Tiếng khóc của Nhâm Xảo dừng lại, Hà Vũ vui mừng đứng dậy, “Sư, sư huynh, dịch cải tạo gen trong két sắt không bị hư sao?”
“Đó chỉ là thùng không.”
Phương Nghi nói một câu đơn giản khiến người trong phòng hội nghị ngơ ngẩn, Khương Quốc Long đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó biểu tình buông lỏng, những người khác trong tổ hạng mục bị đè nén nghe vậy hoan hô một tiếng rồi hỏi, “Vậy dịch cải tạo ……”
“Tiểu Diệp mang về nhà.”
Khương Quốc Long nghe vậy triệt để nhẹ nhàng thở ra, lúc này thấy Diệp Chi Châu đi đến, ông liền trực tiếp vỗ bàn quát, “Lão nhị, em coi điều lệ của viện nghiên cứu chỉ là cái rắm thôi đúng không! Lại dám mang thành quả nghiên cứu chưa chính thức đưa vào sử dụng về nhà, việc này nhất định phải bị trừng phạt! Còn nữa, em mang về thì thôi đi, động tác cũng không cẩn thận, cư nhiên qua loa động vào thiết trí độ ấm của két sắt, hại mọi người rối loạn một trận. Thầy biết sau khi em bị tai nạn chưa kịp tĩnh dưỡng thân thể cho tốt lại phải vội chạy về tăng ca vất vả, nhưng đây không phải là lý do để em qua loa sơ suất, việc hôm nay nhất định phải bị xử phạt, trừ một tháng tiền thưởng của em, em có dị nghị gì không!”
Phương Nghi nhìn ông thầy nhà mình, thấp giọng ho một tiếng áp chế ý cười vọt tới cổ họng, giả bộ nghiêm túc. Lời này thoạt nghe giống như là răn dạy, nhưng kỳ thật đều là bảo vệ khắp nơi. Trước thì mắng dọa trước mặt mọi người, sau thì đem hành vi thiết trí độ ấm sai lệch thành vấn đề qua loa, cuối cùng nhắc tới chuyện Diệp Chi Châu bị tai nạn, kín đáo nhắc nhở mọi người là học trò của tôi đang mang thương tích mà làm ra được dịch cải tạo, có bao nhiêu vĩ đại bao nhiêu vất vả chứ, phạm chút lỗi nhỏ cũng là hợp tình hợp lý, hơn nữa tôi cũng đã phạt học trò tôi một tháng tiền thưởng rồi, các người đừng hòng nhúng tay, mau về nhà tắm rửa đi ngủ đi.
“Đúng vậy đúng vậy, sư huynh anh như vậy là không được, hai ngày trước lúc anh bị đau đầu em đã khuyên anh xin phép nghỉ ngơi rồi, nhưng anh lại không chịu, cứ nhất định phải tăng ca theo dõi tiến độ kiểm tra, anh xem đi, hiện tại liền xảy ra chuyện, lần sau đừng vì vội vàng cứu mạng người khác mà không để ý tới thân thể của mình như vậy nữa, miễn cho chịu thiệt không được cám ơn mà còn bị hoài nghi.” Hà Vũ cũng nghe ra lời thiên vị của Khương Quốc Long, vội vàng phụ họa theo, dùng sức dán thẻ “nghiên cứu viên đang mang bệnh chuyên nghiệp vĩ đại” cho Diệp Chi Châu, còn thuận tiện đá xéo thanh niên mang mắt kính một câu.
Thanh niên mắt kính nghe hiểu ý tứ trong lời nói của cô, nhịn không được nghiêng đầu nhìn cô một cái.
Nhâm Xảo không nghĩ tới sự tình sẽ biến chuyển như vậy, oán hận cắn cắn môi. Cô dùng dư quang nhìn Lâu Dật không rõ biểu tình bên cạnh, trong đầu suy nghĩ bay loạn, vội vàng muốn tìm ra cách có thể xoay chuyển tình huống.
Lúc Diệp Chi Châu đi vào tâm tình có chút nặng nề, nhưng sau đó liền bị lời nói của Khương Quốc Long cùng Hà Vũ làm cho tan biến hết, tuy rằng trong lòng rất ấm áp, nhưng cậu vẫn nên nhanh chóng dỡ bỏ tội danh này xuống thôi.
“Mang thành quả nghiên cứu về nhà đúng là vấn đề của tôi, khấu trừ tiền thưởng tôi cũng không có dị nghị, nhưng tôi không nhận chuyện thiết trí sai độ ấm của két sắt.” Cậu mở thông tấn khí, đi đến máy chiếu phòng họp bắt đầu truyền video, nhìn mọi người nói rằng, “Đêm qua đúng là sau khi tan tầm tôi có về viện nghiên cứu, nhưng ban đầu tôi chỉ đến phòng hội nghị điều chuyển video theo dõi trong phòng thí nghiệm, sau đó tôi phát hiện ra một chuyện, vì an toàn, nên tôi đã đến phòng thí nghiệm lấy dịch cải tạo đi.”
Nhâm Xảo dừng suy nghĩ lại, biểu tình đại biến, trong lòng dâng lên kinh hoảng, gấp giọng nói rằng, “Sư huynh, nếu dịch cải tạo đã không có việc gì, thầy cũng đã phạt anh, vậy, vậy chúng ta giải tán thôi, đã trễ thế này rồi.”
“Không vội, chỉ là một đoạn video theo dõi mấy phút thôi, sẽ không làm chậm trễ thời gian của mọi người.” Diệp Chi Châu mở máy chiếu lên, cười như không cười nhìn Nhâm Xảo, nhấn phát tin, “Nhâm tiểu thư, nên ngẫm lại xem phải giải thích ra sao đi.”
Khương Quốc Long cùng thanh niên mắt kính nghe vậy như có điều suy nghĩ nhìn hai người, sau đó đồng thời nhìn về phía máy chiếu. Phương Nghi cũng nhìn ra manh mối, tựa vào bàn hội nghị liếc mắt nhìn Nhâm Xảo, sau đó cũng nhìn về máy chiếu.
Video hiện màu đen vài giây rồi hình ảnh liền trở nên rõ ràng, một thân ảnh yểu điệu đi vào phòng thí nghiệm, trước ngửa đầu nhìn phương hướng máy theo dõi, sau đó lập tức đi đến trước két sắt, nhấn mật mã lấy thùng chứa ra, lại nhấn mật mã lần nữa, nhưng bị báo sai, không mở thùng chứa ra được. Sau khi thử lại mấy lần cảm xúc của thân ảnh kia đã hấp tấp nóng nảy, lấy thông tấn khí nhấn nhấn vài cái, vài giây sau quát, ” Mật mã đã bị sửa lại! Tôi làm sao biết, hắn đã sửa lại a.” Bên kia nói gì đó, thân ảnh kia lại càng gấp, lại quát, “Đừng thúc dục! Mật mã đã bị sửa lại thì tôi có cách nào chứ! Ai bảo lúc trước mấy người không giết chết hắn, giờ lại bắt tôi lăn qua lăn lại giết hắn là sao?”
Trong phòng hội nghị im lặng như chết, mọi người nhất tề quay đầu nhìn Nhâm Xảo, Hà Vũ thì trực tiếp bùng nổ, “Nhâm Xảo! Cô đến phòng thí nghiệm làm gì! Cái câu không giết chết hắn là có ý gì? Cô muốn giết chết ai, có phải là sư huynh hay không! Lúc trước sư huynh bị tai nạn chẳng lẽ là do cô làm? Cô, đồ tiện nhân tâm địa rắn rết! Sư huynh đã làm gì có lỗi với cô, mà cô lại muốn hại anh ấy như vậy hả!”
“Tiểu Vũ!” Khương Quốc Long ghìm Hà Vũ đang muốn nhào qua lại, nghiêm khắc nhìn Nhâm Xảo, gân xanh trên trán nổi lên, hiển nhiên cũng tức giận không nhẹ, nhưng đã tận lực khắc chế, “Nhâm tiểu thư, tôi hy vọng cô có thể giải thích chuyện này.”
“Tôi, tôi không có, chắc là do sau khi liên hoan tôi uống nhiều quá …… Lâu, Lâu Dật ca ca ……” Nhâm Xảo không nghĩ tới lúc ấy Diệp Chi Châu còn ở trong viện nghiên cứu, còn thu lại video theo dõi, càng thêm hoảng hốt, vươn tay kéo ống tay áo của thanh niên mắt kính bên cạnh, “Lâu Dật ca ca, anh phải tin em, em không hề động tới dịch cải tạo, anh cũng thấy đấy, em căn bản không biết mật mã, em, em chỉ là sốt ruột bệnh tình của anh trai anh, cho nên mới, mới sau khi uống say liền muốn đến xem tình huống dịch cải tạo …..”
Lâu Dật từ nhỏ đã thấy nhiều các loại âm mưu lục đục với nhau, làm sao không nhìn ra được tình huống lúc này. Hắn nhẹ nhàng rút tay về lắc lắc đầu, thấp giọng nói rằng, “Xảo Xảo, cô khiến tôi rất thất vọng, tôi vốn tưởng rằng cô là người đơn thuần duy nhất trong đám người đó …… Là mắt tôi bị mù rồi, cô nói vì cô uống say cho nên tới nhìn xem, vậy lúc cô gọi điện nói dịch cải tạo bị Diệp tiên sinh phá hủy cũng là lời nói lúc say sao?”
Nhâm Xảo lại bắt đầu khóc, “Em không có, em thật sự chỉ là tới nhìn …..”
Trong video theo dõi, Nhâm Xảo tắt truyền tin rồi nổi giận đùng đùng rời đi, sau đó hình ảnh tối đen, video chấm dứt.
“Sau đoạn video đó tôi đã tới phòng thí nghiệm lấy dịch cải tạo đi, sau đó rời khỏi viện nghiên cứu.” Diệp Chi Châu tắt thông tấn khí, nhìn mọi người, tiếp tục nói, “Trong video không có quay được là ai đã sửa lại độ ấm của két sắt, nhưng mọi người có thể đối chiếu thời gian trong máy theo dõi, sau khi tôi lấy dịch cải tạo liền trực tiếp trở về nhà, sau đó cũng không quay trở lại, cho nên người thay đổi độ ấm két sắt không phải là tôi. Nói cách khác là sau khi tôi rời khỏi đã có người đi vào phòng thí nghiệm, có lẽ là Nhâm tiểu thư, hoặc có lẽ không phải là cô ta, nhưng không cần biết có phải hay không, tôi chỉ chắc chắn một điều là video theo dõi có vấn đề.”
Truyện được edit và post duy nhất tại:https://shiye91.wordpress.com/.
Lời này có một tầng ý khác, đó chính là cho dù người thay đổi độ ấm không phải là Nhâm Xảo, nhưng việc Nhâm Xảo có cấu kết với người trong phòng theo dõi là chắc chắn, việc Nhâm Xảo muốn hại người cũng đã rõ ràng, suy cho đến cùng, ngay cả kẻ ngốc cũng hiểu là ai đã sửa lại thiết trí độ ấm két sắt.
Nhóm cao tầng viện nghiên cứu đen mặt, Phương Nghi đi trực tiếp lấy thông tấn khí gọi đến phòng theo dõi, quát lên, “Gọi toàn bộ người của phòng theo dõi lên phòng hội nghị ở tầng cao nhất cho tôi, một người cũng không được thiếu, toàn bộ!” Nói xong trực tiếp cắt đứt, lại gọi cho trợ lý của mình, “Hiện tại cậu lập tức đến phòng theo dõi nhìn chằm chằm cho tôi, sau đó báo cảnh sát, nói là có người cố ý đánh cắp hủy hoại thành quả nghiên cứu của chúng ta.”
“Không, không cần báo cảnh sát.” Nhâm Xảo triệt để luống cuống, lại kéo tay áo Lâu Dật, “Lâu Dật ca ca, em thật sự không cố ý, em chỉ là say rượu, xin anh đó, đừng để bọn họ báo cảnh sát, tất cả đều là hiểu lầm thôi.”
Trong mắt Lâu Dật hiện lên một tia không nỡ, nhưng lại được lý trí thay thế nhanh chóng, nhẹ nhàng rút tay về, “Xảo Xảo, nếu là hiểu lầm thì cứ đến cảnh cục nói lại rõ ràng, báo cảnh sát là chuyện của viện nghiên cứu, tôi không có quyền nhúng tay.”
[Tỷ lệ yêu nhau của Lâu Dật cùng nhân vật chính giảm còn 30%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
[Tỷ lệ yêu nhau của Phương Nghi đi cùng nhân vật chính giảm còn 10%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]
Màn ảnh đột nhiên hiện ra, đại não lại bắt đầu ẩn ẩn đau. Diệp Chi Châu đưa tay đè trán, đi đến bên cạnh Phương Nghi vỗ vỗ vai hắn, đưa thông tấn khí qua, “Chuyện tiếp theo liền nhờ anh, vất vả rồi.”
“Bớt mấy lời khách sáo này lại đi, nghe quái quái.” Phương Nghi tiếp nhận thông tấn khí truyền video theo dõi đến chỗ mình, sắc mặt tối đen, “Nếu không phải do anh đưa Nhâm Xảo tới tổ hạng mục của em, em cũng sẽ không bị gây sức ép như vậy. Nếu không phải em cơ trí, lần này không chỉ anh mà còn những người đứng đầu khác sẽ phải tiếp tục bị con gián như Nhâm Xảo trà trộn vào trêu đùa, chỉ bằng điểm này thôi anh đã phải cho em một đại hồng bao rồi!”
Diệp Chi Châu lại vỗ vai của hắn, không tiếng động trấn an.
Nhâm Xảo bị gọi là con gián siết chặt ngón tay, chỉ có thể dùng tiếng khóc che dấu mọi cảm xúc của mình. Hiện tại tình huống rất bất lợi, cô tuyệt đối không thể đi cảnh cục, kế hoạch lần này đã triệt để thất bại, cô nhất định phải nghĩ ra biện pháp khác, còn có Lâu Dật, cô thật vất vả mới lợi dụng được chuyện Lâu Thiên bị hỏng gen tiếp cận đối phương, tuyệt đối không thể thất bại trong gang tấc!
“Diệp tiên sinh.” Lâu Dật đóng thùng chứa lại đi đến trước mặt Diệp Chi Châu, thái độ thành khẩn trịnh trọng, “Tôi thay mặt cho Lâu gia cảm ơn ngài lần này đã trợ giúp, còn chuyện hiểu lầm đêm nay, xin lỗi.”
Phương Nghi không hoà nhã hừ lạnh một tiếng, Diệp Chi Châu đẩy hắn một cái, cười với Lâu Dật, ôn hòa nhưng lại xa cách nói, “Không cần phải như thế, cởi bỏ hiểu lầm là tốt rồi.” Về phần đối phương cảm ơn cái gì, cậu không muốn tiếp thu, dịch cải tạo này cũng không phải đặc biệt gấp gáp làm ra để cứu đối phương, chỉ là thuận tiện thôi ……. Kỳ thật không có cái thuận tiện này cậu sẽ càng vui vẻ hơn.
Lâu Dật nhìn ra cậu không muốn nói chuyện nhiều, trong lòng cảm thấy đáng tiếc cùng áy náy, lần thứ hai trịnh trọng giải thích rồi quay đầu nhìn thoáng qua Nhâm Xảo vẫn còn đang khóc, lắc đầu xoay người rời đi. Phải xem một vở kịch mà mình không muốn xem, lại còn bị lừa dối phối hợp diễn theo, hiện tại tâm tình của hắn đang rất là không tốt.
Cảnh sát tới rất nhanh, Nhâm Xảo bị cấp tốc mang đi cách ly, rốt cuộc vở kịch này đã hạ màn.
Một phen rối ren lấy khẩu cung rồi làm thủ tục, Diệp Chi Châu từ cảnh cục đi ra đón ánh nắng đầu tiên trong ngày mới, nhịn không được thở dài. Gần đây cuộc sống thật sự là ……
“Diệp sư huynh.” Biểu tình Hà Vũ thối thối đi theo cậu, căm giận nói rằng, “Trong nhà Nhâm Xảo có chút bối cảnh, sự tình lần này không tạo thành tổn thất thực tế cho viện nghiên cứu, lại không có chứng cớ trực tiếp, có khả năng hô to gọi nhỏ bỏ qua đấy.”
Diệp Chi Châu trầm mặc, lúc lấy khẩu cung cậu cũng đã phát hiện vấn đề này, những cảnh sát đó khi hỏi cung chỉ cho có lệ lại có tính thiên vị, quả thật trên tay bọn họ cũng không có chứng cớ chứng minh Nhâm Xảo thay đổi thiết trí độ ấm két sắt.
Hà Vũ rất không cam lòng, tiếp tục nói, “Sư huynh, anh nhớ lại chuyện anh bị tai nạn xem, em cảm thấy bên trong có cổ quái, nói không chừng thật đúng là do Nhâm Xảo làm. Anh xem anh vừa bị tai nạn cô ta liền vào viện nghiên cứu của chúng ta, không biết làm sao lại gây sức ép với vị trí chủ giảng hạng mục của anh, còn nói mấy câu không dễ nghe, nếu anh không trở về, lấy bối cảnh cùng tâm cơ của cô ta, không chừng hiện tại hạng mục x2 này liền rơi vào trong tay cô ta rồi.”
Diệp Chi Châu nghiêng đầu cười trấn an cô, “Việc này trong lòng anh đều biết, em mau về nghỉ ngơi đi, con gái có quầng thâm thì không đẹp đâu.”
“Lại nữa, anh ……. Ai nha, sao anh một chút cũng không nóng nảy vậy, đều đã bị người ta ức hiếp như thế này rồi!” Hà Vũ bị cậu cười đến không nóng giận được, xoay người lại chạy vào cảnh cục, “Không được, nói chuyện với anh cũng vô dụng, em phải đi tìm Phương sư huynh với thầy!”
Diệp Chi Châu nhìn cô đi vào, nắm chặt cái gương nhỏ trong túi áo. Tai nạn xe cộ, x2, Nhâm Xảo, Lâu gia …… Còn có chuyện cậu đã quên mất việc nhận thân nhân, cậu luôn cảm giác có một cái lưới lớn đang giăng ở ngay trên đầu của mình, bất cứ lúc nào cũng sẽ đổ ập xuống.
Trong đầu suy nghĩ bay loạn xạ, cậu xoay người đi đến quán bán bữa sáng gần đó, biểu tình phai nhạt. Những người kia nói là muốn nhận thân, nhưng sau khi cậu bị tai nạn thì chưa từng thấy xuất hiện …… Những người đó là ai chứ?
Một tuần sau, chuyện của Nhâm Xảo không giải quyết được gì. Phương Nghi quyết không bỏ qua còn muốn tiếp tục điều tra, nhưng lại bị ba của hắn trấn áp xuống, vì thế Phương Nghi thiếu chút nữa là đã hủy luôn phòng làm việc của ba hắn. Người trong phòng theo dõi bị tẩy trừ hàng loạt, khai trừ một số người, nghiên cứu viên ở các phòng khác cũng có xuất hiện vấn đề, lục tục ra đi vài người. Trong vòng một tháng không khí trong viện nghiên cứu rất căng thẳng, mọi người đều vùi đầu làm việc, không dám cười đùa giống như bình thường nữa.
Còn Diệp Chi Châu thì lấy được một số tiền thưởng lớn, sau đó được nghỉ phép.
“Lần này ba anh cũng đá phải tấm sắt, mắt xích ích lợi rất phức tạp, không có cách nào cả.” Phương Nghi phiền não cào tóc, siết tay, “Nhâm Xảo kia cũng không biết là làm cách nào, cư nhiên nịnh bợ được Thiệu gia, mẹ kiếp!”
Thiệu gia, cây đại thụ chính giới của liên bang, cùng với Lâu gia ở quân bộ được coi là hai tòa đại sơn của liên bang. Phương gia chỉ có vị trí nghiên cứu khoa học trong quân bộ, so với hai nhà Lâu Thiệu quả thật kém một chút, khó trách lão nhân tính tình nóng nảy của Phương gia lại tắt hỏa trong việc lần này.
Một cái x2 cư nhiên kinh động tới hai tòa đại sơn, Diệp Chi Châu cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.
“Lâu gia cũng không trượng nghĩa! Em cho bọn họ vật cứu mạng, bọn họ lại không thèm để ý đến em, còn tùy ý để Thiệu gia vươn tay đến quân bộ, rác rưởi!” Phương Nghi tức giận muốn hút thuốc, nhớ tới trong phòng thí nghiệm còn chưa hoàn thành thực nghiệm, lại chỉ có thể căm giận nhịn xuống.
“Lâu gia phỏng chừng đang bề bộn chú ý tình huống của Lâu Thiên ……. Đừng tức giận, em nghỉ phép cũng tốt, coi như tĩnh dưỡng thân thể.” Diệp Chi Châu đưa một lọ thuốc qua, bình tĩnh quăng bom, “Hơn nữa em cũng cần có thời gian đi làm rõ một chuyện, anh còn nhớ chuyện em đi nhận thân không, có khả năng thân thế của em có liên quan đến Nhâm gia.”
Tay Phương Nghi run lên thiếu chút nữa là làm rơi cái lọ thuốc tinh xảo mà cậu đưa cho, móc lỗ tai cả kinh nói, “Em nói cái gì? Em, em cùng Nhâm gia ghê tởm kia có quan hệ?!”