Cố Tích Cửu liếc mắt nhìn Hoắc hộ pháp một cái, giống như bỗng nhiên nhớ tới điều gì: "Bệ hạ, năng lực tự bảo vệ mình ngày thường của Tích Cửu rất kém, đúng là trên cây trâm có bôi một chút dược vật khiến người bị ngứa. Nhưng đó không phải là độc, nó chỉ khiến người bị ngứa một chút mà thôi, một lát thì sẽ hết ngứa, khôi phục lại bình thường, không có gì."
Hoắc hộ pháp tức giận: "Cái gì mà nói ngứa một lát mà thôi? Bổn hộ pháp đã ngứa vài lần một lát như thế! Hiện tại còn ngứa đến nỗi xuyên tim! Ngươi rõ ràng nói dối!"
Cố Tích Cửu nhíu mày một túc, đánh giá hắn trên dưới vài lần, đột nhiên hỏi: "Ngươi mấy ngày rồi không tắm?"
Hoắc hộ pháp: "...... Ngươi hỏi điều này làm gì? "
Chẳng lẽ điều này liên quan tới chuyện mấy ngày rồi hắn không tắm rửa hay sao?
Cố Tích Cửu nhíu mày, tiếp tục đánh giá trên dưới người hắn vài lần: "Hoắc hộ pháp nửa tháng rồi không tắm rửa đúng không?"
Hoắc hộ pháp bắt đầu đỏ mặt: "Cái...... Cái gì?"
Cố Tích Cửu vẫn nói giọng bình thản như cũ: "Dược trên cây trâm này của ta không gây trở ngại gì đối với người bình thường, thật sự chỉ ngứa một lát sẽ hết. Nhưng nếu như người hơn nửa tháng không tắm rửa, khi lỡ dính phải dược này, dược này sẽ hòa lẫn với cáu bẩn trên da, dược tính nháy mắt tăng mạnh, sẽ bị ngứa cả ngày."
Hoắc hộ pháp: "!!!"
Quan viên và thị vệ xung quanh đề nhìn Hoắc hộ pháp với ánh mắt rất là vi diệu ——
Người Phi Tinh Quốc rất thích sạch sẽ, cho dù là dân chúng bình thường cũng gần như hai ngày tắm rửa một lần.
Đối với vương công quý tộc, mỗi một ngày đều tắm rửa một lần. Có những người, một ngày còn chăm tắm rửa hơn nữa, mỗi một lần đi ra ngoài về nhà đều tắm rửa một lần.
Loại người nửa tháng không tắm rửa quả thực rất hiếm thấy!
Không ngờ rằng, vị này đường đường là hộ pháp Cửu Tinh Tông lại lôi thôi như thế!
Những người đó vốn xem vị hộ pháp này vô cùng cao cao tại thượng, là sự tồn tại của kim quang lấp lánh, hiện tại...... hiện tại thần tượng đã bị sụp đổ!
Hoắc hộ pháp đúng thật là có tật xấu không thích tắm rửa, nhưng ngày thường hắn mặc quần áo vào vẫn rất chú ý, nhìn qua rất chỉnh tề, tất nhiên không người nào phát hiện ra hắn lôi thôi. Hiện tại hắn lại bị Cố Tích Cửu trong lúc vô ý vạch trần. Điều này quả thực khiến hắn có một loại ảo giác để lộ vết thương ở trước mặt người khác!
Mặt hắn đỏ lên giống như trái cà chua, muốn tức giận nhưng lại không tìm thấy cớ. Rốt cuộc, không phải tiểu cô nương người ta có tâm chọc hắn.
Ở dưới rất nhiều ánh mắt, Hoắc hộ pháp chỉ có thể nhanh chóng nói một câu: "Một khi đã như vậy, cáo từ!" Hắn đi giống như chạy, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Hắn thật sự không còn mặt mũi ở lại chỗ này lâu hơn, chỉ có thể chịu khổ một ngày. Nếu một ngày sau vẫn còn ngứa, lúc đó hắn sẽ đi tìm tiểu nha đầu này phiền toái cũng không muộn.
Tuyên Đế nhìn thân ảnh Hoắc hộ pháp biến mất, không nhịn được cười ha ha: "Tích Cửu, không ngờ ngươi còn có kỳ dược như vậy! Thú vị! Thú vị!"
Cố Tích Cửu cong khóe môi lên: "Tích Cửu cũng chỉ vì hộ thân mà thôi."
"Dược này có tên không?"
"Phòng lang dược."
"Ha ha ha, phòng lang dược! Không tệ, không tệ! Tiểu Tích Cửu, ngươi đúng là nhân tài!" Tuyên Đế mặt mày hớn hở: "Đi, theo trẫm tới Bảo Hòa Điện, trẫm phải mở yến cho ngươi."
......
Bảo Hòa Điện là nơi hoàng đế dùng để triệu tập các cử tử tham dự thi cử thi đình. Đây cũng là nơi ban yến đối với các đại thần trong triều ở Phi Tinh Quốc.
Trong đại điện đã có hơn mười vị đại thần đang chờ. Khi bọn họ nhìn thấy Tuyên Đế dắt Cố Tích Cửu tiến vào, mỗi người đều ngây người ngẩn ngơ.
Hoàng đế là chí cao vô thượng, khi nào thì tự mình dắt theo người bên cạnh?
Thậm chí ngay cả những nữ nhi của mình, ông cũng chưa từng nắm tay!
Tuyên Đế nắm tay Cố Tích Cửu trực tiếp đi lên bảo tọa trên đại điện. Trên đài cao này vốn chỉ có một bảo tọa, đại diện cho hoàng quyền chí cao vô thượng.
Hiện tại Tuyên Đế lại sai người để thêm một cái bàn ở ngay bên cạnh bảo tọa của mình: "Tích Cửu, ngươi ngồi ở nơi đó."