"Ngươi —— "
Nam tử khôi ngô vừa kinh vừa sợ, càng công càng loạn, không thể nào chạm được vào góc áo của Võ Tiểu Đức.
Sau khi Võ Tiểu Đức tránh thoát thế công của hắn, rốt cục bắt được sơ hở, lập tức khép song quyền súc thế đã lâu trước ngực, đẩy mạnh về phía ngực đối phương.
Thiết Tuyến Quyền · Chủy Kình!
Trong sáu loại kình pháp bên trong Thiết Tuyến Quyền lưu phái, Chủy kình có lực sát thương dữ dội. Chỉ có áo nghĩa "Thiết Thủ Lan Giang" mới có thể mạnh hơn.
Cho nên thi triển một thức này rất hao phí hồn lực.
Bên trên Vong Linh Chi Thư hiện ra từng dòng chữ nhỏ:
"Ngươi thi triển Thiết Tuyến Quyền · Súy Kình, hao phí 1 điểm hồn lực."
"Ngươi thi triển Thiết Tuyến Quyền · Chủy Kình, hao phí 3 điểm hồn lực."
"Hồn lực còn lại: 0/4."
Trên song quyền của Võ Tiểu Đức hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, nhìn qua tựa như một nắm đấm bằng sắt.
Nam tử kia biến sắc nói: "Thiết Tuyến Chủy Pháp!"
Chiêu thức của hắn vừa qua, bị đối phương bắt lấy sơ hở, lúc này đã không kịp trốn tránh, chỉ có thể kiên trì giơ lên hai tay, nghênh tiếp quyền của Võ Tiểu Đức.
Đông!
Một tiếng vang trầm vang lên, nam tử bị đánh lùi lại bảy, tám bước, đâm vào trên tường phát ra tiếng vang ngột ngạt.
Nam tử phun ra một ngụm máu, hai tay run rẩy không ngừng, quát: "Ngừng! Ta không biết ngươi là truyền nhân của Thiết Tuyến Quyền, nếu không ta tuyệt đối sẽ không truy nã ngươi."
Nha bay ra khỏi thân thể của Võ Tiểu Đức, bay vòng vòng phía trên mấy thi thể của những người vừa bị Võ Tiểu Đức giết.
"Cho hết ngươi, huynh đệ, chơi hắn."
Nha hét lớn.
Theo tiếng kêu của nó, trên Vong Linh Chi Thư lặng yên hiển hiện một hàng chữ nhỏ:
" Nha hấp thu 2 điểm hồn lực cho ngươi, hồn lực hiện tại: 2/4."
Trong lòng Võ Tiểu Đức nhiều hơn một phần lòng tin, mở miệng nói: "Ngươi lại là người nào?"
"Ta là truyền nhân của Bát Cực Đao lưu phái." Nam tử nói.
"Cục trưởng cục Phòng giữ?" Võ Tiểu Đức không quá chắc chắn hỏi.
"Đúng vậy, ngươi ta đều là người tu tập cổ võ, nên chiếu cố lẫn nhau. Ngươi cho ta chút thời gian, ta sẽ hủy bỏ lệnh truy nã." Nam tử nói.
"Không đủ." Võ Tiểu Đức nói.
Nam tử nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nói ra: "Về sau mỗi khi mười hai giờ đêm chúng ta có thể cùng nhau ứng phó. Có lẽ ngươi cũng đang cần thêm người giúp đỡ."
Tên này đang nói cái gì vậy? Đầu óc hắn có bệnh sao?
"Ngươi có ý gì?" Võ Tiểu Đức bình tĩnh hỏi.
"Tại giai đoạn này gần như không có ai có hồn lực vượt quá 10, đó là vì hết thảy chỉ vừa mới bắt đầu. Cho nên ngươi có thể gia nhập đội của chúng ta, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với khủng bố lúc 12h đêm." Nam tử nói.
Võ Tiểu Đức nghiêng đầu suy nghĩ, lần nữa bày ra thế quyền.
"Ngươi muốn làm gì? Tiểu huynh đệ, chúng ta có thể giải quyết chuyện này trong hòa bình, không cần phải tổn thương hòa khí." Nam tử nói.
"Kể cả khủng bố lúc 12h có kinh khủng thế nào thì ta cũng không yên lòng đem giao phía sau lưng minh cho ngươi." Võ Tiểu Đức nói.
"Trước đó ta tưởng ngươi là một người bình thường nên mới ban hành lệnh truy nã. Bây giờ cả hai đều đã biết thân phận của đối phương, cần gì phải đánh nhau sống chết?" Nam tử quát.
Võ Tiểu Đức thở dài, khẽ nói: "Ngươi có thể hạ lệnh truy nã một một học sinh nghèo như ta, như vậy những năm gần đây đã có bao nhiêu người bình thường bị ngươi hãm hại như vậy?"
"Nhớ kỹ, ta hôm nay giết ngươi không chỉ vì chính ta."
Hắn nắm chặt nắm đấm, đi về phía đối phương.
Nam tử kia đột nhiên rút ra một khẩu súng lục từ bên hông, đang muốn bóp cò lại chợt cảm thấy hoa mắt, sau đó lại phát hiện Võ Tiểu Đức đã biến mất.
"Người đâu?"
Sắc mặt của hắn biến đổi, quay người muốn phá cửa xông ra ngoài, lại phát hiện một con quạ đen vừa mới biến thành hình người, ngăn ở cửa ra vào, xoay tay đấm một quyền về phía hắn.
Đùng!
Nam tử kia bất ngờ không kịp phản ứng, bị mọt quyền này đấm trúng mặt.
Thiết Tuyến Quyền · Xung Kình!
Nam tử xoay tròn lăn ra ngoài, lăn tận đến một bên khác của gian phòng mới dừng lại được.
Hắn đã chết.
"Dát! Dát!"
Nha hưng phấn bay đến, tại đập cánh bên trên thi thể
Thực lực của ngươi này không tệ, có thể tiếp được hai quyền của Võ Tiểu Đức, đã được xem như cao thủ trong phàm nhân.
Chắc hẳn hồn lực của hắn không thấp.
Ầm——
Thi thể ngã trên mặt đất, rất nhanh tản mát ra một chút điểm sáng lấp lóe, chui vào bên trong cánh chim của Nha.
Cùng lúc đó, trên Vong Linh Chi Thư hiện lên mấy dòng chữ nhỏ:
" Nha đã chia cho ngươi một chút hồn lực."
"Hạn mức hồn lực cao nhất của ngươi tăng lên 1 điểm, đồng thời cũng thu được hồn lực bổ sung."
"Hồn lực hiện tại là: 5/5."
Hồn lực của hắn đã tăng đến 5 điểm.
Kể từ đó, chính mình đã có thể liên tục thi triển Thiết Tuyến Quyền trong chiến đấu!
Đương nhiên đây là chuyện tốt, bất quá Võ Tiểu Đức vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên.
"Ngươi đoạt được rất nhiều hồn lực từ hắn sao?"
"Đương nhiên, Nha Linh chúng ta có thể hấp hồn, đối với chúng ta mà nói thì giết người phóng hỏa mới là con đường mạnh lên nhanh nhất… Ta chia cho ngươi hơn phân nửa hồn lực giúp ngươi tăng lện thực lực. Thế nào, đủ ý tứ chứ." Nha ra vẻ ông cụ non nói.
"Đa tạ, nhưng chẳng lẽ hiện tại thế giới này không có ai có nhiều hơn 10 điểm hồn lực sao?" Võ Tiểu Đức hỏi.
"Có là có, bất quá cực kỳ hiếm thấy." Nha nói ra.
"Sau 12h đêm sẽ có chuyện gì xảy ra?" Võ Tiểu Đức hiếu kỳ hỏi.
"Ta không thể nói ra chuyện này, đây là chuyện mà tất cả các Linh đều kiêng kỵ, các ngươi phải tự mình đi tìm hiểu. Ngươi cũng có thể hỏi những chức nghiệp giả khác." Nha cẩn thận nói.
"Được rồi, " Võ Tiểu Đức nhìn đống lộn xộn xung quanh và năm bộ thi thể nói: "Chuyện nơi đây đã kết thúc, chúng ta đi thôi."