Sương mù tràn ngập. Người đứng xa chỉ có thể nhìn thấy từng ánh lửa thoáng hiện. "Đó chiêu thức gì?" Thương Thủ lẩm bẩm. "Là năng lực của quyền sáo." Đoàn Trưởng nói. Tiêu Bạch Hồng xoay xoay ô trong tay, mở miệng nói: "Tiểu tử này, chỉ là đánh nhau mà thôi, có cần phải thả ra nhiều sương mù như vậy không? Chúng ta có nên đi vào không?" "Không cần." Đoàn Trưởng nói ngắn gọn. "Sương mù là để ngăn chặn tầm mắt của đối phương. Chúng ta đi vào rất dễ ngộ thương." Ưng đoán. "Xem ra Tiểu Võ cũng không phải là
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.