Hậu cung nghe được tin tức Hoàng thượng ban đèn cát tường giá trị xa xỉ cho Tình quý tần, cũng không biết là nên cao hứng hay là cười khổ.
Cao hứng vì hậu cung này thế cục không đổi, Tình quý tần vẫn được sủng. Cười khổ vì vô luận là Tình quý tần hay Tích tiệp dư, dù sao cũng không đến lượt mình.
Trong Yên Ngọc cung, Quý Như đã gọi Linh Đông tới, bắt đầu bố trí hành động cho yến tiệc tất niên. Nghe được tin Hoàng thượng thưởng cho Tình quýtần thì cười dữ tợn. Tuy rằng biết Hoàng thượng không thích tính cách Quý U, nhưng mà ngài ấy lại thích mặt nàng ta. Mà Tình quý tần, chờ khi nàng chiếm được vị trí của Quý U, tự nhiên sẽ đi đối phó. Nghĩ tới Quý U hiện tại đang ở trong cung khó chịu, liền ha hả cười.
“Quý quý nghi, nô tỳ biết Tích tiệp dư vô dụng mà, xem ra kế hoạch của chúng ta cũng sẽ không gặp nhiều vấn đề, hiện tại người Hoàng thượng chân chính sủng ái là Tình quý tần nương nương, đương nhiên tương lai Quý quý nghi nương nương mới là người được sủng ái nhất.” Linh Đông quỳ trên mặt đất a dua nói theo, chờ Tích tiệp dư bị xử phạt nàng sẽ tới hầu hạ Quý quý nghi, nàng chắc chắn sẽ nắm chắc cơ hội mà Quý quý nghi ban cho.
“Ngươi biết như vậy thì tốt, dược cũng đã đưa ngươi, đến yến tiệc ngươi nên biết phải làm thế nào, không được sơ hở” Quý Như cười nói, cho dù biết Linh Đông chỉ là nịnh bợ nhưng nghe vẫn cao hứng. “Đợi đến khi Quý U bị phạt, ta liền đem ngươi điều đến bên cạnh ta, có cơ hội thị tẩm ta liền cho ngươi” Quý Như tiếp tục dụ dỗ.
Lục Liễu bên cạnh Quý Như nhìn Linh Đông đang quỳ dưới đất cười châm chọc, chủ tử làm sao mà cho ngươi cơ hội, ngu xuẩn!
Mà Linh Đông hết thảy đều không biết, nàng chỉ nghĩ nàng thành công là có thể đổi chủ tử, nàng cùng Quý quý nghi cùng nhau xây dựng kế hoạch này, tin tưởng nàng không dám không giúp mình.
Tại Vĩnh Thọ cung, Quý U đang nghe Niệm Hạ sốt ruột vì mình “Chủ tử, ngài tự giam mình trong phòng cũng không đi ra ngoài, Hoàng thượng đem đèn xinh đẹp như thế thưởng cho Tình quý tần.” Tuy rằng mấy ngày nay Hoàng thượng cũng thưởng không ít thứ tốt cho chủ tử, những thứ trân quý hơn so với đèn hoa sen không phải là không có, nhưng Niệm Hạ nóng nảy là do Hoàng thượng lại nhớ tới Tình quý tần.
Quý U phi thường bất đắc dĩ “Nữ nhân trong hậu cung đều là của Hoàng thượng, đèn cũng là của Hoàng thượng, Hoàng thượng ban cho Tình quý tần thì có gì kỳ quái đâu, lại nói Tình quý tần vốn được sủng ái mà.”
“Chủ tử, nô tỳ khuyên ngài buổi trưa đem canh đưa qua ngài cũng không đi, ngài mà đưa qua không chừng Hoàng thượng sẽ đem đèn ban cho ngài.” Niệm Hạ giữa trưa liền thúc giục chủ tử đi đưa canh, chủ tử không thể bởi vì Hoàng thượng không đến tìm ngài, ngài cũng không đi tìm ngài ấy nha.
“Chủ tử ngươi còn đang vội vàng làm lễ vật cho Hoàng thượng, thời gian đâu mà nấu canh. Lại nói ta ở cùng Hoàng thượng nhiều ngày như vậy rồi, giờ còn đến Dưỡng Tâm điện tìm Hoàng thượng nữa thì còn ra thể thống gì.”
“Nhưng là, nhưng là...” Niệm Hạ tuy rằng cảm thấy chủ tử nói có đạo lý, nhưng vẫn có chút không cam lòng.
“Được rồi, ngươi đừng có nhưng là gì nữa, Linh Đông không lo quét sân, lại đi tìm Quý quý nghi rồi?”
Nhắc tới cái này, Niệm Hạ thập phần tức giận “Đúng vậy, nàng lại đi rồi. Chủ tử, các nàng nhất định không có việc tốt gì, chúng ta phải phòng bị thỏa đáng mới được.”
Về phần Quý Như, Quý U nghĩ đến thẻ phản phệ trong không gian liền thấy an tâm.
Hoàng đế cách hai ngày lại tiến vào Vĩnh Thọ cung.
Tiến vào nội thất liền nhìn thấy tiểu nữ nhân đang nằm sấp trên bàn lười biếng ngẩn người. Hoàng đế cảm thấy có chút ngượng ngùng, lúc xế chiều quả thực không nghĩ đến việc thưởng cho nàng đèn hoa sen để ngắm, bây giờ nhìn thấy nàng trong lòng lại thấy chột dạ.
Tuy rằng Thích Bạch không cảm thấy mình làm sai, nàng nói nhớ hắn mà lại không tới Dưỡng Tâm điện tìm hắn, nhưng nghĩ tới nàng biết hắn thưởng đồ cho nữ nhân khác rồi lại tới Vĩnh Thọ cung tìm nàng, tim hắn treo thật cao nha.
Thích Bạch muốn đi tìm Tình quý tần nhưng chân hắn lại không chịu khống chế hướng về Vĩnh Thọ cung.
Thích Bạch hai ngày không gặp nàng, thấy nhớ nàng đến sốt ruột, lại nghĩ đến sự nhiệt tình của nàng đối với mình, mình không đến không biết nàng lại ra cái dạng gì rồi. Dù sao sau khi hắn tìm ra một đống lớn lý do để đến đây, nàng lại không thèm để ý đến hắn, đây là không phát hiện hắn đến hay là không thèm nhìn mặt hắn?