- Bã xã,ai tìm anh vậy ?
Mie không nói gì ,ánh mắt nhìn về phía người phụ nữa trước mặt.Abi ngước lên theo ánh mắt Mie.Nhưng vừa thấy khuôn mặt cô ta,nụ cười của anh lập tức bị dập tắt . Điều này càng khiến Mie có cảm giác bất an khó chịu hơn.
- Anh Kiên !! anh biết em khó khăn thế nào mới tìm được anh không ?
Cô gái kia vừa nhìn thấy Abi đã mạnh dạn lên tiếng gọi một cách thân mật.Sau đó thì chạy tới nắm lấy tay anh ,ánh mặt đầy vẻ sung sướng không thể dấu diếm
- Hà...Hà Linh...em làm gì ...ở đây?
Abi ấp úng lên tiếng,vẻ mặt chưa khỏi bàng hoàng,ánh mắt có chút lo sợ.
- Anh quên lời hứa của mình rồi sao ? - Hà Linh thoáng buồn,môi bĩu lên.
Mie đứng nhìn họ,cô sững sờ như người mất hồn,đầu óc trống rỗng,chây tay mềm nhũn đi.
- Ai đó...có thể giải thích cho tôi.....chuyện gì đag xảy ra không ?? - Cuối cùng cô chỉ có thể bậm bẹ lên tiếng một cách ngắt quãng.
- Mie,e đừng nghĩ lung tung,giờ anh sẽ giải quyết chuyện này với Hà Linh trước.Lát sẽ giải thích rõ ràng với e ! - Abi nói nhỏ nhẹ với Mie.Sau đó dùng ánh mặt lạnh lùng nhìn cô gái tên Linh kia - Đi theo tôi.
....
Cả hai người họ cùng nhau ra ngoài nói chuyện,còn Mie ở trong phòng khách chơi với bé Hương.
Lúc đầu,qua cửa kính Mie có thể thấy họ nói chuyện một cách nhẹ nhàng,nhưng lát sau,cô thấy họ bắt đầu cãi nhau.Cãi nhau vì chuyện gì cô không biết,chỉ biết là một chuyện rất quan trọng.Cuối cùng,hình như đã quá bức xúc và khó chịu,cô ta hét lên trong nuớc mắt.Có lẽ hét to quá nên vô tình câu nói ấy lọt vào tai Mie...
- Nhưng nó là con anh !!!!!!!!!!
Sau đó,Mie thấy Abi đưa tay lên vò đầu bứt tóc.Mặt nhăn lại nhìn người phụ nữ trước mặt mình rồi nói thêm gì đó.Hà Linh nghe xong nhìn anh không nói thêm gì , nuớc mắt ngắn nước mắt dài đi thẳng vào chỗ Mie bế thằng nhỏ đi.Không quên đáp cho Abi một câu nói :
- Em sẽ còn quay lại.Ngoài em ra anh không thể là của người khác !!!
Phải một lúc lâu sau,Abi mới có thể định thần lại tâm trí quay lại chỗ Mie.Vừa nhìn thấy anh ,cô đã nóng lòng lên tiếng ngay :
- Cô ấy là ai vậy anh? Sao em thấy hai người cãi nhau rữ dội như vậy ?
Abi nhìn cô,ánh mắt đau khổ nhức nhối.
- Trước khi nghe anh giải thích,em phải hứa với qnh một chuyện.
- Chuyện gì ?
- Em phải tin lời anh ! - Abi đưa hai tay lên vai cô,đôi lông mày hơi nhăn lại ngóng chờ đáp án.
- Anh nói thử đi. - Mie nhìn anh ánh mắt không rời.Trong đầu cô đã bắt đầu lo lắng chuyện anh có người phụ nữ khác.Nhưng cô vẫn lựa chọn tin tưởng anh mà gạt bỏ suy nghĩ vớ vẩn ấy.
- Hà Linh là bạn từ nhỏ của anh.Trước đây gia đình anh sống bên Việt Nam.Bố mẹ anh và bố mẹ cô ấy đều quen biết nhau nên cả hai rất chơi thân với nhau.Dường như lúc nào cũng bám lấy nhau như anh em .Nhưng sau này,gia đình anh chuyển sang Mĩ định cư nên cả hai cũng mất liên lạc và không gặp được nhau nữa.Năm năm trước anh quay lại Việt Nam tìm cô ấy và biết được bố mẹ Linh gặp chuyện không may nên cô ấy đã chuyển đi.Khó khăn lắm a mới tìm được Linh.Lúc tìm được cô ấy đang sống rất khó khăn một mình.Anh liền đưa cô ấy về ở tạm cùng anh .Một lần anh uống rượt say về nên đã không làm chủ được bản thân.Hôm sau thức dậy anh thấy bọn anh đag ngủ chung một giường.Anh đã cảm thấy rất có lỗi nên lập tức thuê một căn hộ khác cho mình.Cũng xin lỗi Linh rất nhiều lần rồi.Cô ấy đã tha thứ cho anh nhưng mỗi lần nhìn thấy cô ấy anh lại tự trách bản thân đêm đó đã gây họa.Sau đó anh gửi lại cho Linh một khoản tiền để cô ấy chi tiêu rồi lập tức về Mĩ.Nhưng hôm nay...Linh lại dắt con đến và nói đó là cốt nhục của anh ....Anh đảm bảo năm đó không hề biết Linh có thai,nếu biết a chắc chắn đã không bỏ đi như vậy....Anh..... - Abi nói một loạt,Mie cũng rất chú tâm lắng nghe nhưng càng nghe lòng cô lại càng quặn lên từng tia đau đớn.Thì ra cậu bé đó là con anh....
Cô bất chợt bật khóc,dù biết chuyện này không phải cố ý nhưng cô vẫn cảm thấy đau....
Thấy từng dòng nuớc mắt của Mie lăn dài xuống má,Abi cũng đau chẳng khác gì cô.Anh đã từng hứa không để cho nuớc mắt cô lăn xuống nữa nhưng giờ....
Anh rất muốn ôm cô vào lòng như trước đây nhưng hai cánh tay trở nên bất lực không chịu di chuyển.Cuối cùng anh chỉ có thể nhìn cô khóc như vậy.
- Oa...oa...oa....
Tiếng khóc của bé Hương cũng vang lên.Mie liền vội vã lau nước mắt rồi chạy tới dỗ dành con gái.
- Ngoan ! Bé cưng của mẹ,mẹ thương...- Mie ôm lấy bé Hương dịu dàng nói,vệt nuớc mắt vẫn còn in trên má cô.
- Mie.... - Anh nhẹ nhàng gọi tên cô.Ánh mắt buồn bã.
- Bây giờ em không muốn nói chuyện với anh.Chuyện này để sau đi ! - Cô cố nuốt nuớc mắt,dùng lời nói mạnh mẽ nhất nói với anh.Sau đó bế bé Hương đi lên thẳng phòng.
-[ Meo : cả nhà ơiiiii ! " Dù thế Nào Đi Nữa,Người Em Chọn Cũng Là Anh !! " đã có mặt trên santruyen rồi nha,cả nhà ủng hộ nhé :* cảm ơn cả nhà ! ]-