn thầu, gỏi cuốn hoặc là bánh bao thịt.
Cam Mạn Mai cũng không ngại dậy sớm nấu cơm sáng, ngược lại bà còn rất vui vẻ, nbà thật sự muốn nuôi Đỗ Khanh và Tống Gia Thành trắng trẻo mập mạp, cho nên mỗi ngày trừ bỏ thay đổi bữa sáng đa dạng cho bọn họ, còn sử dụng đủ loại biện pháp nấu các loại sữa đậu nành.
Sữa đậu nành nguyên chất, sữa đậu nành đậu đpr, sữa đậu nành đậu phộng, sữa đậu nành hạch đào, nếu không phải ở gần cha mẹ, Đỗ Khanh cũng không biết sữa đậu nành còn có thế nấu nhiều kiểu như vậy.
Một ly sữa đậu nành nho nhỏ, tự làm ở nhà rất phiền toái, các loại đậu đều phải ngâm trước một ngày.
Trước kia khi Đỗ Khanh được hưởng thụ loại đãi ngộ này là khi học cấp ba, lúc ấy cô bị áp lực học tập ép tới không thở nổi, không chú ý tới sự vất vả của Cam Mạn Mai.
Hiện tại Đỗ Khanh đã ra xã hội đi làm nhiều năm, cho nên cô càng thấu hiểu sự vất vả của mẹ, cô cũng đã nói chuyện nấu bữa sáng này rất nhiều lần, nói Cam Mạn Mai cứ tùy tiện làm vài món ăn là được, không cần dậy sớm cả tiếng để chuẩn bị mấy thứ này.
Nhưng mà Cam Mạn Mai căn bản không nghe vào, mỗi lần đều lấy lý do lớn tuổi ngủ ít, buổi sáng tỉnh sớm mà chặn lời Đỗ Khanh.
Buổi trưa không nấu ăn ở nhà, Đỗ Hùng Hoa bọn họ trực tiếp ăn ở nhà ăn đơn vị, Đỗ Khanh bọn họ ở bên ngoài làm việc sẽ thuận tiện giải quyết vấn đề cơm trưa.
Buổi tối Cam Mạn Mai tan tầm sẽ đi chợ mua thịt rau tươi mới, sau đó làm một bàn đồ ăn ngon lành, buổi tối cả nhà sẽ ngồi cùng nhau ăn cơm nói chuyện phiếm, cuối cùng Đỗ Hùng Hoa lại kéo lên Tống Gia Thành đi chơi hai ván cờ.
Cam Mạn Mai quả nhiên trồng rất nhiều rau quả cùng hoa cỏ ở hai bên sân phơi, thường thấy như tỏi, hành lá cùng các loại rau xanh, ít thấy như dâu tằm, cây mơ, hai cái sân hai mươi mấy m2, bị bà quy hoạch như một cái hoa viên nhỏ, không lãng phí một chút không gian nào hết.
Vì mấy thứ này, Tống Gia Thành đã lái xe việt dã trở Cam Mạn Mai về nông thôn vài lượt, ở nông thôn đào được mấy xe đất bùn thích hợp cho việc trồng hoa, trồng rau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-240-ban-nha.html.]
Cứ ở chung như vậy, quan hệ của Tống Gia Thành và hai người Đỗ Hùng Hoa, Cam Mạn Mai đã tiến bộ vượt bậc, ba người bọn họ không có việc gì sẽ thường xuyên cùng đi siêu thị hoặc là chợ bán thức ăn mua sắm, mỗi khi như vậy, sẽ có rất nhiều người khen Cam Mạn Mai bọn họ có phúc khí, có một đứa con trai tri kỷ, chịu cùng bọn họ đi dạo siêu thị.
Đỗ Hùng Hoa cùng Cam Mạn Mai cũng không phủ nhận chuyện này, bởi vì bọn họ biết nếu nói đây không phải con trai bọn họ, mà là vị hôn phu của con gái, con rể tương lai của bọn họ, khẳng định cằm của mọi người sẽ bị dọa rớt.
Cuộc sống hiện đại nhân tình lạnh nhạt, rất nhiều cặp vợ chồng kết hôn mười mấy năm, con rể cũng không thể trở nên quen thuộc với người nhà vợ.
Sau khi chuyển nhà, Đỗ Hùng Hoa đã thu thập nhà cũ và cho thuê.
Vốn căn hộ chung cư nhỏ của Đỗ Khanh cũng định cho thuê, hai căn hộ đều cho thuê, tuy rằng tiền thuê mỗi tháng không nhiều lắm, nhưng cũng có khoảng 6000 đồng, nhiều ít cũng coi như một khoản thu.
Bất quá Đỗ Khanh vẫn cảm thấy nên bán căn chung cư nhỏ của mình đi, hiện giờ trên danh nghĩa cô đã có hai căn nhà, giữ lại ăn chung cư nhỏ kia cũng không dùng đến, còn không bằng bán đi đổi thành tiền.
Kỳ thật dựa theo suy nghĩ của Đỗ Hùng Hoa, nếu có thể thì bán luôn căn nhà cũ của hai ông bà, ông cũng muốn trực tiếp bán đi, nhưng mấy năm nay ngành bất động sản đình trệ, căn nhà cũ như vậy cũng không thể bán ngay, cho nên chỉ có thể cho thuê trước, sau đó lại chậm rãi tìm kiếm người mua thích hợp.
So sánh ra thì căn hộ nhỏ của Đỗ Khanh dễ bán hơn.
Đỗ Khanh vừa lộ tin muốn bán nhà, thật ra cũng có nhiều người hỏi đến.
Anan
Chủ yếu là do căn hộ nhỏ của Đỗ Khanh ở đoạn đường tốt, tiện đi lại, diện tích nhỏ, giá cũng không quá đắt.
Nhà cũ không nhắc đến, bán hay không là do Đỗ Hùng Hoa cùng Cam Mạn Mai quyết định, căn hộ nhỏ bên này Đỗ Khanh thật sự muốn bán đi.
Vừa lúc trong mấy người hỏi mua có một đồng nghiệp cũ của Đỗ Khanh ở bệnh viện số một thành phố Vân, một nữ bác sĩ khoa ngoại tầm tuổi của cô, công việc của cô ấy rất bận rộn, tạm thời không có ý định kết hôn, cho nên muốn mua một căn chung cư độc thân trước, cũng coi như có một căn nhà để ở trong thành phố.