Mục lục
Mang con thiên tài đi đánh tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 147: Có người muốn lột khuôn mặt thật của mẹ


Lúc này Tô Cẩm Tú đang ở công ty quản lý của mình, nghe xong những lời người đại diện nói, cô ta không khỏi nhíu mày.


“Buổi sáng từ chối bài hát mời của chúng ta, quay đầu lại liền tuyên truyền trên mạng xã hội?”


“Đúng vậy, hơn nữa bài hát mới của cô ấy còn được đưa vào phần mở đầu của bộ phim Cẩm Sinh Huyền Mộng, đây không phải là đang tát thẳng vào mặt chúng ta sao?”


Chị Văn tức giận đến mức đập bàn.


Mấy ngày nay cô ta thông qua đủ loại quan hệ, khó khăn lắm mới tìm được Messenger của cái người tên là nụ cười ngây ngô, ca sĩ nổi tiêng trên mạng xã hội, họ muốn mời đối phương viết một bài hát cho Tô Cẩm Tú trình bày để thu vào cuối phim của “Cẩm Sinh Huyền Mộng’ hòng tạo chút sự chú ý cho nghệ sĩ nhà mình, kết quả họ lại bị tát thẳng vào mặt.


Người ta không chỉ từ chối lời mời, mà còn quay lại bán ca khúc của mình cho công ty đối thủ và đưa vào phim truyền hình cùng tên làm ca khúc mở màn.


Điều này không hiện rõ là đang giãm lên đầu Tô Cẩm Tú sao?


Càng nghĩ đến đây, cô ta càng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.


“Quả thực là ức hiếp người quá đáng, cô ấy cho rằng nghệ sĩ của chúng ta là ai, dễ dàng bắt nạt như vậy sao?”


Đôi mát đẹp của Tô Câm Tú trở nên lạnh lùng nói: “Ngay cả loại chó mèo này cũng có thể giãm lên đầu tôi, xem ra sau này tôi muốn tiếp tục hoạt động trong làng giải trí, e rằng sẽ không thể thuận lợi được nữa”


Mấy ngày nay, cô ta bị bêu xấu trên mạng, nhiều fan quay lưng lại với cô ta, thậm chí còn trở thành antifan, hễ thấy hoạt động hay tin tức nào liên quan đến cô ta là bọn họ đều sẽ chửi bới.


Hoàn toàn không để cho cô ta có cơ hội thanh minh.


Không có chỗ dựa vững chắc của Phong Thần Nam, công ty phát ngôn đã hủy quảng cáo, kịch bản đã bàn kết xong xuôi cho cô ta leo cây, công ty không cho cô ta hoạt động nhiều như trước nữa, ngay cả bài hát mới dự kiến của nhóm nhạc nữ cũng bị tạm dừng hoạt động. Vì vậy các thành viên trong nhóm đều đổ lỗi lên người cô ta, nói răng cô ta là ke phá đâm trong nhóm, hại bản thân mình và những người xung quanh.


Chị Văn là người đại diện đương nhiên là muốn lấy lại công bằng và thanh minh cho cô ta, cho cô ta tái xuất lại lần nữa, thế nhưng không ngờ ngay khi vừa bước ra bước đầu tiên đã bị người ta nhẫn tâm tát thẳng vào mặt.


“Em đừng nản lòng, chị Văn nhất định sẽ tìm cho em một cơ hội biểu diễn tốt hơn. Không có cô ấy, cũng không có nghĩa là lần này em trở mình thất bại”


“Không phải chỉ là một người nổi tiếng trên mạng thôi sao?” Đôi mắt của Tô Cẩm Tú trở nên lạnh lùng, lên tiếng mỉa mai: “Cô ấy thật sự cho rằng mình là bảo vật sao? Tôi năm lần bảy lượt muốn nhờ cô ấy viết nhạc, chính là muốn cho cô ấy một cơ hội trở nên nổi tiếng, nhưng không ngờ người này lại không biết điều như vậy, còn giãm lên đầu tôi hêt lân này đến lân khác.


Chị Văn cũng tức giận khinh thường hừ lên một tiếng: “Đúng vậy, cô ấy cũng không nhìn lại mình là ai đi.”


Đừng nhìn chị Văn thường ngày trông rất lý trí, khi thực sự gặp chuyện, cô ta lại vô cùng bênh vực người xung quanh mình, không thể chứng kiến nghệ sĩ của mình bị bắt nạt.


“Không được; chị không thể chịu nổi cái loại người nổi tiếng trên mạng xã hội không thèm ló mặt ra trước công chúng, mà dám sỉ nhục nghệ sĩ của chị được, thật sự là quá đáng giận đi. Bao nhiêu năm nay, trong giới giải trí rất ít người dám đắc tội đến chị Văn này, chị nhất định phải cho cô ấy hiểu được làm người không có đạo đức sẽ có kết cục như thế nào mới được”


Tô Cẩm Tú nghe vậy, nhìn về phía chị Văn: “Chị muốn làm gì?”


“Đương nhiên là chị lột khuôn mặt thật của cô ấy rồi.


Em nghĩ xem, cô ấy chỉ là một ca sĩ nổi tiếng trên mạng xã hội, nhưng cô ấy chưa ký hợp đồng với bất kỳ công ty nào, chắc hẳn là ngoại hình xấu, nên người ta mới không ký? Nếu chúng †a có thể lột được khuôn mặt thật của cô ấy, rồi †ìm một cái tài khoản ảo khác tung bức ảnh đó ra, chắc chăn sẽ khiến cô ấy mất đi rất nhiều người theo dõi. Đến lúc đó xem cô ấy có dám kiêu ngạo như vậy nữa không, còn dám giẩm lên đầu nghệ sĩ trong làng giải trí chúng ta”


Nghe xong lời đề nghị của chị Văn, đôi mắt Tô Cẩm Tú lóe lên một tia tán dương, cô ta nhịn không được gật đầu, khóe miệng nhếch lên một đường vòng cung xinh đẹp.


“Thật là một ý tưởng hay”


Một người nổi tiếng không dám lộ ra khuôn mặt thật trên mạng xã hội, mà cũng dám giẫm lên đầu của Tô Cấm Tú cô ta, nếu không cho cô ấy một bài học, cô ấy thực sự coi mình như một nữ thần chắc.


Hơ, cũng chỉ là một trư bát giới mà thôi, cứ chờ mất fan đi.


Gần đây Phong Thần Nam bị các đám trẻ giám sát rất chặt chẽ, bọn chúng tìm đủ mọi cách không cho anh tiếp xúc với Thời Ngọc Diệp, sau khi ăn cơm xong, bọn chúng còn kéo anh vào phòng sách để cùng nhau chơi game.


Trên danh nghĩa là không để cho anh đến quấy rầy Thời Ngọc Diệp sáng tác ca khúc mới, trên thực tế chính là ngăn cản không cho bọn họ có cơ hội phát sinh tình cảm.


Trong phòng sách.


Bé Lớn và Bé Hai đang đọc sách và làm nghiên cứu, trong khi những người khác đang lôi kéo Phong Thần Nam đến chơi game.


Mặc dù cách ly với Thời Ngọc Diệp, khiến anh cảm thấy hơi hụt hãng, nhưng anh và đám trẻ ở chung cùng một chỗ, cũng khá là thoải mái.


Trong đầu anh bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, tại sao không nhân cơ hội này bắt chuyện gần gũi với bọn trẻ nhỉ? Chỉ cần anh có thể dỗ ngọt được đám nhóc ranh này, thì sẽ không còn ai có thể ngăn cản anh bước chân vào con đường theo đuổi vợ mình nữa.


Trước tiên Phong Thần Nam quyết định bắt đầu xuống tay với Bé Hai, người có thành kiến với anh nhất.


Ngay khi nghĩ đến đây, anh đảo mắt một vòng, bất chợt nhìn thấy tên cuốn sách của Bé Hai đang đọc.


Sắc mặt anh không khỏi kinh ngạc, anh nhướng mày hỏi con trai.


“Bé Hai, con đang làm gì vậy?”


Đứa nhỏ dùng ánh mắt như nhìn một đứa ngốc mà liếc nhìn anh một cái, rồi sau đó tiếp tục đọc: “Đang đọc sách.”


“Một quyển sách sâu xa như vậy, con có thể đọc hiểu được sao?”


“Tạm ổn, cũng chỉ có vậy thôi”


Lời này nói dễ dàng như nói rằng cậu bé đang đọc sách giáo khoa dành cho trẻ em vậy, Phong Thần Nam lại xác nhận thêm những cuốn sách trên bàn khác, anh mới không có hoài nghi rằng mình bị hoa mắt.


Số hiệu phép tính, ý tưởng lập trình…


Một đứa trẻ chưa từng đi học mẫu giáo có thể hiểu được những quyển sách này sao?


Ngay khi Phong Thân Nam còn nghi ngờ trong lòng, lúc này máy tính đột nhiên vang lên tiếng báo động ‘®bíp bíp’, đèn đỏ cảnh báo bên cạnh sáng lên, nhìn trông như là đồn cảnh sát đang rời đội vậy.


Tiếng cảnh báo bất thình lình kêu lên lại không ảnh hưởng hay làm cho các đám trẻ hoảng Sợ.


Mọi người chỉ lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn lên bàn làm việc một cái, xác nhận đó là máy tính của Bé Hai, rồi lại quay đầu làm việc riêng của mình.


Phong Thần Nam nhịn không được hỏi một câu: “Máy tính của con làm sao vậy?”


Bé Hai còn không chưa kịp trả lời, thì Bé Năm lại lên tiếng nhắc nhở: “Chơi game phải chăm chú, đừng nhìn xung quanh, đến lượt chú rồi”


Anh chỉ đành phải quay đầu lại ném xúc xắc, sau vài nước đi của quân cờ, anh ngấng đầu nhìn lên thì thấy Bé Hai đã chú tâm vào máy tính vừa phát ra tiếng chuông cảnh báo kia.


Bé Hai đang nhanh chóng chuyển đổi cửa sổ bật lên.


Đầu tiên là kiểm tra cửa sổ bật lên của mã màu đen và trắng, sau đó lại chuyển sang một bản đồ có ký hiệu màu đỏ trên đó.


Khuôn mặt bánh bao trẻ con đó, hiện lên sự †ập trung và nghiêm túc hiếm có.


Sau một lúc lâu, chỉ nghe thấy đứa nhỏ nhẹ giọng nỉ non nói: “Tại sao lại có người của cơ quan thám tử điều tra IP của nơi này?”


Những đứa trẻ khác nghe thấy âm thanh, liền nhạy bén mà ngẩng đầu lên và tập thể chú tâm về bên đó.


“Cơ quan thám tử nào? Có phải là người ra tay với mẹ đã lộ diện rồi không?”


“Chờ đã, tôi sẽ kiểm tra xem manh mối theo dõi của đối phương là ở đâu”


Trong khi Bé Hai nói câu này, ngón tay của cậu bé đã đặt lên bàn phím nhẹ nhàng gõ liên hồi, tốc độ nhanh đến mức chỉ còn lại tàn ảnh.


Phong Thần Nam nhìn tốc độ đánh máy của cậu bé, với cả đoạn mã gõ trên màn hình máy tính, lông mày khẽ chau lại.


Anh dường như đã từng nhìn thấy qua quy luật của chuỗi mã gõ này ở đâu trước đây nhỉ.


Không lâu sau, liền nhìn thấy thêm một vài đường manh mối trên màn hình, Bé Hai liếc mắt xem kỹ lại một cái, rồi mới thở phào nhẹ nhõm, giải thích cho các anh em của mình: “Chính là người muốn lột khuôn mặt thật của mẹ tìm đến đây, lần theo tài khoản Facebook của mẹ để kiểm tra IP, nên tra được đến nơi này”


Bé Lớn: “Vậy đối phương chắc hẳn là không tra được gì, đúng không?”


“Hiển nhiên người này chỉ là gà mới, một khi người đó đụng phải thiết bị chống do thám do tôi thiết lập, bây giờ máy tính của người đó có lẽ đã báo phế rồi”


Bé Năm giơ ngón tay cái lên tán dương Bé Hai.


“Trong những năm gần đây, ngay cả loại chó mèo cũng dám đến khiêu khích kỹ năng hacker của Bé Hai nhà chúng ta rồi, họ cũng không nhìn xem Bé Hai nhà chúng ta là ai chứ.”


“Quá khen quá khen”


Phong Thần Nam nghe các đám trẻ khen ngợi Bé Hai, anh đột nhiên nhướng mày tỏ ra thích thú, phát ra giọng nói từ tính: “Cho nên con chính là người gửi đám heo nhảy múa kia cho ba đúng không? Hử?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK