"A a a a a!" Võ Tiểu Đức phát ra tiếng gầm rú đau đớn. Thế giới lóe lên. Hắn mở bừng mắt, đã thấy mình đang ngồi trong hành lang bệnh viện. Bát mì tôm đã sạch bóng đặt ở một bên. Hạ Nghê ngồi trên ghế, nhắm mắt hài lòng hưởng thụ sự thư thái khi sạc điện. Bốn phía im ắng. Góc rẽ cách hắn không xa có một người y tá đang nhỏ giọng gọi điện thoại. Hết thảy tường hòa mà an bình. Không đúng! Rõ ràng mình đã mở ra cánh cửa kia, cho dù là chết cũng phải đi vào rồi mới chết! Hắn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.