***************************************
Sau mấy lần xin việc thất bại,cuối cùng Anh Thư cũng được nhận vào nhân viên văn phòng trực điện thoại cho một công ty.Nhân viên văn phòng nghe trực điện thoại tư vấn khách hàng giải đáp thông tin cho khách nên cần phải nhớ rất nhiều những câu trả lời tốt cho khách hàng.Vì thế Thư được nghỉ 2 ngày ở nhà để đọc qua những tài liệu mà sếp đưa cho.Thời gian tan sở cũng sớm lên Thư nhận hết trách nhiệm cơm nước.
Hôm nay là chủ nhật rồi,cả ba người đều có mặt ở nhà.Nhưng mỗi người một công việc riêng,chẳng ai nói chuyện với ai cả.Mie đang làm bánh trong bếp,Thư thì ngồi đọc quyển tài liệu dày cộp ngoài phòng khách.Còn Quốc Anh,anh vẫn thế,vẫn tranh thủ vào phòng sách cho yên tĩnh rồi làm việc.
Mie bước vào phòng sách,trông thấy bờ vai có vẻ rất nặng nề mệt mỏi của anh,lòng cô nhói lên đau xót.Dạo này có vẻ anh gặp chuyện gì đó trong công việc.Cô thấy anh phải làm tăng ca rất nhiều,có hôm đi làm về khuya rồi mà vẫn mở máy tính lên làm việc nữa.Hôm nay là ngày nghỉ rồi mà anh cũng không có thời gian rảnh,luôn cắm cúi vào bàn làm việc.Thấy anh làm việc cận lực như thế,cứ tí lại đưa tay lên vò đầu.Cô ân cần quan tâm :
- Anh à,trông anh có vẻ mệt mỏi lắm đấy.Anh nên nghỉ chút đi,hay để em pha sữa cho anh nhé ?
- Anh không sao đâu mà ! Em đừng lo,anh sắp xong rồi - Quốc Anh cố gượng cười nói với cô
Mie biết,tuy anh nói sắp xong nhưng có khi anh còn ngồi làm việc đến tối ấy,đây không phải là lần đầu tiên anh nói với cô như vậy.Cô trở ra bếp.nhanh chóng rót một cốc sữa mát lạnh để đem vào cho anh.
Trong phòng sách,Quốc Anh muốn phát điên với cái dự án mới của công ty,tất cả trách nhiệm anh đều phải gánh lấy.Anh đẩy tập giấy trước mặt ra,nhẹ nhàng đứng dậy đi ra ban công hóng gió.
Mie đặt cốc sữa xuống bàn làm việc,nhìn quanh không thấy chồng mình đâu.Nghĩ chắc là anh đi vệ sinh nên cũng không bận tâm lắm,đi nấu đồ ăn trưa.
" Cốc cốc "
Anh Thư gõ cửa tìm Quốc Anh,cô không hiểu cho lắm về một số vấn đề trong công việc,đoán rằng anh là giám đốc công ty chắc cũng có nhiều kinh nghiệm mà tư vấn giúp cô.Nhưng mãi mà chẳng thấy tiếng Quốc Anh trả lời,Thư do dự rồi cũng đẩy cửa đi vào
Gió từ quạt thổi tới nhưng căn phòng vẫn khá nóng lực. Mấy tờ giấy trên bàn anh bay phất phơ rồi rơi xuống đất.Thư mím môi,rồi cũng cúi người nhặt mấy tờ giấy ấy lên cho anh.
'' Bàn làm việc mà bừa bộn quá ! "- Thư nghĩ
Anh Thư xếp đống tài liệu của anh cho ngăn nắp hơn.Vừa làm vừa nghĩ lát anh thấy chắc hẳn sẽ nghĩ tốt về cô lắm đây,biết đâu cô lại ghi điểm tốt trong mắt anh ? Thư đưa một tay lên che miệng cười khúc khích. Nhưng có lẽ vô tình,một cánh tay của Thư va vào cốc sữa.Sữa đổ ra ướt hết đống tài liệu.Dây lên cả bàn phím máy tính.
'' Chết rồi...Quốc Anh sẽ ghét mình mất ! " - Thư lo lắng,vội dựng cốc sữa bị đổ gần hết lên,bỏ nhanh ra ngoài.
Mãi một lúc sau,anh mới từ ngoài vào,vừa mới lấy lại tâm trạng tốt,anh định bỏ lại công việc ra ngoài quan tâm vợ hơn thì thấy bản thảo bị ướt.Quốc Anh vội chạy đến cầm bản thảo lên xem.Đây toàn là những thông báo rất quan trọng mà anh vừa làm ra,vậy mà giờ ướt hết rồi,chữ nhòe cả đi.
- MIE !!! - Anh gọi lớn
Nghe thấy chồng gọi,Mie vui vẻ bước vào.Cứ nghĩ là anh gọi cô vào để cảm ơn về cốc sữa kia.Vậy mà...
- EM LÀM CÁI GÌ THẾ NÀY ??? - Anh quát lên
Mie lập tức tắt ngấm nụ cười
- Em...làm gì ??
Thư đứng ngoài cửa,nghe từng lời mắng của Quốc Anh mà sợ hãi,nhưng cũng mừng thầm vì đã có người gánh đạn thay mình.
- Anh đã nói không cần rồi,tại sao em còn mang sữa vào đây làm gì ? Bây giờ đổ hết ra bàn rồi.Em có biết anh làm việc mấy ngày nay chỉ vì vài ba tờ giấy quan trọng này không ? Em hại anh rồi em biết không ?
- Anh bình tĩnh đi ! Em...em đâu có làm gì sai,em chỉ mang sữa tới cho anh thôi mà ? Em đâu có làm đổ sữa ? - Mie cố giải thích
- THÔI ĐI !! Đừng giải thích nữa ! - Quốc Anh mệt mỏi,quay người về phía cô.Mắt ngắm lại.một tay chống hông một tay đưa tay lên trán rồi thở dài.
- Anh... - Mie nhìn theo anh,buồn bã.Dốt cuộc cô làm gì chứ ? Cốc sữa bị đổ đâu phải do cô?Tại sao anh chưa tìm hiểu đã đổ cho??....