Trên xe. Tiêu Bạch Hồng lấy khăn ra lau mồ hôi trên trán, giận dữ nói: "Rốt cuộc đó là thứ quái vật gì a? Ngay cả sát chiêu mà ta hao phí tâm tư cũng không thể khiến hắn bị thương. Xem ra hôm nay chúng ta phải chết." Lý Côn Lôn nghe vậy thì có chút lo lắng, mở miệng nói: "Thật sự không còn thứ gì để ăn sao? Chẳng lẽ một chút xíu cũng không có?" Tiêu Bạch Hồng sờ khắp trên dưới cũng không tìm được thứ gì, rơi vào đường cùng đành vỗ vai tên hộ vệ hoàng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.