Mục lục
Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hệ thống quét hình thật lâu cũng không cho ra kết quả, Diệp Chi Châu phát hiện tinh thần lực của mình lại dần dần trở nên ngưng trệ, trong đầu còn dâng lên một cảm giác lâng lâng thoải mái. Những món ăn vốn chỉ bay mùi hương câu nhân lại đột nhiên trở trên dính ngấy, hơn mười giây sau, mùi đồ ăn biến thành hương bạc hà quen thuộc. Tinh thần lực lập tức không hề phòng bị, nhẹ nhàng bay bổng, cố gắng tìm kiếm luồng tinh thần lực quen thuộc đã dây dưa giao hòa mấy thập niên.

[Quét hình chấm dứt, phật nhảy tường, thịt vạn phúc, phượng vĩ ngư sí, ngay cả hải sâm, thủ ô đều chứa độc tố côn trùng, có thể gây nghiện, gây ảo giác, nếu dùng trường kỳ sẽ làm đại não tổn thương, đan dược áp dụng: Cửu thanh vạn lộ đan.]

[Kiểm tra cho thấy tinh thần của kí chủ dao động bất thường, xin kí chủ chú ý!]

Màn ảnh hiện ra trước mắt khiến Diệp Chi Châu lập tức hoàn hồn, cậu vội vàng thức tỉnh từ khí tức quen thuộc xung quanh, tiếp nhận đan dược hệ thống đưa rồi nuốt vào, sau đó thu hồi tinh thần lực bịt mũi lại.

Đại não hỗn độn dần dần thanh tỉnh, cậu nhìn nhắc nhở của hệ thống, lại nhìn một bàn đồ ăn đầy đủ sắc vị hương, trong dạ dày nổi lên cảm giác muốn nôn, ” Độc tố côn trùng? Trong đồ ăn trong có sâu sao?”

[Theo kết luận sơ bộ thì đây là độc hỗn hợp của các loại côn trùng đã được xử lý, chủng loại cụ thể còn cần phải cẩn thận kiểm tra.]

“Còn không chỉ có một loại?”

[Phải hơn 5 loại.]

Cậu thở sâu một hơi, đẩy món ăn ra xa một chút, “Rốt cuộc những thức ăn này làm sao qua mặt được kiểm tra an toàn thực phẩm thế? Lúc tao ngửi được mùi đồ ăn thì tinh thần hoảng hốt, không lẽ những thực khách từng ăn qua không ai phát hiện ra sao?”

[Hiệu quả độc vật thiên về hướng gây ảo giác thần trí, hàm lượng lại ít, không dễ kiểm tra ra. Mức độ chịu kích thích có liên quan đến tố chất thân thể, kí chủ đã thức tỉnh tinh thần lực, vả lại tinh thần lực có cấp bậc quá cao, sẽ chịu ảnh hưởng nặng hơn.]

… Thì ra là thế.

Sau khi đan dược triệt để có tác dụng thì cậu thử thăm dò ngửi ngửi mùi hương trong phòng, phát hiện mùi bạc hà quen thuộc lại biến trở về mùi đồ ăn ban đầu.

Cho nên hiệu quả của độc dược này chính là khiến người ta ngửi được cùng cảm nhận được hương vị mình quyến luyến nhất sao? Khó trách nhóm nam chủ bị tay nghề của nữ chủ công hãm nhanh như vậy, ăn một bữa cơm có thể cảm nhận được chuyện mình thích nhất, rất đáng giá a. Hơn nữa bây giờ cậu chỉ mới ngửi mùi thôi mà đã vậy, nếu cậu ăn vào không phải liền trực tiếp cảm nhận được khoái cảm khi cùng người yêu ôm ấp moah moah này nọ sao?

Màn ảnh lại nhảy đến trước mặt cậu, chặn bàn tay đang muốn lấy đũa của cậu, [Xin kí chủ cẩn thận làm nhiệm vụ.]

Cậu tỉnh thần, vội vàng ngậm thêm một viên đan dược. Mùi hương đang vây quanh cậu dần yếu đi …… Do kỷ cập nhân, tuy rằng nhóm nam chủ không thức tỉnh tinh thần lực, nhưng đầu óc khẳng định rất tốt, cho nên chắc chắn bọn họ cũng chịu ảnh hưởng cũng khá sâu, hơn nữa còn bị mùi đồ ăn làm giảm bớt tính tự chủ …… Vậy quyển sách ngự thiện do mẹ nhân vật chính lưu lại không chừng còn có một tên gọi hiếm có khác, đó là luyện cổ thuật Miêu Cương?

Không dám tiếp tục đứng ở trong căn phòng có độc này nữa, cậu vội vàng đứng dậy rời khỏi ghế lô, chuẩn bị trở về chơi game. Món ăn của nhân vật chính bỏ thêm sâu gì thì để cho Thông Thiên chậm rãi kiểm tra cụ thể, hiện tại cậu muốn đi làm rõ vì sao món ăn nhân vật chính làm trong game lại có công dụng tăng hiệu quả.

Bên trong một ghế lô cho khách quý, một vị soái ca diện mạo yêu nghiệt biểu tình lạnh lùng trực tiếp cầm lấy ly nước trên bàn hất lên mặt mình. Sau khi đợi cảm giác hỗn độn trong đầu triệt để biến mất, anh lau mặt phẫn nộ đứng dậy, cười lạnh một tiếng, “Hay cho một Quân Tử Các, những thứ mang đến cảm giác thỏa mãn giả dối chỉ có người nhu nhược mới thích thôi, chờ bị khiếu nại đi!” Nói xong đứng dậy bước đi.

Nam nhân trung niên ngồi bên cạnh bị phản ứng của anh làm sửng sốt, vội vàng đứng dậy ngăn đón, la lên, “Phó tổng Cát ngài đây là …… Khoan đã, Phó tổng Cát? Phó tổng Cát, còn việc làm ăn của chúng ta …..”

Rầm!

Cánh cửa trước mắt bị đóng lại.

“Cái quái gì thế! Nếu không phải hắn có một ông cha lợi hại thì ……” Nam tử trung niên thay đổi sắc mặt, phiền não đập cửa.

Thanh niên ngồi ở bên kia đẩy kính mắt, lạnh lùng nói, “Người ta cũng không chỉ có một ông cha lợi hại thôi đâu, hắn còn có đầu óc kiếm tiền, hiện tại game đang hot nhất chính là do hắn phát triển, ông chủ Vương, xin hãy nói cẩn thận.”

Biểu tình Vương Thư cứng đờ, vội bài trừ tươi cười xoay người nói, “Hà thiếu gia, khiến cậu chê cười, đồ ăn của Quân Tử Các rất không tồi, so với Phù Gia Viên thì mạnh hơn nhiều, chúng ta ……”

“Không có chúng ta.” Hà thiếu gia đứng dậy, cầm lấy đồ đạc của mình đi ra ngoài, “Tôi cảm thấy Phù Gia Viên rất tốt, đặc biệt là hai thực đơn ngự yến gần đây, đó mới thực sự là dùng đầu lưỡi hưởng thụ, mà cái này ……. Cát thiếu gia nổi danh là miệng kén chọn, nếu hắn nói đồ ăn này có vấn đề, vậy nhất định là có vấn đề, Vương đổng, cám ơn đã tiếp đãi, nhưng Hà mỗ vô phúc hưởng thụ, tạm biệt.”

Cánh cửa lần thứ hai bị đóng lại, rốt cuộc biểu tình của Vương Thư cũng không kiềm được nữa, trở nên vặn vẹo, “Một đám phú nhị đại chết tiệt! Còn có Phù gia nữa, rõ ràng trước đó đã bị mình hại thành như vậy, không nghĩ tới còn có thể xoay người, rốt cuộc là ai cấp tài chính cho bọn họ chứ!”

Cửa phòng bị gõ hai cái, Quân Thục Tĩnh tươi cười cầm một bình rượu tiến vào, thấy bên trong chỉ có một mình Vương Thư, sửng sốt hỏi, “Phó tổng Cát và Hà thiếu gia vẫn chưa tới sao?”

“Đi rồi!” Thấy người tiến vào chính là đồng bọn hợp tác, Vương Thư tốt xấu gì cũng ngăn lại tức giận, trầm giọng nói, “Rốt cuộc là ai cấp tài chính cho Phù gia thế? Rõ ràng tôi đã đánh tiếng trước, Phù gia căn bản không có khả năng vay mượn dưới tình huống sắp phá sản được!”

“Đi rồi?” Nụ cười trên mặt Quân Thục Tĩnh biến mất, nhíu mày để rượu trên bàn, “Sao bọn họ lại đi? Sao ông lại làm hỏng chuyện thế? Lần trước chuyện của Phù Hà thì không tính, lần này mời phó tổng Cát ăn bữa cơm này là liên quan đến việc kinh doanh của tôi trong game, ông có thể có chút đầu óc được không!”

Vương Thư không thể tin nhìn cô, đột nhiên cười lạnh một tiếng, “Quân Thục Tĩnh, cô không cần to tiếng như vậy, phó tổng Cát cũng không phải là bị tôi chọc tức bỏ đi, hắn là bị đồ ăn của cô làm ghê tởm nên mới bỏ đi đấy! Không phải trù nghệ của cô vẫn làm gì cũng thuận lợi sao? Lần này sao lại đá trúng miếng sắt thế? Tôi chỉ là ngươi hợp tác, không phải là người làm của cô, cô nói chuyện chú ý một chút cho tôi!” Nói xong cũng xoay người rời đi.

Trong khoảng thời gian này Quân Thục Tĩnh vẫn luôn được người phủng bị thái độ của hắn làm cho tức giận không nén được, cả giận nói, “Chính mình không làm tốt còn đổ lên đồ ăn của tôi, đồ của tôi sao lại có vấn đề chứ!” Nói xong như là tìm được sự tự tin cùng chủ kiến, cảm xúc nhanh chóng trở lại bình thường. Cô lấy điện thoại ra tìm kiếm, do dự một hồi, liền gọi điện cho người dung túng cô nhất – Thích Hưng. Lần này cô tìm tới phó tổng Cát là muốn nhờ đối phương dừng lại nhiệm vụ thánh cấp kia, hoặc là trực tiếp khóa acc Diệp Chi Châu lại. Đám người Đường Dạ vẫn luôn cho rằng cô muốn buông tay chuyện trong game, cho nên đối với nhiệm vụ thánh cấp đều ôm thái độ ủng hộ, hiện giờ cô lại muốn phá hư nhiệm vụ kia, nên chỉ có thể lén lút làm.

Truyện được edit và post duy nhất tại:https://shiye91.wordpress.com/.

Sau khi về nhà đăng nhập vào game, Diệp Chi Châu xem nhẹ kênh thế giới lần thứ hai bùng nổ, che dấu ID chạy tới tửu lâu của nhân vật chính mua một đống đồ ăn có thuộc tính tăng hiệu quả đóng gói mang đi, rồi dùng Thông Thiên quét qua một lần.

[Toàn bộ đều chứa độc tố trùng tộc, chủng loại so với thực tế hơi có khác biệt, mức độ độc tố càng mạnh hơn.]

Mức độ độc tố càng mạnh hơn? Cậu nhìn cái bánh bao nhỏ tinh xảo trong tay, ngửi được mùi bột gạo cùng thịt đang bay ra, do dự một chút, liền cắn một miếng nhỏ.

Độ chân thật 80% mang đến vị giác cùng khứu giác rất thật, cảm giác nhai nuốt cũng làm đến chân thật, bánh bao thịt xuống bụng, thân thể lập tức ấm áp, cậu mở bảng điều khiển nhân vật, phát hiện bên dưới chỉ tiêu thể chất có thêm 10 buff, thời gian duy trì là nửa giờ.

Sau khi mùi vị ở đầu lưỡi phai đi, trong đầu đột nhiên dâng lên một cảm giác thỏa mãn thích ý, hơi khác với cảm nhận bay bổng trong thực tế. Cậu lại lấy một chén canh nếm thử, phát hiện cảm giác thoải mái biến hóa lần nữa, biến thành một loại cảm giác mềm mại nhẹ nhàng, lại tăng thêm 10 buff cho thuộc tính công kích. Cậu nhíu mày, lại ăn thêm mấy loại, cuối cùng xác định, đồ ăn trong game của nhân vật chính cũng mang đến tác dụng hưởng thụ tinh thần giống ngoài đời, bởi vì game này có độ chân thật rất cao. Hiện tại cậu vô cùng hoài nghi nếu vừa rồi cậu uống là một chai thuốc trừ sâu, như vậy hiện tại chắc cậu đã đau đến lăn lộn trên mặt đất rồi …..

Đồ ăn mang đến cảm giác thoải mái là do trong ngự thiện có bỏ thêm trùng độc, nhưng việc tăng buff lại là chuyện gì?

Bất tri bất giác đi tới khu luyện cấp, cậu chợt lóe linh quang, đột nhiên nhớ tới một vấn đề. Nơi này là game online, có đủ loại sâu, đủ loại thuộc tính, có khả năng nhân vật chính chính là dùng những loại này. Không chừng bởi vì nhân vật chính cho thêm những loại sâu này vào đồ ăn nên những đồ ăn đó liền mang theo thuộc tính vốn có của loài sâu nọ? Nhưng mà ….. có rất nhiều người đã từng làm đồ ăn có thêm dùng thịt trùng thú này, nhưng kết quả làm ra đều mang độc, hoàn toàn không thể ăn, tại sao chỉ có mình nhân vật chính lại có giá trị tăng buff?

Không giải thích được.

Cậu mở tư liệu cẩn thận lật xem, sau đủ loại suy đoán, rốt cục phát hiện ra trọng điểm chân chính —— quyển sách ngự thiện! Chỉ có khi nhân vật chính dựa theo công thức trong sách thì thành phẩm làm ra mới có thể giúp tăng buff, bao gồm luôn cả mớ đồ ăn cậu vừa mới mua kia, tất cả đều là ngự thiện!

Nhắc nhở của nhiệm vụ thánh cấp vẫn phát sáng giữa không trung, cậu ngẩng đầu nhìn thoáng qua, suy nghĩ càng ngày càng rõ ràng. Sau khi cậu làm ngự thiện thì nhiệm vụ thánh cấp mới khởi động, nhưng rõ ràng nhân vật chính làm ngự thiện còn trước cả cậu, nhưng không có khởi động nhiệm vụ gì cả, vì sao chứ? Ngự thiện của cậu cùng nhân vật chính chỉ khác nhau một điểm, đó chính là trong ngự thiện của nhân vật chính có bỏ thêm nguyên liệu khác. Không lẽ vì thế mà hệ thống phán định ngự thiện của nhân vật chính không thể khởi động nhiệm vụ, nhưng nhân vật chính làm chính là ngự thiện a …… Vì không thể khởi động nhiệm vụ cho nên liền lui một bước một mình giải khóa những món tăng hiệu quả của ngự thiện? Cho nên kỳ thật ngự thiện tăng hiệu quả gì đó không phải là do nhân vật chính bỏ thêm nguyên liệu khác mà tạo thành, mà là do hệ thống đặt ra, những trùng độc bỏ thêm vào kia cùng lắm là chỉ làm tăng ảo giác lên vị giác và khứu giác mà thôi …..

Nhớ tới GM luật đã nói “Không muốn làm cho đám người kia ảnh hưởng cân bằng trong game”, cậu co rút khóe miệng. Sẽ không thật là như vậy đi ….. Cho nên “bàn tay vàng” tăng thuộc tính đồ ăn của nhân vật chính kỳ thật chính là do mô phỏng chân thật cùng kỳ ba trong game tạo nên …..

Nhưng cũng không đúng, không phải công thức của nhân vật chính đã bị tiết lộ rồi sao? Người chơi khác dựa theo để làm cũng không có trùng thú linh tinh này nọ, nhưng sao lại không khởi động được nhiệm vụ thánh cấp chứ? Hơn nữa cũng không có buff?

Trong đầu đột nhiên hiện lên Phù Hà nói mình oan uổng trong kịch bản, trong lòng cậu cả kinh, vội mở diễn đàn game tìm chuyện nhân vật chính bị tiết lộ cách nấu lúc trước, sau khi cẩn thận xem qua thì trầm mặt.

Không phải, công thức bị tiết lộ không phải là của ngự thiện. Cậu sống ở cổ đại hai đời, cũng từng làm ngự thiện, cách nấu hay thành phẩm làm ra đại khái sẽ có bộ dạng thế nào cậu cơ bản có thể phỏng đoán được, nhưng tuyệt đối khác với những món nhân vật chính đang bán. Vì phòng ngừa phỏng đoán sai lầm, cậu đặc biệt đến cửa hàng trong game thuê một phòng bếp, đối chiếu với công thức bị tiết lộ kia làm một bữa cơm, sau đó chạy tới Quân Tử Các đóng gói một phần đồ ăn giống vậy, đồng thời nếm thử từng phần, triệt để xác định suy đoán của mình.

Thật sự không giống, công thức bị tiết lộ không phải thiếu một loại phối liệu thì chính là độ lửa không đúng, hoặc là làm lẫn lộn hai loại nguyên liệu tương tự. Cậu để đũa xuống, biểu tình không dễ nhìn. Chuyện Phù Hà tiết lộ công thức lúc trước rất có thể là nhân vật chính đổ oan cho cô ……

【Ngài bị suy yếu x1, đổ máu x1, giảm tốc độ x1, bị mù tạm thời x1… 】, một loạt nhắc nhở tiêu cực xuất hiện, thân thể lập tức nặng nề, sau đó tầm mắt trở nên không rõ ràng, choáng váng hoa mắt, tay chân vô lực. Trong lòng cậu cả kinh, vừa định gọi Thông Thiên, đột nhiên nhớ tới nơi này là ở trong game, lại nhanh chóng tỉnh táo lại, mở bảng điều khiển xem trạng thái nhân vật. Chỉ thấy các chỉ tiêu phía dưới được tăng buff đã biến mất, thay thế chính là các loại hiệu quả tiêu cực, thời gian duy trì liên tục không giống nhau.

“Xảy ra chuyện gì thế?”

Thông Thiên an tĩnh nằm ở trong ba lô, cũng không trả lời cậu.

Cậu hỏi xong mới kịp phản ứng lại, không lời gì để nói lau mặt. Nếu người chơi khác bỏ thêm thi thể trùng thú thì sẽ làm ra một đống đồ ăn có độc, thì không có lý gì nhân vật chính lại không có ……

【Bạn tốt GM Luật đã online.】

GM Luật: Online mấy tiếng đồng hồ giờ nhưng lại không làm nhiệm vụ, cậu muốn chết hả?

“……” GM này đúng là âm hồn bất tán.

GM Luật: Còn ăn một đống đồ vật loạn thất bát tao,câu rất đói sao?

GM Luật: Đứng yên đừng nhúc nhích.

【Bạn tốt GM Luật đã logout.】

Một phút sau, soái ca mặt lạnh acc nhỏ 003 xuất hiện ở trước mặt cậu, kéo cậu lên một con chim hải âu lớn, bay về phía một tửu lâu do NPC mở trong tòa thành lớn nhất.

“… Người anh em acc nhỏ, tôi thật sự không đói.”

“Trước vứt hết cái mớ đồ ăn trong balo cậu đã rồi nói.”

“……”

Chim hải âu lớn dừng trước tửu lâu, soái ca mặt lạnh thu hồi tọa kỵ, dẫn cậu đi vào lầu hai tửu lâu, gọi cho cậu tất cả đồ ăn chiêu bài, sau đó khoanh tay ngồi đối diện với cậu, “Tất cả hương vị trong này đều là mô phỏng theo tay nghề của bếp trưởng hạng nhất ngoài đời, cam đoan ngon hơn với những thứ cậu mua, còn không có buff tiêu cực, mau ăn đi, ăn xong đi làm nhiệm vụ.”

Cậu nhìn giá cả trên thực đơn, có chút hoảng hốt. Tửu lâu của NPC quả thật bán đồ ăn rất ngon, nhưng lại siêu cấp đắt, vị acc nhỏ này lát nữa có tiền trả không đấy, cậu không muốn rửa chén đâu ……

Nhìn ánh mắt không tín nhiệm của cậu, biểu tình soái ca mặt lạnh lạnh hơn, rút trường đao ra, “Giết đến cấp 0 hoặc là bị PK, cậu chọn đi.”

Cậu quyết đoán cầm lấy chiếc đũa vừa lo lại vừa thích bắt đầu ăn, lo chính là không có tiền để trả, thích chính là trong game hoàn toàn không cần lo lắng bị béo phì hoặc là ăn không nổi, muốn ăn bao nhiêu mỹ thực liền ăn bấy nhiêu mỹ thực, quả thực là tin mừng của đám cật hóa, là thiên đường của nhân sĩ giảm béo!

Nửa tiếng sau, thức ăn trên bàn biến mất, soái ca mặt lạnh không chớp mắt thanh toán tiền, để đao xuống bàn, lạnh buốt nhìn cậu, “Ăn no rồi thì đi làm nhiệm vụ, còn nữa, về sau không được ăn mấy thứ vớ vẩn đó nữa.”

Cậu giật giật miệng muốn đáp trả, nhưng bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, vả lại hình như cậu không thể tức giận được với GM này, chỉ có thể nghẹn khuất mở cửa 26 ra.

Nhiệm vụ đình trệ giữa không trung lại bắt đầu điên cuồng loạn động, ba chữ Diệp Chi Châu lần thứ hai xoát bình.

Soái ca mặt lạnh chỉ còn lại một mình trên bàn cơm, lẩm nhẩm ba chữ Diệp Chi Châu, đột nhiên nhíu mày xoa trán. Anh nhìn chén đĩa mà NPC chưa kịp dọn đi, hừ cười, “Quả thật có thể ăn hết, thật sự là một chút cũng không hề thay đổi, vừa thích ăn lại ……” Nói đến một nửa lại dừng lại, đau đầu lại tăng lên, “….. Là ai …… Vừa rồi nhớ tới là ai chứ …… Đáng giận! Đáng giận! Đáng giận!” Không khí vặn vẹo một trận, anh biến mất ở trong game.

Trong một căn phòng ở trung tâm thành phố, Cát Luật bị cưỡng chế ra khỏi game ngồi dậy, trên mặt một mảnh sương lạnh.

Trợ lý nghe được động tĩnh đẩy cửa tiến vào, thấy biểu tình đáng sợ của anh, rụt cổ lại, nhỏ giọng hỏi, “Phó tổng, ngài có phải lại …… Có cần tôi gọi điện thoại cho bác sĩ Trần không?”

Cát Luật nặng nề nhìn hắn, lạnh buốt nói, “Tôi muốn tư liệu hiện thực của người chơi khởi động nhiệm vụ thánh cấp, lập tức, ngay lập tức.”

Thanh âm trợ lý càng nhỏ, “Nhưng mà phó tổng, anh đã nói không được tùy tiện tra tư liệu người chơi ……”

Cát Luật híp mắt, đột nhiên cong môi lộ ra nụ cười quỷ dị, “Vậy liền cho cậu ấy chút phần thưởng, thưởng cho cậu ấy vì đã khởi động được nhiệm vụ ẩn dấu, còn giữ gìn cân bằng cho game. Quà tặng này tôi tự mình gửi, hiện tại, tôi có thể lấy được tư liệu của cậu ấy rồi chứ?”

Trợ lý bị nụ cười của anh làm cho chấn động, giống như gà mổ thóc gật đầu, “Có thể có thể, tôi sẽ đi lấy tài liệu ngay lập tức.”

Trong văn phòng an tĩnh lại lần nữa, Cát Luật đưa tay che mắt, nghiêng thân tựa vào tường, thấp giọng thì thào, “Diệp Chi Châu …… Rốt cuộc là mình nghe qua cái tên này ở nào chứ …… Còn người ở trong mơ kia ……. Là ai …….”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK