Hôm nay,vẫn như ngày trước.Mie ngồi cùng một bàn ăn với anh nhưng dường như không muốn quan tâm đến anh,từ đầu đến cuối cô chỉ lo bé Hương ăn có ngon không.
Abi không thể kìm nén sự tức giận thêm một phút nào nữa,anh gắt lên :
- Mie ! Em không muốn quan tâm tới anh nữa cũng nên nói một câu chứ.Anh sẽ không ở đây nữa.Nhưng em đừng có như vậy được không ? Em nói sẽ cho anh câu trả lời sau nhưng anh đã đợi em cả tuần nay rồi !
Mie không muốn gây ảnh hưởng đến con gái.Nhẹ nhàng trả lời anh.
- Lát ăn xong em sẽ nói chuyện với anh ở phòng sách.
Sau đó cô lại tiếp tục bón cho bé Hương,miệng không ngừng nói ra những lời ngon ngọt dỗ dành con gái.
.....
Phòng sách,
Mie đứng trước cửa sổ,tay giữ lấy rèm cửa.Ánh mắt sâu xa nhìn ra phía ngoài trời.
Abi đứng phía sau nhìn cô,cảm nhận rõ không khí căng thẳng ,gượng gạo.Liền lên tiếng trước.
- Anh xin lỗi....lúc nãy đã to tiếng với em.
Giọng anh nhỏ như sắp bị cơn gió cuốn bay.Nghĩ lại khi nãy đã gắt lên với vợ ngay trong bữa ăn.Anh cảm thấy hối hận biết chừng nào....
Abi không hề biết rằng.Nãy giờ Mie đứng nhìn qua cửa sổ nhưng thực chất luôn suy nghĩ về mối quan hệ của hai người.Người ta thường nói trong tình yêu hôn nhân,cần nhất chính là sự tin tưởng của vợ chồng.Cô đã một lần không đặt tình yêu vào Quốc Anh,dẫn đến hôn nhân của cả hai người đều kết thúc trong đau khổ.Mie không muốn chuyện đó lại tái diễn lần nữa.Huống hồ Mie và Abi khó khăn lắm mới chịu gạt bỏ nỗi đau riêng của mỗi người để đi đến ngày hôm nay.....
Mie xoay người lại nhìn anh,đôi mắt đã nhuộm đỏ từ bao giờ.Nhưng cô vẫn kìm nén nước mắt,nhìn anh cố mỉm cười.
- Chuyện lần này đều là ngoài sự mong muốn của chúng ta.Xin lỗi,thời gian qua đã im lặng để anh chờ lâu.Em chỉ muốn nói cho anh biết,em không muốn quan tâm đến quá khứ của anh thêm một giây phút nào nữa.Em chỉ cần biết hiện tại anh vẫn luôn bên cạnh yêu thương em là đủ...
Nói đến đây,Mie khựng lại không nói thêm.Đầu hơi cúi xuống.
Abi đứng sững sờ nhìn cô.Thật không ngờ cô đã tha thứ cho anh.Cứ ngỡ Mie sẽ đưa ra cho anh hai từ ' kết thúc '.Khiến cho anh trước khi đặt chân vào căn phòng này còn sợ hãi không dám đối mặt với cô.
Vậy mà giờ cô lại chủ động cho anh một cơ hội.Khiến sự căng thẳng gò bó trên khuôn mặt anh lập tức tan biến.Một nụ cười nở dần trên khuôn mặt Abi.
- Em...tha thứ cho anh ?
Mie không trả lời.Khẽ gật đầu.
Anh tiến nhanh tới chỗ vợ.Ôm trầm lấy cô.Hai tay siết chặt.
- Cảm ơn em!!Mie,anh yêu em !!!! - Abi không kìm được lòng thốt lên bên tai cô.
- Nhưng chuyện lần này,em muốn anh nhanh chóng giải quyết.Em không cần biết anh làm thế nào,nhưng em không muốn ảnh hưởng tới con....
- Được rồi.Anh hứa anh sẽ giải quyết nhanh gọn thưa bà xã !!
Abi vui vẻ hôn chùn chụt vào má vợ.Sau đó bật cười vui vẻ ❤
.....
Chiều hôm sau.Abi sắp xếp hẹn Hà Linh đến một quá cafe.Không quên dặn Linh nhớ dẫn theo thằng bé đi.
Hà Linh cứ tưởng anh đã suy nghĩ thông suốt rồi,đồng ý chuyển cho hai mẹ con khoảng tiền mà Linh yêu cầu nên vừa nghe được tiếng Abi hẹn gặp đã không suy nghĩ gì gật đầu lia lịa.
.......
- Anh Kiên !!! Anh nghĩ thông suốt rồi đúng không ? Anh sẽ chấp nhận yêu cầu của em chứ ?
- Ừ . - Abi lạnh nhạt nói một chữ.Thậm chí không thèm liết nhìn thái độ vui sướng của Hà Linh đến một cái.
- Ôi....em biết mà....anh không phải người bố vô trách nhiệm với con cái như vậy.
- Cô có thấy mình nói nhiều không ? - Anh vẫn ảm đạm lạnh nhạt như vậy.Câu nói của anh lập tức chặn họng cô gái kia lại.
Sau đó,không chờ Hà Linh nói thêm gì.Anh đứng dậy kéo luôn cậu bé kia đi.
- Anh đưa Bin đi đâu ??? - Hà Linh có chút hoảng hốt.
- Cô ngồi yên đây.Tôi dẫn nó đi mua đồ lát sẽ quay lại.
Sau đó anh đi thẳng một mạch không quay lại nữa.Hà Linh cứ tưởng anh dẫn Bin đi mua đồ nên cũng không nói gì.Yên phận ngồi im.
Thật ra,Hà Linh không hề biết rằng nói đi mua đồ chỉ là một cái cớ.Thực chất anh đưa Bin đi xét nghiệm ADN.Vì ngay từ lúc gặp đứa trẻ này, anh đã cảm thấy không có quan hệ máu mủ gì.Ngược lại anh còn có ác cảm với nó.Mà nghĩ lại,thời gian Hà Linh mang thai cũng rất khốn khổ,dựa vào số tiền anh để lại cũng chưa chắc đủ nuôi hai mẹ con.Rất có khả năng khi đó Hà Linh đã phá thai.Hơn nữa vừa nãy,khi dắt Bin đi anh đã nhìn thấy được sự hốt hoảng lo lắng trong mặt Linh.Điều này càng làm anh thêm nghi ngờ.
Và khi cầm kết quả xét nghiệm trên tay,anh thực sự sững sờ....
*********
Xế chiều, Abi mới dẫn Bin quay trở lại.Nhưng khi trở lại trên người họ chẳng có túi đồ nào như trong suy nghĩ của Linh.Duy nhất chỉ có một tập tài liệu.
" Bộp "
- Xem đi .
Giọng nói lạnh như băng vang lên.Hà Linh nhíu mày nhìn anh khó hiểu.Sau đó nhận lấy sấp tài liệu anh vừa vứt xuống bàn.Trong đầu linh cảm được sắp xảy ra một chuyện không hay.
"XÉT NGHIỆM ADN CHO THẤY HAI NGƯỜI NÀY KHÔNG CÓ MỐI QUAN HỆ CHA CON ''
Dòng chữ lớn ở phía cuối tờ giấy đập vào mắt cô.Hà Linh run sợ liến nhìn anh.Thấy ánh mắt lạnh lùng cũng đang quan sát mình nãy giờ,cô run bật lên.
- Linh...Tại sao em có thể thay đổi như vậy ? - Giọng Abi có dịu đi một chút.Nhưng lại càng khiến cô sợ hãi câm bặt.
Rốt cuộc thì người bạn hiền lành tốt bụng trước đây của anh cũng đã thay đổi,nhưng là thay đổi theo một chiều hướng xấu.
- Kiên...nghe em giải thích...Thật ra không phải như anh nghĩ...
- Cô thôi đi.Như vậy là đủ rồi.Nể tình chúng ta từng là bạn tốt tôi sẽ tha thứ cho cô lần này.Từ nay về sau đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.Để tôi gặp lại cô chắc chắn tôi sẽ không để cô sống yên ổn đâu.
Nói xong anh đứng dậy bỏ luôn đi.
- Chết tiệt !! - Hà Linh chửi thầm.Không ngờ kế hoạch lần này lại bị anh nhìn thấu nhanh như vậy.
Kể từ sau khi bố mẹ mất,Hà Linh đã thay đổi hẳn.Vì tiền cô ta có thể làm bất cứ thứ gì.Đêm đó ngủ cùng với Abi cũng đều do cô sắp xếp...
Hà Linh lấy điện thoại từ túi xách ra.Bấm một dãy số dài sau đó gọi.Điện thoại vừa kết nối,một giọng nam đã vang lên bên tai.
- Thế nào rồi ?
- Kevil,chết tiệt thật!!!Anh ta phát hiện kế hoạch của tôi rồi.
- Đồ ngu !! Có một việc cỏn con như vậy cũng để bị lộ.
Hà Linh chưa kịp giải thích đẫ nghe thấy tiếng đồ gì đó va vào tường.Sau đó chỉ còn những tiếng tút dài.
Có lẽ ai đó đã đáp điện thoại vào tường.Hà Linh chợt run người khi nghĩ đến hậu quả sắp tới mình phải chịu từ ...Kevil.