“Ban đầu một bình Tẩy Tủy đan này là do ta chuẩn bị cho Mã Nguyên Vũ. Nếu như hắn không có cách nào trở thành đệ tử ngoại môn, không sử dụng được Tẩy Tủy đan này, vậy hãy để cho Tẩy Tủy đan này báo thù cho đường đệ ta Mã Nguyên Vũ!”
Trong nháy mắt, Mã Hồn lại giơ cao bình đan dược lớn tiếng hô.
- Tẩy Tủy đan! Một bình Tẩy Tủy đan, lát nữa sau khi Ngư Long Đạo mở ra, nếu như ai có thể đá tên khốn tiếp - Diệp Chân trước mắt này ra khỏi Ngư Long Đạo, Tẩy Tủy đan này lại thuộc về người đó!
Vù!
Ánh mắt của gần nghìn người phía trước Ngư Long Đạo thoáng chốc lại tập trung đến trên người Diệp Chân. Còn có một vài người chăm chú nhìn vào trên người Diệp Chân, ánh mắt trở nên có phần nóng như lửa.
Tẩy Tủy đan, đan dược nhất định phải sử dụng ngâm thể lúc tu vi đột phá đến Luyện Huyết tứ trọng. Hiệu quả ngâm thể khi Luyện Huyết tứ trọng liên quan trực tiếp đến việc đệ tử ngoại môn ngưng tinh tụ nguyên sớm hay muộn.
Hiệu quả ngâm thể lại liên quan mật thiết với số lượng Tẩy Tủy đan đệ tử ngoại môn có được.
Mà một viên Tẩy Tủy đan ở đại điện tông môn, giá tăng cao tới một trăm điểm cống hiến tông môn. Giá cả bên ngoài cũng không chỉ nghìn lượng bạc.
Đối với mỗi một đệ tử ngoại môn, có thể nói mỗi một viên Tẩy Tủy đan đều đặc biệt trân quý.
Ánh mắt hạt giống tuyển thủ các ngọn núi nhìn chằm chằm vào Diệp Chân. Có vài người, thậm chí ghi nhớ tướng mạo của Diệp Chân. Chỉ cần có cơ hội thích hợp, bắt được một bình Tẩy Tủy đan này, hình như rất nhẹ nhàng.
Triệu quản sự vừa quay qua một bên, thoáng chốc căm hận Mã Hồn đến nghiến răng nghiến lợi.
Bởi vì chỉ cần Diệp Chân không tranh cường háo thắng, khả năng thành công xông qua Ngư Long Đạo là cực lớn. Nhưng hiện tại, Mã Hồn treo giải thưởng, trong nháy mắt lại đẩy Diệp Chân vào vị trí đặc biệt nguy hiểm. Diệp Chân muốn giấu mình cũng không được.
Với tình huống như vậy, Diệp Chân muốn thành công xông qua Ngư Long Đạo, trong nháy mắt khả năng đã giảm xuống đến mức thấp nhất.
- Hắn treo giải thưởng không tệ. Ai có bản lĩnh, cứ tới!
Diệp Chân khí phách vô cùng nhún vai, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt vô cùng nóng bỏng của hạt giống tuyển chọn các ngọn núi, đã đi về phía chấp sự tông môn ở trước cửa lớn của Ngư Long Đạo.
Cách đó không xa, lông mày Phùng Hạo Nhiên chợt nâng lên. Thạch Thiên Giáp nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, chân mày lại khẽ nhíu lại.
- Chấp sự đại nhân, Diệp Chân của Bách Tùng phong đến đây báo cáo!
Diệp Chân cung kính đưa phù bài của mình lên.
- Được!
Chấp sự tông môn mặt không thay đổi nói.
Chờ một lát, chờ sau khi hạt giống tuyển thủ của các ngọn núi đều đã đến, chấp sự tông môn này bỗng nhiên bắn ra một chỉ, phát ra một tiếng động khiến màng tai mọi người chấn động đau đớn. Tiếng kim loại vang lên, lập tức khiến cho tất cả mọi người yên tĩnh trở lại.
- Năm nay đặc biệt mở ra Ngư Long Đạo cho đệ tử tạp dịch. Theo quy củ cũ, hễ là đệ tử tạp dịch thành công xông qua Ngư Long Đạo, bất luận tu vi đều có thể tiến thân làm đệ tử ngoại môn. Đồng thời, đối với mười người đệ tử dẫn đầu xông qua Ngư Long Đạo, tông môn cũng sẽ có phần thưởng phát ra. Đệ tử đạt danh hiệu đứng đầu xông qua Ngư Long Đạo, thưởng cho một viên Tẩy Tủy đan, mười viên Huyết Nguyên đan! Người thứ hai, thứ ba thưởng mười viên Huyết Nguyên đan. Từ người thứ tư đến người thứ 10, thưởng năm viên Huyết Nguyên đan!
Những tiếng hít hơi lạnh lập tức vang lên. Diệp Chân cũng xúc động không thôi. Nhất là với phần thưởng của danh hiệu đứng đầu.
Mười viên Huyết Nguyên đan, đây chính là thông lệ đủ năm mươi ngày cho đệ tử ngoại môn, chứ đừng nói phần thưởng Tẩy Tủy đan cho người đạt danh hiệu đứng đầu. Bất kể ai giành được danh hiệu đứng đầu, sợ rằng thực lực lập tức có thể tăng vọt lên một đoạn.
Chỉ có điều, một viên Tẩy Tủy đan do Mã Hồn treo giải thưởng hình như thật sự rất có lực hấp dẫn, không ngờ không khác với phần thưởng danh hiệu đứng đầu khi xông qua Ngư Long Đạo.
Không để cho Diệp Chân suy nghĩ quá nhiều, chấp sự tông môn này tiện tay đánh ra một đường ánh sáng rực rỡ. Trong tiếng cót két, cửa lớn Ngư Long Đạo vừa dày vừa nặng chậm rãi mở rộng.
- Các đệ tử theo trật tự tiến vào Ngư Long Đạo.
Hơn ba trăm người tiến vào Ngư Long Đạo, tốc độ tiến vào cũng không phải quá nhanh, khoảng chừng hai hơi thở tiến vào một người. Sau khi có người tiến vào, tiếng hò hét, tiếng lực lượng va chạm, tiếng kêu thảm thiết lập tức không ngừng vang lên.
Vị trí của Diệp Chân được sắp xếp ở chính giữa. Khi Diệp Chân bước vào Ngư Long Đạo, vừa vặn nhìn thấy một vị đệ tử tạp dịch phía trước bị cái cọc sắt bên trong Ngư Long Đạo trực tiếp quét qua, bay ra khỏi Ngư Long Đạo, rơi vào cái ao ở bên cạnh Ngư Long Đạo.
Trực tiếp bị đào thải!
Vèo!
Một cái cọc sắt giống như được đúc từ tinh sắt ở phía trước vươn ra, quét ngang về phía Diệp Chân. Diệp Chân cong lưng, nhẹ nhàng lộn người trở mình, tránh được cái cọc sắt đó.
Nhưng cùng thời khắc đó, hai cái cọc sắt trước mặt cắt ngang về phía Diệp Chân, khiến Diệp Chân không có chỗ trốn.
Bên trái hiện lên cái cọc sắt, Diệp Chân ép khí ngưng thế, chợt một quyền đánh ra. Nắm đấm cùng cái cọc sắt phía bên phải hung hăng va chạm vào nhau. Cây cọc sắt màu đồng cổ phát ra một tiếng ầm, chợt rụt trở lại.
Đây là Ngư Long Đạo của Tề Vân tông, một lối đi cao một trượng, rộng hai trượng không nhìn thấy được điểm cuối. Lối đi hình như được đúc bằng sắt ròng, không biết phát động loại lực lượng nào, có chút thần diệu.
Chỉ cần có người đi ngang qua, vô số cọc sắt ẩn nấp bên trong sẽ từ bốn phương tám hướng sẽ không ngừng bung ra công kích. Trừ khi ngươi lướt qua nó, hoặc đẩy lùi nó.
Cùng lúc đó, một đệ tử tạp dịch thân hình cao gầy phía sau Diệp Chân, sau khi mấy cái cọc sắt công kích Diệp Chân, hắn chợt bước nhanh chân đuổi theo, hai mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, đầy nóng bỏng.
- Diệp Chân, ngươi lưu lại cho ta!
Vừa nhanh chóng đuổi theo, tên đệ tử tạp dịch kia bay vút lên trời cao, đạp về phía Diệp Chân.
Diệp Chân lại không hề quay đầu lại, thân thể chợt nhảy lên, tránh một cột sắt, hoàn toàn không để ý tới đệ tử tạp dịch ở phía sau đang ra tay về phía hắn.
Ầm!
Sau khi Diệp Chân nhảy qua, một cái cọc sắt đâm nghiêng quét tới, với ý định ban đầu là muốn công kích Diệp Chân, lại bị Diệp Chân nhảy qua. Người đệ tử tạp dịch muốn giết chết Diệp Chân giành lấy phần thưởng treo giải đã bị cái cọc sắt này vừa vặn quét tới.
Hơn nữa người ở trên không trung, không có chỗ mượn lực, không có chỗ tránh né, toàn thân hắn liền trực tiếp bị cái cọc sắt này quét ngang bay ra ngoài. Dưới Ngư Long Đạo bắn lên một mảnh bọt nước lớn.
- Đáng chết!
Chỉ nghe được âm thanh này, vẻ mặt Diệp Chân lại xem thường. Người này quả thực chính là bị Tẩy Tủy đan làm cho đỏ mắt. Cũng không xem thử đây là nơi nào, thời cơ nào, lại chạy tới đạp Diệp Chân tính kiếm lấy phần thưởng treo giải của Mã Hồn.
Lúc này đây, giải thưởng không kiếm được, ngược lại bỏ lỡ cơ hội tiến vào làm đệ tử ngoại môn của mình.
Diệp Chân phát hiện, chỉ cần có đầy đủ thực lực, Ngư Long Đạo này cũng không phải quá khó khăn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Triệu quản sự có lòng tin lớn đối với Diệp Chân như vậy.
Một đường bị từng cái cọc sát ngăn cản, thận trọng đi tới, thỉnh thoảng liều mạng một chút, trong lúc đó còn đuổi kịp và vượt qua vài vị đệ tử tạp dịch. Những người ngu muội muốn đạp Diệp Chân kiếm giải thưởng của Mã Hồn, Diệp Chân ngược lại không thèm để ý.
Dọc đường đi, những tiếng bịch bịch rơi xuống nước không ngừng vang lên bên tai. Không ngừng có người xông qua ải thất bại bị đánh rơi vào trong nước. So sánh xuống, ở trong Ngư Long Đạo tốc độ Diệp Chân đi tới vẫn khá nhanh.
Danh Sách Chương: