Tiêu Bạch Hồng nhảy lên trên một cây đại thụ, cảnh giác quan sát hoàn cảnh bốn phía. Võ Tiểu Đức tiến lên mấy bước, đứng trước con đường dẫn lên núi, dẫn đầu đoàn người. Nếu như có thứ gì lao đến từ trên con đường núi này thì phải vượt qua hắn thì mới có thể tấn công đồng đội phía sau. Hắn quan sát bốn phía, mở miệng nói: "Phía trước không có đường." Đoàn Trưởng đi tới xem xét, thấy phía trước là rừng cây rậm rạp, không có bất kỳ dấu vết nào của con người. "Tiêu Bạch Hồng?" Nàng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.