Đám Hồ Đa Đa giật giật lông mày, hôm qua mới khoe khoang với chúng bạn, sáng ra đã bị vả vào mặt, có thể không ngược tới vậy được không?!
“Thầy ơi…” Hồ Đa Đa giơ tay thương lượng với Diệp Tiếu, lén lút tiến hành buổi kiểm điểm là được rồi, tổ chức công khai trước mặt công chúng sẽ gây ảnh hưởng xấu đó.
Chưa nói xong, Diệp Tiếu đã cắt lời hắn: “Tốt quá, thầy còn đang định gọi tên, xem ra không cần, lớp trưởng Hồ Đa Đa của chúng ta xung phong, quả không hổ là lớp trưởng! Nào, các bạn vỗ tay hoan nghênh bạn ấy lên tự kiểm điểm trước!” Diệp Tiếu vỗ tay đầu tiên.
“Bộp bộp bộp bộp —” Đám yêu nhao nhao hưởng ứng, tiếng vỗ tay vang to như sấm, liên miên không dứt ~
Hồ Đa Đa: = 口 = tôi X! Có thể vui vẻ sống được không?!
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Hồ Đa Đa đành nhắm mắt lên bục giảng, quên đi, lên thì lên! Đợi lát nữa không nói chuyện mất mặt là được, mồm mọc trên người mình, kiểm điểm cũng là mình nói, không sao đâu.
Quyết định xong, Hồ Đa Đa ngẩng đầu ưỡn ngực chuẩn bị mở miệng, hắn đã nghĩ xong sẽ nói thế nào rồi.
Chưa kịp nói, Diệp Tiếu đã cười híp mắt với hắn: “Bạn đừng lo, nếu có quên hay nói sai chỗ nào, thầy sẽ ở bên cạnh bổ sung và sửa lại cho bạn, trí nhớ của thầy tốt lắm, bạn cứ yên tâm nói đi, không cần căng thẳng đâu, thầy ở bên cạnh giúp.” Nghe mới săn sóc ân cần làm sao!
Hồ Đa Đa: = 口 = Thầy còn nhân tính nữa không hỡi thầy!
Nếu giờ đuôi tai Hồ Đa Đa chòi ra ngoài, nhất định chúng sẽ ủ rũ tả tơi lắm, chủ nhân đang rầu thúi ruột đây!
Đám yêu ra ngoài cùng Hồ Đa Đa vui quá trời vui, xem tiểu đồng bọn gặp xui là chuyện quá vui vẻ, nhìn sướng mắt ghê í.
Đương nhiên Diệp Tiếu cũng nhìn thấy vẻ mặt hả hê của đám yêu, cậu cười tủm tỉm nói: “Các bạn còn lại đừng vội, chờ lớp trưởng phát biểu xong sẽ tới lượt các bạn, ai cũng có cơ hội, cứ yên tâm, thầy nhớ kỹ từng chuyện của các bạn, chắc chắn sẽ không quên!”
Đám yêu ra ngoài thực tập: = 口 = Còn đâu thiên thần chúng ta từng nói?! Trí nhớ thầy tốt làm chi hả thầy!
Các yêu khác vẫn chưa hiểu gì, tuy trên bảng viết là Buổi kiểm điểm, nhưng hôm qua bọn họ nghe chúng bạn ba hoa chích chòe cả buổi, với trình độ của bọn họ, hiển nhiên là tin xái cổ rồi hiểu không! Bọn họ không nghĩ sâu, đoán chắc chỉ là mấy chuyện nho nhỏ không quan trọng thôi.
Đã vậy, hôm trước Eaton còn bất ngờ đứng đầu top tìm kiếm weibo một lần nữa, khiến đám yêu ghen tị hâm mộ quá trời, quả nhiên ra ngoài nhân giới là chuyện tốt, tùy tiện đã có thể nổi tiếng, thầy mau xếp cho bọn em ra ngoài thực tập đi nào ~
“Bắt đầu nói đi.” Diệp Tiếu làm tư thế mời. “Tiết kiệm thời gian, sau bạn còn nhiều người xếp hàng lắm.”
“Ừm…” Hồ Đa Đa xoắn ngón tay ấp úng, mặt nóng lên: “Lần này tôi ra ngoài thực tập, tuy mọi thứ đều thuận lợi, nhưng cũng có lúc phạm phải một số lỗi nho nhỏ.”
“Lỗi nho nhỏ?” Diệp Tiếu khoanh tay nhìn Hồ Đa Đa.
“Ừm.. Được rồi, thật ra là có một lỗi hơi nghiêm trọng.” Hồ Đa Đa khổ cái mặt, cuộc đời sao mà khó sống!
Vào nhà ma sợ lộ hết đuôi tai, chơi tàu lượng siêu tốc tai cũng chòi ra, xem phim tai đuôi lại nhô ra tiếp, lúc mua đồ chơi suýt nữa không cẩn thận biến về nguyên hình…
So với mấy thứ này, chuyện não tàn cò kè mặc cả, mua sắm linh tinh không là gì hết, cùng lắm chỉ xem như IQ lùn, bởi vì mấy vấn đề trên quá nghiêm trọng! Tuyệt đối không thể lộ nguyên hình trước mặt con người!
Hồ Đa Đa cũng không biết tại sao mình lại sợ tới thế, rõ ràng ở yêu giới vẫn ngon lành, tự nhiên cái xuống nhân giới toàn sợ mất mật, không khoa học!
Bạn hiền à, ngay sự tồn tại của bạn đã không khoa học rồi!
Mười phút sau, Hồ Đa Đa cũng ấp úng kể xong, dĩ nhiên, hắn có chỉnh sửa rất nhiều, còn lấp liếm vô số chi tiết.
Nhưng đừng lo, thầy giáo đại nhân nhớ kĩ lắm, lập tức nhiệt tình cặn kẽ chỉ cho hắn sửa lại, cực kì cẩn thận, cực kì chu đáo!
Đám yêu nghe mà ngốc luôn: Đây là lớp trưởng đại nhân anh minh thần vũ của chúng ta ư?! Sao có thể, lớp trưởng đại nhân của chúng ta chính là đại yêu quái huyết thống cao quý sống hơn hai nghìn năm! Nói làm tấm gương sáng cơ mà, sao lại ngốc thế được! Đúng là đổi mới tam quan!
Hồ Đa Đa giơ móng che mặt, không còn mặt mũi gặp ai nữa, mai này sao làm lớp trưởng tiếp được đây ~ Hu hu hu ~
Chỉ có Ly Nhị vẫn một lòng ủng hộ Hồ Đa Đa, hắn mở to đôi mắt tròn xoe, tha thiết nói: “Anh Đa Đa đừng buồn, tuy anh mắc rất nhiều lỗi lầm, nhưng em tin, nhất định anh không thua kém các yêu quái khác!”
Đám Kim Thụy yên lặng phỉ nhổ: Lát nữa cậu sẽ ê mặt cho xem, Hồ Đa Đa là tên mất mặt nhất đám đó biết không!
Chưa kịp đợi đám yêu khinh bỉ, Ly Nhị đã nói tiếp: “Ít nhất anh cũng giỏi hơn Eaton! Cậu ta còn sợ đến mức biến về nguyên hình cơ mà ~”
Đám yêu nhất trí nhìn Eaton, ừ, đúng, ngốc đến mấy cũng không bằng con rồng này được.
Eaton: “…” Đúng là nằm im cũng trúng đạn, tôi đã đáng thương thế này rồi, cậu đừng đâm dao vào lòng tôi nữa được không, cái con báo này nhìn thì thành thật trung hậu, cớ sau lòng dạ lại ác độc đáng ghét vậy chứ! (Tên của Ly Nhị có thể dịch là “Báo ngu”…)
“Khụ khụ!” Diệp Tiếu ho nhẹ, “Các bạn cùng lớp phải biết yêu thương nhau, không được như vậy.” Eaton bây giờ thực sự rất đáng thương, thân thể hắn đang chịu “Thương tích” nghiêm trọng, cần phải gắng sức trấn an vỗ về!
Hồ Đa Đa mất mặt xong, che mặt vội vàng bước xuống, nhiều khả năng mấy ngày nữa hắn sẽ không ngóc đầu lên được, đây là giáo huấn, về sau ra ngoài không được vậy nữa.
Có Hồ Đa Đa xung phong lên đầu, các yêu quái sau thuận lợi lên kiểm điểm, bọn họ cho rằng, mất mặt đến mấy cũng không thể bằng Hồ Đa Đa với Eaton, bọn họ chỉ có mấy lỗi vặt vãnh, không đáng mất mặt tẹo nào ~
Đúng là da mặt dày hơn tường thành mà!
Buổi kiểm điểm kéo dài tới giờ ăn trưa. Diệp Tiếu ở bên cạnh chỉ dẫn, giảng giải từng sai lầm của đám yêu, đây là so sánh sự khác biệt giữa lý thuyết và thực tế, coi như một cách học mới.
Tới lúc tan học, Diệp Tiếu thông báo: “Các bạn đi ăn đi, nghỉ trưa xong sẽ tới giờ kiểm tra. Thầy sẽ dựa vào kết quả bài kiểm tra này để lập danh sách thực tập ngày mai, nội dung bài kiểm tra gồm có những kiến thức đã dạy và nội dung buổi kiểm điểm hôm nay. Các bạn đã thực tập rồi cũng phải làm, mong mọi người chuẩn bị sẵn sàng.”
“Dạ!”