“Ha ha ha, không phải, đất nước này không có quý tộc.” Diệp Tiếu gội đầu cho Eaton, bởi vì hai nhóc nhà Diệp Trạch từng đến đây ở một thời gian, cho nên nhà cậu có sẵn dầu gội và sữa tắm dành cho trẻ em, “Nhà thầy chỉ hơi lớn một chút thôi, mấy người trong nhà cũng không phải người hầu, mà là người giúp việc thầy thuê đến để chăm sóc thầy, ngoài cửa là bảo vệ, cũng do thầy thuê tới.”
“Ở đây không có hoàng đế hay quốc vương sao?” Eaton không hiểu đất nước không có quý tộc thì như thế nào, thần tiên cũng chia cấp bậc mà.
“Có nước có, nhưng nước của thầy không có, mọi người ở đây đều bình đẳng.”
“Vậy quan chức thì sao? Không có hoàng đế hay quốc vương thì bọn họ nghe ai?”
“Vẫn có quan chức, quốc gia nào cũng có, nhưng bọn họ giống chúng ta, không phải là quý tộc, mai sau em học tập được nhiều kiến thức về nhân loại em sẽ biết rõ hơn.”
“Ưm… Đúng là một quốc gia kì lạ.” Eaton là một vương tử, vì thế nên hắn không thể hiểu nổi chuyện này.
Thực ra yêu giới mới có vương được gần ngàn năm, nhưng khi Eaton sinh ra phụ thân hắn đã là vương, cho nên hắn không biết gì về quốc gia không có hoàng thất.
“Cơ mà nhà thầy giáo thuê nhiều người như vậy, nhà cũng lớn như vậy, nhất định là giàu lắm phải không?” Eaton là rồng, mà rồng thì là một chủng tộc rất yêu tiền, thích thu thập bảo thạch hoàng kim, cho nên thực chất Eaton là một đại gia đó nghen.
Eaton có điểm ưu thương, hắn vốn tính mình có tiền có thể mua nhiều đồ tặng cho thầy giáo để thầy vui, ai ngờ thầy lại giàu thế, haiz…
“Cũng không là gì cả, tất cả đều là ba mẹ để lại cho thầy, không phải do thầy tự tay kiếm được.” Dù nói vậy nhưng Diệp Tiếu vẫn cảm kích ba mẹ đã để lại khối tài sản này cho mình, số tiền đó giúp cậu không phải lo cơm áo gạo tiền, có thể thỏa sức làm việc mà cậu muốn.
Eaton nghe ra manh mối, “…Nhà thầy chỉ còn một mình thầy sao?”
“Ừ.” Diệp Tiếu xả nước cho Eaton, cậu cầm vòi hoa sen nói, “Em hơi ngẩng đầu lên.”
Eaton vừa nghe câu trả lời của Diệp Tiếu liền xót xa muốn chết, thầy giáo của hắn thật đáng thương! Thế là hắn ôm tay Diệp Tiếu ‘tình ẩn tình đưa’ nói, “Thầy yên tâm, về sau em sẽ mãi ở bên thầy, làm người nhà của thầy!” Hắn tự thấy thời khắc này mình ngầu không đỡ nổi! Nói không chừng thầy giáo sẽ cảm động đến rơi lệ mất!
“…” Diệp Tiếu 囧囧 nhìn Eaton, một đứa nhỏ mập mập trần truồng, đầu đầy bọt xà phòng nói với cậu câu này, quả thực là nghe không cảm động nổi, “…Cảm ơn em.” Đứa bé này còn nhỏ, Diệp Tiếu cũng không để trong lòng, nhưng phải công nhận Eaton là một đứa bé ngoan.
Ít nhất thì Diệp Tiếu cho là như vậy.
“Suýt nữa thầy quên đánh răng cho em.” Diệp Tiếu tắm xong cho Eaton mới nhớ ra chưa đánh răng cho hắn, “Nào, đây là bàn chải đánh răng, lúc trước ở trường đã làm mẫu rồi, em biết dùng đúng không?” Diệp Tiếu bế Eaton đứng xuống ghế để trước bồn rửa mặt, sau đó đưa bàn chải đã bôi sẵn kem và cốc nước cho hắn.
“Dạ!” Yêu giới bọn họ cũng có đồ vệ sinh răng miệng, tuy nhiên nhìn không giống bàn chải đánh răng của nhân giới lắm, hơn nữa cũng không có kem đánh răng mà dùng một thứ khác thay thế, “Ô —– Ọe —–” Đang nghĩ dở, Eaton nôn khan, kem đánh răng đối với hắn mà nói quả thực rất kích thích.
“Cay quá…” Eaton tội nghiệp quay đầu nói, hắn chảy cả nước mắt rồi nè.
“Phụt ha ha ha ha…” Diệp Tiếu cười to, “Không sao không sao, đánh vài lần là quen thôi, kem đánh răng chính là như thế đấy.”
Eaton nhăn mặt nhỏ, nhân loại sao lại tự ngược thế, phát minh gì ở đây cũng tốt, nhưng cái kem đánh răng này lại không tốt tí nào!!
Tắm cho Eaton xong, Diệp Tiếu mặc cho hắn bộ áo ngủ người giúp việc đưa tới, rồi sấy tóc cho hắn, sau đó nhẹ nhàng đặt hắn xuống giường mình, “Ngoan, thầy đi tắm, nếu buồn ngủ thì em cứ ngủ trước đi, không ngủ được thì xem TV.” Diệp Tiếu chỉ chỉ điều khiển từ xa đặt ở đầu giường.
“Em chờ ngủ cùng thầy.” Eaton kéo thảm che nửa cái mặt, chỉ chừa lại hai mắt to chớp chớp nhìn Diệp Tiếu, ban ngày xem tivi hắn thấy có nữ nhân làm vậy, coi bộ có vẻ rất hấp dẫn người khác.
Diệp Tiếu cười híp cả mắt, vui vẻ vào phòng tắm.
Eaton rối rắm, cười thành như thế là sao, động tác của hắn không đúng à?
Diệp Tiếu đi rồi, Eaton nhẹ nhàng giật giật áo trên người, hình như đây là quần áo của người lớn, trên đường về nhà họ Diệp Eaton thấy rất nhều người mặc cái này.
Thực ra thứ Eaton đang mặc là một chiếc áo phông trắng của Diệp Tiếu, áo này để Eaton mặc thành áo ngủ rất hợp, có thể trùm hết cả người hắn.
Eaton rối rắm sờ sờ cái mông be bé của mình, hắn không mặc tiết khố (quần lót) đâu đó!
Nhà Diệp không cho trẻ con mặc quần lót, hai nhóc nhà Diệp Trạch còn đang đeo bỉm kìa, tuy nhiên Diệp Tiếu đã bảo người đi mua quần áo trẻ con cho Eaton rồi.
Cơ mà không biết là vì mệt hay vì biến thành trẻ con nên thay đổi luôn thói quen sống, đợi đến khi Diệp Tiếu ra khỏi phòng tắm, E đã nằm bò trên giường chảy nước miếng, cái dáng môi bĩu mông chổng quả là có hơi *.
Kỳ thực hồi bé cái dáng ngủ của Eaton chính là thế này, phụ vương và mẫu hậu hắn lúc ấy buồn không kể xiết, thằng con mình nhìn trông cũng khá khẩm mà lại ngủ thế này, về sau lớn lên còn ra thể thống gì nữa!
Cũng may Eaton lớn lên liền biết ngủ cho ngay ngắn, nếu không mai sau để tìm được bạn đời đúng là một vấn đề khó khăn, thói quen ngủ chỏng quèo với chảy nước miếng thiệt muốn đào mìn nổ tung tất cả các cô nương!
Diệp Tiếu cười khẽ, đúng là trẻ con, thoáng cái đã ngủ.
Diệp Tiếu dịu dàng lau miệng cho Eaton, cẩn thận chỉnh lại dáng nằm cho cậu, há hốc miệng ngủ như vầy không phải là thói quen tốt, nước miếng sẽ chảy xuống giường mất!
Đêm đầu bên nhau chẳng hề đẹp đẽ như Eaton tưởng tượng, đã vậy hắn còn bị mất mặt, thế mà hắn lại chẳng biết….
========================
Mỗi lần yêu đời đánh răng lâu lâu tí công nhận kem đánh răng cay vãi cả chó mèo ;A;