Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bị dọa sợ nên đám yêu dạo này học hành hăng hái hơn hẳn, ngay đến môn học ghép vần buồn tẻ nhất bọn họ cũng học rất nghiêm túc, chúng ta phải học cho thiệt giỏi, đây là đại sự liên quan tới tính mạng đấy!

Ngoài ghép vần và những quy tắc giao thông, Diệp Tiếu cũng dạy cho đám yêu những kiến thức phổ cập khác, như công viên là cái gì này, siêu thị là cái gì này, những từ ngữ sử dụng trong đời sống hàng ngày vân vân và mây mây.

Tới thứ sáu, cuối cùng Diệp Tiếu cũng chấm xong tất cả bài kiểm tra, kết quả không khác suy đoán của cậu lắm, rất ít yêu quái đạt tiêu chuẩn, hầu hết bọn họ đều có thành tích vô cùng thê thảm.

“Li Nhị.” Diệp Tiếu ngồi trên bục giảng gọi tên, để từng học sinh được gọi lên nhận bài kiểm tra của mình, các học sinh bên dưới ai cũng căng thẳng quá trời, đây là bài kiểm tra đầu tiên trong đời họ đó.

Li Nhị cao hứng phấn chấn đi lấy bài làm của mình, dòm dòm điểm: 47….

Lúc đi vui vẻ tươi cười, lúc về tan nát con tim.

“Linh.”

Linh hiển nhiên ổn trọng hơn các yêu quái khác, hắn đi không nhanh không chậm, tuy ngoại hình không thua kém Kim Thụy nhưng hắn lại không hề khiến người khác chú ý, lúc nào cũng yên tĩnh, tóc đen dài buông xõa, khiến Diệp Tiếu nhìn kiểu gì cũng cảm thấy hắn là con gái.

“Làm bài tốt lắm, tiếp tục cố gắng nhé.” Linh được 92 điểm, xếp thứ hai, Diệp Tiếu rất vui mừng vì kết quả này.

Linh thoáng cái đỏ mặt, bình thường hắn khá giống người vô hình, không hay nói chuyện, chỉ có vài người bạn, từ lúc đi học tới giờ thầy chưa gọi hắn lần nào, giờ bỗng được khen làm hắn rất ngại ngùng.

Thấy hắn như vậy, Diệp Tiếu nói thầm trong lòng: Thật sự không phải con gái à?

“Hồ Đa Đa.”

Hồ Đa Đa hoạt bát nhanh nhẹn hơn hẳn, hắn chạy bạch bạch bạch tới chỗ Diệp Tiếu, “Chắc em có mặt trong top mười yêu đứng đầu phải không thầy? Em đã quyết định sẽ mua cái gì rồi, em nhìn trúng một bộ quần áo rất ngầu, thích lắm luôn!” Cái từ ‘ngầu’ này hắn học được trên tivi, Diệp Tiếu để bọn họ xem tivi, quả thật có rất nhiều ích lợi.

Diệp Tiếu đưa bài thi cho hắn, tạt luôn một chậu nước lạnh, “Bạn nghĩ hơi nhiều rồi đấy, đừng nói top mười, top hai mươi cũng chưa tới lượt bạn, bạn là lớp trưởng, phải làm gương cho các bạn trong lớp, về sau đi học cần nghiêm túc hơn, sử dụng di động thì đừng chỉ chơi điện tử, lên mạng tra cứu tìm hiểu các kiến thức hữu ích, hoặc đọc tiểu thuyết đi.” Cái tên này giờ chơi điện thoại còn giỏi hơn cả cậu, có rất nhiều chức năng đến cậu còn sử dụng không thành thạo mà hắn lại chơi nhoay nhoáy.

Hồ Đa Đa nhận bài, đập ngay vào mắt là con số: 71.

Hồ Đa Đa cảm thấy bài làm của mình rất tốt, thế mà chỉ được 71 điểm, đừng bảo là thầy cố ý làm khó em ở phần viết văn nhá? Cơ mà khi hắn lật mặt sau ra xem, thấy mình được những 28 điểm phần viết văn, tổng điểm phần đó là 30, hắn viết sai một lỗi chính tả nên bị trừ 2 điểm.

Đám yêu quái không cần thi đại học, vì thế nên Diệp Tiếu không yêu cầu bọn họ viết hay viết giỏi, mục đích của cậu là để đám yêu luyện viết chữ, miễn đạt đủ số lượng chữ yêu cầu và viết đúng chủ đề, không viết phi logic, không sai chính tả, không dùng dấu câu linh tinh thì sẽ được điểm tối đa.

Hồ Đa Đa đành ủ rũ quay về chỗ ngồi.

Sau khi trả hết bài kiểm tra cho đám yêu, Diệp Tiếu bắt đầu chữa bài kiểm tra, đầu tiên cậu tổng kết kết quả bài kiểm tra lần này, “Bài kiểm tra lần này lớp mình thi không tốt lắm, đa số các bạn đều không đủ điểm để qua, chỉ có 53 bạn được hơn 60 điểm, thậm chí còn có những bạn chỉ đạt hơn mười hay hai mươi điểm, thực sự khiến thầy rất thất vọng!”

Đám yêu yên lặng nghe Diệp Tiếu nói, đa số bọn họ đều thấy mất mặt, sao bọn họ lại làm bài kém như thế chứ, còn đâu mặt mũi Yêu giới, còn đâu mặt mũi Đại vương nữa!

“Tuy đa số đều làm bài không tốt, nhưng cũng có những bạn xuất sắc, bài kiểm tra lần này đã có một bạn được điểm tối đa.”

Đám yêu râm ran, ai trâu bò vậy trời!

“Đó chính là bạn Kim Thụy của chúng ta, bạn ấy đã trả lời đúng tất cả các câu hỏi, chữ viết nắn nót, bài làm sạch sẽ, mọi người cùng vỗ tay chúc mừng bạn ấy nào.” Diệp Tiếu vỗ tay đi đầu.

Đám yêu xoẹt xoẹt xoẹt quay đầu nhìn Kim Thụy, hai mắt đầy vẻ sùng bái, con rắn này thiệt lợi hại! Được 100 điểm cơ đấy!

Kim Thụy đắc ý cực kì, tính cách y vốn đã thích khoe khoang, giờ cả đám yêu đều dồn mắt vào y, đến thầy giáo y ái mộ cũng nhìn y chăm chú, y sao có thể không đắc chí cho được, khỏi nói đầu hất cao thế nào.

Eaton vừa ghen tị vừa hâm mộ, thực ra thành tích của hắn cũng không tồi, hắn được 84 điểm, xếp thứ sáu, cơ mà đâu bằng Kim Thụy được 100 điểm. Thực ra theo điểm thì hắn có thể vào top ba của lớp, nhưng phần viết văn hắn sửa chữa nhiều quá, bài làm lem luốc bẩn muốn chết, cho nên Diệp Tiếu trừ của hắn 6 điểm, phê vào bài là lần sau hắn phải chú ý giữ bài làm sạch sẽ, không chắc chắn thì phải viết ra nháp trước, gạch xóa lung tung sẽ khiến người chấm có ấn tượng không tốt.

Eaton bị phê bình, lòng rầu rĩ muốn chết, hắn còn tính đứng đầu đợt kiểm tra này để được nở mày nở mặt với Diệp Tiếu mà, haiz…

Cả buổi sáng hôm ấy Diệp Tiếu dành để chữa bài kiểm tra, ngoài ra còn rất nhiều các vấn đề khác, ví dụ như khi chữa phần bài khoanh a b c d, tuy chỉ có một đáp án chính xác nhưng Diệp Tiếu cũng giải thích cả những đáp án còn lại.

Gần tới giờ cơm trưa, Diệp Tiếu tổng kết, “Được rồi, nội dung bài kiểm tra đã nói xong, còn gì không hiểu thì các bạn có thể thảo luận với nhau hoặc tới hỏi thầy, không hiểu thì hỏi, không có gì xấu hổ hết, nếu không tới lúc không tốt nghiệp được chỉ có thể khóc nhìn các bạn khác ra trường chơi thôi.”

“Trưa nay thầy sẽ dán kết quả bài kiểm tra lên bảng đen phía sau phòng học, cũng như ở phòng thường trực ký túc xá và cửa căng tin, mỗi tuần kiểm tra một bài nên thông báo kết quả này sẽ được thay đổi tuần một lần, nếu tuần này làm bài không tốt thì tuần sau cố gắng, nếu tuần này thi tốt cũng không được kiêu ngạo, không cẩn thận sẽ bị các bạn đứng sau vượt lên.”

Đa số yêu quái nghe được tin này đều cảm thấy không ổn, hồi trước nghe thầy nói sẽ công bố thứ tự kết quả kiểm tra còn tưởng thầy chỉ nói xuông thôi chứ, nào ngờ lại là thật, giờ thì vui rồi, mất mặt chết mất!

Trước khi tan học, Diệp Tiếu chuẩn bị một túi đồ ăn vặt to đùng chia cho các học sinh đạt chuẩn, mười học sinh đứng đầu ngoài việc được thưởng đồ ăn vặt ra còn được trao cơ hội mua sắm, Diệp Tiếu để bọn họ suy nghĩ một buổi trưa, tới chiều muốn mua gì thì bảo với cậu.

Lúc đám yêu đi ăn, Diệp Tiếu đã dán xong danh sách xếp hạng, tên của mười người đứng đầu được in to bự chảng, khiến các yêu khác hâm mộ chết đi được.

Cơ mà bọn họ chủ yếu vẫn là xem thứ tự của mình, xếp hạng cao thì hoan hỉ vô cùng, xếp hạng thấp thì chỉ hận không thể xé cái tờ giấy này xuống!

Có hai yêu quái xếp hạng bét, đạt được số điểm ngang nhau: 16 điểm.

Hai yêu quái ấy chính là Tiêu Dao Tử và Thiên Tuyết cùng nhau gian lận ngày đó, bạch lang quân và tuyết hồ quân của chúng ta, quả đúng là anh em cùng cảnh ngộ tiêu chuẩn.

Không phải Diệp Tiếu muốn gây khó dễ mà không cho bọn họ điểm cao đâu, thực sự là cho không được, viết văn thì diễn đạt chẳng ra sao, ghép vần rối tinh rối mù, trắc nghiệp thì một đường sai sai sai!

Lúc chấm điểm Diệp Tiếu đã nói thầm trong lòng, hai yêu quái này mặt mũi cũng thông minh sáng sủa, sao làm bài lại thành ra thế nhỉ?!

Tiêu Dao Tử và Thiên Tuyết mất mặt không còn gì để nói, các yêu quái khác đều đang cười bọn họ kia kìa, Thiên Tuyết nhéo Tiêu Dao Tử một cái, “Đáp án này cậu chắc chắn thế cơ mà, hại chết tôi rồi đây này!”

Tiêu Dao Tử cũng không chịu yếu thế nhéo lại, “Đáp án cậu nhắc tôi cũng sai bét nhè còn gì! Bao nhiêu câu tôi nghe cậu mới sửa đấy!” Hắn cũng ủy khuất muốn chết đây này!

Hai yêu quái oánh nhau một trận, mặt mũi xanh xanh tím tím, họ nhẹ răng trợn mắt thề, lần sau kiểm tra nhất định phải tìm mặt mũi về!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK