Mục lục
Luôn Có Vai Chính Vọng Tưởng Mở Rộng Hậu Cung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư liệu Diệp Chi Châu đưa Thích Hưng xem chính là các ghi chép về việc nhân vật chính thuê thuỷ quân bôi đen Phù Hà cùng với phủng chính mình, có tinh thần lực trong tay, các acc nhỏ mà nhân vật chính giấu vô cùng sâu đều bị cậu đào ra. Những acc nhỏ đó có lịch sử đen tối thật sự là quá mức phong phú, chửi đổng kéo xé các nữ thần khác trong game để phủng chính mình ….. Ước chừng cậu phải tốn một buổi chiều mới miễn cưỡng chỉnh lý rõ ràng. Trong đó có một số acc nhỏ đã không còn sử dụng được tạo ra khi nhân vật chính được mười mấy tuổi, đương nhiên, đối tượng bôi đen khi đó chủ yếu là mẹ kế cùng em gái của nhân vật chính.

“Nơi này có một chi tiết.” Cậu rất tri kỷ lấy văn kiện mở ra, chỉ chỉ ID được khoanh đỏ, cười tủm tỉm nhìn Thích Hưng, “Thấy ID này không? Đây là acc nhỏ của Quân Thục Tĩnh nửa năm trước, dùng trong giới manga, cô ta vẽ cũng không tệ lắm, tôi đề nghị cậu nhìn thử một chút.”

Hôm nay Thích Hưng bị đả kích hơi nhiều, thấy cậu đặc biệt kéo cái này ra nói, theo bản năng buộc chặt thần kinh, lắc đầu nói rằng, “Em không có hứng thú với manga, đây là yêu thích cá nhân của Thục Tĩnh, hẳn là không có gì.”

Diệp Chi Châu đồng tình nhìn hắn, cảm thán, “Người trẻ tuổi bây giờ, chính là quá ngây thơ ….. Chắc cậu cũng biết Đại lục Ảo Mộng có một kênh chuyên về manga đúng không?”

Những game đang hot đều sẽ có các tác phẩm version đồng nhân, tuy rằng Thích Hưng không quá chú ý cái này, nhưng chuyện nên biết vẫn biết được. Hắn gật gật đầu, trả lời, “Em biết, trong đó đa số là manga nhân cách hoá về các chức nghiệp trong game, rất thú vị.”

“Giới vẽ manga mà Quân Thục Tĩnh luẩn quẩn có chút quan hệ với kênh này, xem như là một nhánh nhỏ khá đặc biệt. Bên trong không phải là vẽ nhân cách hóa các chức nghiệp, mà là các tiểu kịch trường đồng nhân về các đại thần trong game.” Diệp Chi Châu cao thấp đánh giá hắn, cười càng thêm tươi, “Cậu đoán thử xem, Quân Thục Tĩnh vẽ cái gì?”

Thích Hưng bị cậu đánh giá lông tơ đều dựng thẳng lên, theo trực giác lắc đầu, “Em không có hứng thú đoán chuyện này.”

“Biết cậu sẽ trả lời như vậy mà.” Cậu nghiêng người lấy máy tính bảng từ trong túi để ở sau ghế ra, mở page đã sưu tầm lưu lại trước đó rồi đưa qua, “Nhìn đi, trước khi cô ta vào giới manga đã giấu tên đến diễn đàn Hậu Cung hỏi ít vấn đề.”

“Hậu cung?” Thích Hưng nhíu mày.

Cậu nhạt nhẽo đẩy máy tính bảng qua.

Thích Hưng do dự một chút rồi tiếp nhận, sau khi nhìn vài giây thì trừng lớn mắt, bắt đầu không ngừng lật xem những page cậu đã lưu lại.

Diệp Chi Châu dựa vào ghế nâng ly trà lên uống, thoải mái nhấm nháp. Khi tìm được acc nhỏ này cậu cũng có phản ứng giống như Thích Hưng bây giờ, cả kinh hoàn toàn không làm chủ được tay của mình! Dựa theo tuyến thời gian, nhân vật chính đăng kí acc nhỏ này là khi chưa thu phục được bảy vị nam chủ, chỉ tạm thời thu phục được Đường Dạ cùng Thích Hưng, nhưng cô lại có một lòng bao dung rất là rộng lớn! Cho nên cô liền lên diễn đàn Hậu Cung hỏi ý kiến làm sao để cua được nhiều mỹ nam ưu tú …… Có lẽ là do câu trả lời của chúng bạn khiến cho cô bùng nổ tâm thiếu nữ, vì thế cô liền vẽ một quyển manga ver 18+, không sai, chính là truyện s*x! Nội dung là về cảnh 18+ anh anh em em của cô cùng bảy vị nam chủ.

Không nhịn được lòng hiếu kỳ, cậu tốn 15 phút để xem sơ về quyển truyện s*x kia, khi xem xong, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung, thán vi quan chỉ [1]!

[1] Thán vi quan chỉ: đây là một thành ngữ Trung Quốc, được dùng như một sự khen ngợi, đánh giá cao về một sự việc hoặc đối tượng nào đó => Ừ, chắc khen NVC của chúng ta vẽ đẹp quá đó mà, he he

Nhớ tới bộ phận nào đó của Thích Hưng được vẽ ra, cậu không nhịn được lòng hiếu kỳ, ho khan vài tiếng rồi thấp giọng hỏi, “Lúc cậu cùng Quân Thục Tĩnh làm cái kia …… thích, ừm, thích gọi cô ta là tiểu yêu tinh hả?”

Thích Hưng trượt tay, sau đó biểu tình vặn vẹo ném máy tính bảng vào lòng cậu, lắc đầu, “Không có! Em chưa cùng cô ta làm gì cả! Chúng em chỉ là bạn tốt thôi, không phải là người yêu! Em chỉ có hảo cảm với cô ta …… Còn có Đường Dạ nữa, Đường Dạ chỉ là thích đồ ăn của cô ta thôi, cũng không có tình yêu nam nữ với cô ta! Mấy người Dư Giang Ba là khách quen của Quân Tử Các, coi như là nửa đồng bạn hợp tác với Thục Tĩnh, có lẽ bọn họ có hảo cảm với Thục Tĩnh, nhưng tuyệt đối sẽ không có phát sinh chuyện gì với Thục Tĩnh cả!”

Diệp Chi Châu kinh ngạc, chuyện này hoàn toàn không giống với kịch bản a.

“Thật sự không có chuyện gì à? Sao bên ngoài lại nói tất cả mấy người đều quỳ gối dưới gấu quần của Quân Thục Tĩnh thế?” Cậu mở truyện ra, chỉ chỉ vài lời kịch trong đó, “Cái gì mà có sở thích vỗ mông, thích xưng hô tiểu yêu tinh cùng cậu bé lớn, ——, khi kích động thì gầm nhẹ, còn lén mua nội y tình thú trên mạng nữa chứ?”

Thích Hưng vô cùng muốn hỏng mất, đưa tay chặn lỗ tai của mình, “Không có! Tất cả đều không có! Anh …… Thục Tĩnh cô ta, sao cô ta lại vẽ mấy cái này chứ!”

[Tỷ lệ yêu nhau của Thích Hưng cùng nhân vật chính giảm xuống 0%, đã lấy được hồn kỳ thứ nhất, chúc mừng kí chủ, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

Cư nhiên trực tiếp lấy được …… Phản ứng kịch liệt như vậy, xem ra Thích Hưng thật sự không có gì với nhân vật chính cả, có lẽ mấy vị nam chủ khác cũng vậy …… Cậu tiếc nuối (?) để máy tính bảng xuống, sau đó dùng ánh mắt hiền lành nhìn Thích Hưng, buồn bã nói, “Được rồi, một khi đã như vậy, chuyện của Quân Thục Tĩnh trước hết chúng ta để qua một bên đi. Chúng ta nói về đoạn thời gian trước cậu giúp nhân vật chính chèn ép Phù gia, còn có hôm nay tôi hảo tâm giúp cậu giải độc.”

Phía sau lưng Thích Hưng chợt lạnh, không dám ở trước mặt cậu bày ra dáng vẻ thiếu gia, nhu thuận nói rằng, “Chuyện chèn ép Phù gia em có thể giải thích …… Thục Tĩnh nói đồ ăn của Phù Gia Viên có vấn đề, ăn nhiều sẽ tổn thương thân thể, nhưng Phù gia lại có chút bối cảnh, khiếu nại cũng vô dụng, cô ta không có biện pháp, cho nên liền nhờ tụi em hỗ trợ ngăn chặn tài nguyên của Phù gia, tránh cho càng nhiều người bị đồ ăn của nhà anh độc hại.”

“Té ra có độc chính là đồ ăn của Phù Gia Viên chúng tôi a ……” Diệp Chi Châu gõ bàn, dựng máy tính bảng lên, phóng to mấy trang vẽ Thích Hưng, chỉ chỉ, “Cậu nói cho tôi biết, rốt cuộc là đồ ăn của ai có độc?”

Thích Hưng quay đầu đi chỗ khác không nhìn bộ dáng trần như nhộng của mình trong truyện, cứng ngắc trả lời, “Là đồ ăn của Quân Tử Các.”

“Vậy đồ ăn của ai giúp cậu giải độc?”

“Phù Gia Viên.”

“Hiện tại biết nên làm như thế nào rồi chứ?”

Thích Hưng xoay đầu lại nhìn cậu, xốc áo khoác lên bỏ tay vào, “Chỗ này của em có ……”

Phanh!

Cửa ghế lô bị đá văng.

Nhân viên cùng giám đốc run run rẩy rẩy đứng ở ngoài cửa, nhỏ giọng nói, “Thiếu, thiếu đông gia, vị khách nhân này biết ngài ở trong này liền nhất định muốn tiến vào, tôi, tôi ngăn không được ……”

Diệp Chi Châu nhìn về người đàn ông cao lớn đứng ở trước giám đốc, nghiêm mặt, “Xin hỏi ….. anh là ai?” Tinh thần lực lãng đãng trên không đã bắt đầu vui vẻ nhảy múa, cậu siết chặt tay, cố gắng duy trì bình tĩnh trên mặt, “Nếu dùng cơm xin chọn chỗ khác, ghế lô này đã có người rồi.” Nói xong ánh mắt xẹt qua gương mặt yêu nghiệt của người đàn ông, ở trong lòng chảy nước miếng đầm đìa. Đời này diện mạo của người yêu thật sự là …… Thật muốn đẩy ngã quá đi! Vốn tưởng rằng sẽ gặp được người yêu trong game trước, trăm triệu lần không nghĩ tới, cư nhiên lại gặp được ở hiện thực trước.

Truyện được edit và post duy nhất tại: https://shiye91.wordpress.com/.

Cát Luật mẫn cảm nhận thấy được có một lực lượng ôn hòa chậm rãi vây quanh lại đây, khiến bệnh đau đầu của anh nhanh chóng giảm bớt. Thân thể buộc chặt hơi thả lỏng, anh cẩn thận đảo qua mặt Diệp Chi Châu, ánh mắt rơi xuống máy tính bảng trong tay cậu, mặt đen lại, sau đó nghiêng đầu đánh giá Thích Hưng đang xốc áo khoác lên giống như chuẩn bị cởi quần áo, cười lạnh, “Diệp Chi Châu, có thời gian không đi làm nhiệm vụ mà lại chạy tới ghẹo tiểu bạch kiểm, cậu muốn chết đúng không?”

Thích Hưng lập tức bỏ tay xuống, to tiếng nói, “Vị tiên sinh này anh hiểu lầm rồi, tôi chỉ là muốn đưa cho Phù đại ca một ít đồ vật mà thôi.”

“Anh chính là GM kia?” Diệp Chi Châu thì trực tiếp hoảng sợ, máy tính bảng trong tay rơi xuống bàn, “Cái tên gia hỏa bá đạo hung dữ muốn chết kia chính là anh? Anh còn uy hiếp tôi muốn giết tôi về cấp 0? Anh cư nhiên là …….” Càng nói càng thấy tức, cậu trực tiếp đứng dậy vỗ bàn, giận dữ chỉ tay, “Xem ra anh mới là người muốn chết thì đúng hơn!”

Cát Luật nhìn thẳng cậu, đột nhiên bẻ bẻ ngón tay bước nhanh lên phía trước, trên mặt mang sát khí.

Thích Hưng thấy biểu tình của anh không đúng, bước lên phía trước ngăn lại, “Vị tiên sinh này, mời anh đi ra ngoài, tôi ……”

“Tránh ra!” Cát Luật dễ dàng đẩy hắn ra, không hề sợ hãi đón lấy ánh mắt của Diệp Chi Châu, nhanh chóng tới gần, ỷ vào tay dài trực tiếp kéo vai của cậu, lại tiến lên một bước, tay kia ôm thắt lưng của cậu, kéo cậu lại, cúi đầu xuống hôn.

Thích Hưng cùng giám đốc nhân viên cho rằng sẽ thấy cảnh đánh nhau toàn bộ kinh sợ.

Khí tức quen thuộc, tinh thần lực quen thuộc, ngay cả dáng vẻ không nói lý này cũng quen thuộc nốt. Trong mắt Diệp Chi Châu hiện lên ý cười, cố ý vươn tay đẩy anh ra, miệng cũng gắt gao ngậm lại không cho đối phương cạy mở.

Cái tay trên lưng càng siết chặt, bàn tay để trên vai cậu dời tới nắm cằm cậu, lực đạo ái muội trên môi trở nên lớn hơn.

Người này thật sự là …… Miệng bị bắt mở ra, cậu híp mắt nhìn đối phương, thu lại lực đẩy ở tay, sau đó khiêu khích sờ soạng bộ ngực rắn chắc của đối phương. Thân thể vươn về phía trước vươn đầu lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm môi đối phương.

Cát Luật bị cậu đột nhiên đáp lại lập tức sửng sốt, Diệp Chi Châu nhân cơ hội dùng sức đẩy anh ra, lau môi, nghiêng đầu nhìn về phía Thích Hưng, “Xem người khác hôn rất vui sao?”

Thích Hưng hoàn hồn, vội vàng nghiêng đầu lắp bắp nói, “Phù, Phù đại ca, xem ra hôm nay không thích hợp để nói chuyện, em, em đi trước, yên tâm, em sẽ không … nói chuyện của anh ra đâu.”

Cư nhiên trực tiếp bỏ chạy …… Diệp Chi Châu dời tầm mắt đến nhân viên cùng giám đốc ở ngoài cửa, mỉm cười, “Biết nên làm như thế nào rồi chứ?”

Da đầu giám đốc tê rần, nhanh chóng cúi đầu kéo nhân viên vẫn còn ở trạng thái khiếp sợ một cái, tiến lên nắm tay cầm ở cửa ghế lô, “Hôm nay cái gì tôi cũng không thấy, thiếu đông gia ngài tiếp tục, tiếp tục ……”

Cạch, cửa được khép lại, bên trong chỉ còn lại Diệp Chi Châu cùng Cát Luật

Phần eo lần thứ hai bị siết, thân thể lập tức rơi vào một cái ôm ấm áp dày rộng.

“Vị tiên sinh này.” Diệp Chi Châu cản mặt đối phương đang muốn ép xuống, mỉm cười, “Tôi còn không biết tên của anh, như anh bây giờ, tôi sẽ rất bối rối.”

“Cát Luật.” Lãnh mỹ nam cho dù là đùa giỡn lưu manh cũng vẫn mỹ, anh nghiêng đầu cọ cọ bàn tay Diệp Chi Châu, vẻ mặt thỏa mãn hai mắt nhắm nghiền, “Quả nhiên là em …… Về sau không cho quấy rối trong đầu anh nữa.”

Diệp Chi Châu nhướng mày, đời này bản lĩnh biện hộ của người yêu càng cao hơn a.

“Còn có mặt của em.” Cát Luật mở mắt ra, đưa tay nhẹ nhàng sờ mặt của cậu, nhíu mày, “Vì sao lại không giống trong game?”

“Không phải anh cũng không giống sao?” Diệp Chi Châu nhìn lông mi vừa dày vừa dài của anh, ngứa tay muốn nhổ, “Vậy anh thích bộ dáng hiện tại của em hay bộ dáng trong game hả?”

Cát Luật cong môi lộ ra một nụ cười, lần thứ hai ôm chặt cậu nói rằng, “Người chơi Diệp Chi Châu, vì cám ơn ngài đã cống hiến cho game, tôi đại diện cho nhà phát hành game Đại lục Ảo Mộng tới đây đưa cho ngài một phần thưởng nho nhỏ.”

Đùi bị nhẹ nhàng cọ cọ, Diệp Chi Châu càng ngứa tay, hỏi, “Phần thưởng gì?”

Đầu chậm rãi thấp xuống, đôi môi càng ngày càng gần thêm, Cát Luật nhìn cậu, ánh mắt thâm thúy mê người, thanh âm ái muội khàn khàn, “Đương nhiên là ….. anh. Phần thưởng đã tặng không cho phép đổi trả lại, được thiết lập buộc định, kỳ hạn là cả đời, em muốn nhận không?”

Diện mạo này, cái chân đang cọ này, khí tức ái muội này …… Diệp Chi Châu duỗi tay ôm lấy anh, ngửa đầu cùng anh môi dán môi, cười khẽ, “Phần thưởng này không tồi, em đành nhận vậy.”

Cát Luật nghe vậy thân tâm trực tiếp sôi trào, nhịn không được cúi đầu cùng cậu hôn sâu, lực đạo ôm cậu càng lớn, giống như là muốn ghìm chết người khác vậy. Tìm “Diệp Chi Châu” mười mấy năm rốt cục cũng tìm được chính chủ, nhất định phải chặt chẽ bắt lấy người này, một xíu cơ hội đào thoát cũng không thể cho!

Sau khi công thức chân chính bị tiết lộ, kinh doanh trong game của Quân Thục Tĩnh bị đả kích. Người trong công hội lui hơn phân nửa, việc kinh doanh đồ ăn toàn bộ đều bị ngâm nước, những nhân tài trước kia hướng về đồ ăn của cô nhanh chóng chạy mất, còn bị các công hội lớn khác chia cắt. Chỉ vài ngày ngắn ngủi, chiêu bài mỹ thực của Quân Tử Các trong game liền biến thành đại danh từ châm biếm.

Trên diễn đàn game rộ lên phong trào lật tẩy Tĩnh Thục đại thần, nhân vật chính bị các cao thủ đào ra những việc đen tối, thanh danh nhanh chóng bại hoại. Trước đó cô được người chơi phủng cao bao nhiêu, hiện tại cô liền ngã thảm bấy nhiêu.

Cửa 89 rốt cục hoàn thành, Diệp Chi Châu tạm biệt mấy người Vượng Tài, tìm khu nghỉ ngơi gần nhất ngồi xuống, mở bảng danh sách trong game ra. Mấy ngày trước tên của nhân vật chính đã rơi khỏi top mười, theo sự ảnh hưởng của cô, các vị nam chủ có đan xen lợi ích với cô cũng theo thứ tự ngã xuống rất nhiều, thoạt nhìn có chút thê thảm.

[Tỷ lệ yêu nhau của Dư Giang Ba, Tôn Phàm Thần, Hạ Niên cùng nhân vật chính giảm còn 70%, xin kí chủ tiếp tục cố gắng.]

70% …… Tỷ lệ yêu nhau của Đường Dạ, Sử Triết cùng nhân vật chính giảm xuống 80% liền không giảm nữa, giảm nhiều nhất là Bảo Nhạn An cũng chỉ có 50%. Xem ra việc thả hắc liêu trên diễn đàn trước đó còn chưa đủ gây kinh động, hoặc là nói, tác dụng độc trùng của nhân vật chính quá cường đại quá lâu.

Cậu nhìn gợi ý nhiệm vụ thánh cấp trên không trung, động động tay, chủ động thêm bạn với các vị nam chủ, sau đó phát mật tán gẫu, mời bọn họ tham gia hoạt động giết nữ hoàng trùng tộc vài ngày sau. Trong bụng hiện ra ý nghĩ xấu, cậu cũng mời luôn nhân vật chính. Nhiệm vụ giết nữ hoàng trùng tộc rất khó khăn, sao lại thiếu đồ ăn tăng hiệu quả được chứ? Nếu ăn đồ ăn, không phải cậu càng thuận tiện cung cấp Cửu thanh vạn lộ đan cho bọn họ sao?

[Hữu tình nhắc nhở, Cửu thanh vạn lộ đan không thể mang vào game được.]

Tính toán trong lòng cậu dừng lại, không thể cười nổi nữa. Sấm sét giữa trời quang! Cậu lại quên mất điểm này! Thông Thiên không có biện pháp mô phỏng các loại đan dược tăng hiệu quả trong game, tiêu rồi!

[Hữu tình nhắc nhở lần thứ hai, kí chủ có thể tự động luyện chế đan dược trong game.]

Diệp Chi Châu kéo tóc, “Nhưng luyện đan cần phải có những thảo dược kì lạ hiếm có chỉ tồn tại trong không gian, tao phải đi đâu tìm đây?”

[Có thể dùng thảo dược có hiệu quả gần giống thay thế, nên tham khảo trùng độc của nhân vật chính.]

….. Nếu thật như vậy, hình như có chút khả thi. Đời trước cậu đã học luyện đan được mấy chục năm, vẫn là có kinh nghiệm …… Quyết định như vậy đi, tự cậu luyện! Trong hiện thực nếu muốn tập hợp mấy vị nam chủ lại một chỗ cũng không dễ dàng, vẫn là trong game đi!

Mở ra danh sách bạn tốt, thấy acc nhỏ 007 online, cậu khoái trá click vào —— tìm thảo dược khổ cực như thế, cứ để cho người yêu làm công cụ ăn gian trong game bận rộn đi. Hiện tại cậu nên “hảo hảo” tâm sự với nhóm nam chủ đang lục tục đồng ý kết bạn kia thì hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK