Nhìn thứ hạng của Nhậm Tây Hoa từ khi bắt đầu xông lên bảng, một đường lóe lên, trực tiếp vọt tới vị trí sáu mươi sáu, Diệp Chân không khỏi có chút nghi ngờ.
Diệp Chân mơ hồ nhớ được, quy tắc khiêu chiến của Thiên Địa bảng trong Tề Vân tông là đệ tử xếp hạng ở phía sau hoặc không lên bảng có thể khiêu chiến bất kỳ một người nào trên bảng. Nếu thất bại, tất cả dừng lại.
Nhưng nếu như khiêu chiến thắng lợi, có thể trực tiếp thay thế thứ hạng của người bị khiêu chiến. Thứ hạng của những người khác lại lùi về sau một vị trí. Chỉ có điều, rất ít có tồn tại khiêu chiến hai ba thứ hạng một lúc.
- Hừ, ngươi thật không biết gì cả. Nhậm Tây Hoa đang xông vào Ngư Long Đạo!
Một đệ tử ngoại môn áo đen bên cạnh nhìn về phía Diệp Chân, ánh mắt đầy khinh bỉ.
- Xông vào Ngư Long Đạo?
Diệp Chân nghe vậy lại không hiểu ra sao cả. Xông vào Ngư Long Đạo cũng có thể nhảy vào Thiên Địa bảng sao?
Trải qua hỏi thăm nhiều người, Diệp Chân xem như đã hiểu rõ một chuyện, coi như giải quyết một nghi ngờ của hắn từ mấy ngày hôm trước.
Nhậm Tây Hoa xông Ngư Long Đạo lại được gọi là Ngư Long Cửu Biến, chính là Ngư Long Đạo chân chân chính chính trong Tề Vân tông, Ngư Long Đạo ít ngày trước một nhóm đệ tử tạp dịch như Diệp Chân xông chỉ là trạm kế tiếp của Ngư Long Đạo chân chính mà thôi.
Không trách được ngày đó Diệp Chân xông vào đến cuối Ngư Long Đạo, lại thấy được một cánh cửa huyền bí, trên có viết Ngư Long Đệ Nhất Biến. Hóa ra, đó chính là nơi Ngư Long Cửu Biến bắt đầu.
Có người nói Ngư Long Cửu Biến chính là một bảo bối trong Tề Vân tông được truyền thừa xuống, vô cùng thần diệu. Nếu như đệ tử nội ngoại môn tiến vào Ngư Long Đệ Nhất Biến, bên trong sẽ có yêu thú tà ma do linh lực hóa thành xuất hiện. Giết chết những yêu thú tà ma do linh lực hóa thành này, sẽ thu được số lượng điểm tích phân nhất định.
Cho đến khi đệ tử tiến vào trong không kiên trì nổi, bị yêu thú tà ma do linh lực biến thành đá ra khỏi Ngư Long Cửu Biến, tổng điểm tích phân do đệ tử này giết chết yêu thú tà ma sẽ được xem căn cứ xếp thứ hạng trên Thiên Địa bảng.
Về phần loại chuyện Diệp Chân biết, trực tiếp khiêu chiến với đệ tử trên bảng lại nâng cao thứ hạng trên Thiên Địa bảng, có rất ít người làm. Đó là một loại phương thức tổn hại mặt mũi nhất, dễ dàng kết thù nhất.
Chỉ có điều, đây cũng là một chuyện trọng đại nhất, kích thích nhất trong Tề Vân tông.
Cuối cùng, thứ hạng của Nhậm Tây Hoa ổn định ở vị trí sáu mươi lăm trên Thiên bảng, khiến đám đệ tử ngoại môn đứng ngoài xem rất thán phục. Nhập môn chỉ một năm, lại từ trong mấy trăm đệ tử nội môn trổ hết tài năng, xông vào vị trí thứ sáu mươi lăm trên Thiên bảng, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.
Tốc độ tu vi chiến lực tăng nhanh như bão táp, thậm chí còn mạnh hơn gấp đôi Khuất Chiến Càn luôn giữ vững vị trí đầu Thiên bảng. Trong đệ tử nội môn chỉ có Trường Tôn Nhiên đứng thứ mười hai trên Thiên bảng lấy thiên phú huyết mạch lục mạch trung phẩm, có thể so sánh được với tốc độ tu luyện của Nhậm Tây Hoa.
Thiên bảng này hiện tại không có liên quan quá nhiều với Diệp Chân. Diệp Chân cần chú ý Địa bảng. Mặc dù Địa bảng có ba trăm sáu mươi người, nhưng so với số lượng khổng lồ hơn tám nghìn đệ tử ngoại môn mà nói, vẫn là một cây cầu độc mộc.
Mã Hồn, thứ hạng ba trăm bốn mươi bảy!
Ở trên Địa bảng Diệp Chân nhìn thấy được tên của Mã Hồn, kẻ đã tìm hắn gây phiền phức. Không trách được Mã Hồn này lớn lối như thế, bên cạnh cũng không ít người đi theo. Hóa ra là đệ tử ngoại môn trên Địa bảng.
Sau khi tên Nhậm Tây Hoa đệ tử nội môn dừng lóe lên, mấy trăm đệ tử ngoại môn tập trung thành một vòng tròn ở chỗ này cũng không còn động lực đứng xem nữa. Trong những tiếng bàn luận, mỗi người tản đi. Diệp Chân cũng theo đoàn người đi về phía dưới ngọn núi.
Vừa đi, Diệp Chân vừa suy nghĩ về chuyện Địa bảng này. Trong thời gian ngắn, nhất định phải xông lên Địa bảng, mới có khả năng thu được càng nhiều tài nguyên tu luyện từ tông môn. Thu được càng nhiều tài nguyên tu luyện từ tông môn, tu vi mới có thể tăng lên nhanh hơn.
Như vậy, có thể rơi vào một tuần hoàn tốt.
Ầm!
Thình lình, Diệp Chân đi trong đám người bị vấp phải một cái chân vừa thò ra, thân hình lảo đảo, suýt nữa ngã về phía sườn núi.
Ngọn núi hơi nghiêng, đây chính là biển mây vạn trượng liếc mắt không nhìn thấy được đáy. Nếu như ngã xuống đây, nhất định sẽ thịt nát xương tan.
Trong thời khắc chỉ mành treo chuông, phần eo Diệp Chân phát lực, một chiêu Lại Hùng Vươn Vai, thân hình chợt lật một cái. Ở thời khắc sắp ngã xuống núi, hắn chợt nắm lấy một mỏm núi đá, lại phát lực, một lần nữa nhảy lên núi.
Trên sơn đạo, người vừa rồi chợt thò một chân ra ngáng đường Diệp Chân chính là Lý Học Long. Vẻ mặt hắn đầy trêu tức nhìn Diệp Chân còn chưa hoàn hồn.
Mã Hồn đứng ở bên cạnh Lý Học Long, vẻ mặt lộ ra ý cười.
- Lý Học Long, ngươi muốn hại chết lão tử sao?
Suýt chết sống lại, Diệp Chân lau mồ hôi lạnh trên trán, chỉ vào Lý Học Long kẻ gây họa lớn tiếng mắng.
- Diệp sư đệ, đây là ngươi không đúng. Bản thân ngươi đi không cẩn thận suýt nữa ngã chết, làm sao có thể trách Lý Học Long?
Mã Hồn nở nụ cười, giọng điệu kỳ quái.
- Ta không cẩn thận? Rõ ràng là Lý Học Long cố ý!
- Ta cố ý đấy, vậy thì thế nào? Ngươi cắn ta đi!
Lý Học Long hoàn toàn không che giấu ác ý của mình, bộ dạng Diệp Chân không thể làm gì được hắn.
Thấy vẻ mặt vô lại của Lý Học Long, Diệp Chân tức giận đến mức gân xanh trên trán giật mạnh. Lý Học Long lại nhìn về phía Diệp Chân cười nhạo nói:
- Thế nào, rất tức giận sao? Muốn báo thù sao? Có giỏi lại theo ta lên đài đấu võ. Ta cho ngươi một cơ hội báo thù!
- Đài đấu võ?
Ánh mắt Diệp Chân híp lại, trong nháy mắt hiểu ra dụng ý ác độc của Lý Học Long.
Đệ tử ngoại môn của Tề Vân tông cấm đấu riêng với nhau, một khi bị phát hiện, nhất định sẽ trừng phạt nghiêm khắc. Nói cách khác, chỉ cần Diệp Chân không đáp ứng lên đài đấu võ, dưới tình huống bình thường, Mã Hồn không có cách nào làm gì được Diệp Chân.
Nhưng nếu như lên đài đấu võ, vậy hai bên lên đài đấu võ sống chết thế nào đều nghe theo mệnh trời. Cho dù bị đối phương đánh chết, đánh cho tàn phế, cho dù tông môn cũng tìm không ra một điểm sai lầm.
Cũng bởi vậy, vì báo thù, Mã Hồn cùng tùy tùng nhỏ của hắn Lý Học Long đã nghĩ ra chủ ý ác độc như vậy, muốn chọc giận Diệp Chân, ép Diệp Chân lên đài đấu võ.
Nhưng, Lý Học Long này quá xấu, quá độc ác, mới có thể ở trên sơn đạo ngáng chân như vậy. Nếu không phải Diệp Chân phản ứng nhanh, thiếu chút nữa đã lấy đi cái mạng nhỏ của Diệp Chân.
Nếu như bởi vì một chân kia của Lý Học Long, Diệp Chân thật sự ngã xuống vách núi mà chết, vậy Diệp Chân cũng lại chết vô ích. Cho dù Diệp Chân bị chết có hơi kỳ lạ, tông môn cũng sẽ không miệt mài tìm hiểu.
Một đệ tử ngoại môn ngã chết, chỉ có thể trách hắn ngu, không trách được người khác.
Tâm tư này quá độc.
- Thế nào, không dám lên đài đấu võ sao? Đồ nhát gan, ta đã sớm biết ngươi không dám!
Lý Học Long tiếp tục mắng ác, vẻ mặt sảng khoái.
- Đồ hèn nhát!
Mã Hồn lộ ra vẻ mặt khinh bỉ.
Từ trong mắt Diệp Chân chợt lóe lên hàn quang. Ngày hôm nay nhất định phải cho Lý Học Long này một bài học. Chỉ có điều mấy ngày nay hắn chỉ lo vùi đầu tu luyện, ngay cả tu vi cụ thể của Lý Học Long thế nào, hắn cũng không biết được rõ ràng.
Càng muốn lấy mạng hơn là mấy ngày qua Diệp Chân chỉ lo tu luyện Tinh Huyết Nguyên Thể Công do Liêu giáo tập truyền xuống, còn chưa kịp tu luyện võ kỹ, thân pháp uy lực lớn. Dưới tình huống như vậy, nếu muốn dạy cho Lý Học Long một bài học, vậy không thiếu được phải sử dụng chút thủ đoạn, trực tiếp phát huy ra ưu thế của mình mới có phần thắng lớn hơn nữa.
Diệp Chân hiểu rất rõ ràng ưu thế lớn nhất của mình hiện nay!
- Lên thì lên. Đài đấu võ mà thôi, ai sợ ai?
Diệp Chân gân cổ tức giận nói.
- Lý Học Long, ngươi còn có biết xấu hổ hay không? Tại sao lại khi dễ con người mới? Ngươi muốn lên đài đấu võ đúng không? Ta lên với ngươi!
Bởi vì Diệp Chân đáp ứng lên đài đấu võ, trên gương mặt Lý Học Long đang lộ vẻ vui mừng đột nhiên cứng đờ, giọng nói cũng biến thành lắp bắp.
- Lý... Lý sư huynh!
- Lý Vân Thông, ngươi cũng không thể ỷ vào đứng vị trí thứ ba trên Địa bảng lại khi dễ chúng ta. Ai nói chúng ta khi dễ Diệp Chân? Là hắn chủ động muốn cùng Lý Học Long lên đài đấu võ.
Thấy Lý Học Long sợ sệt, Mã Hồn lười biếng nói.
Lý Vân Thông, đứng hàng thứ ba trên Địa bảng.
- Mã Hồn, đừng cho rằng ta không biết chút thủ đoạn này của các ngươi.
Lý Vân Thông xoay đầu lại, vỗ nhẹ vào bả vai Diệp Chân nói.
- Tiểu sư đệ, đừng để ý đến bọn chúng. Lý Học Long này đã trở thành đệ tử ngoại môn hơn một năm, huyết khí luyện thể cũng sắp hoàn thành, cũng sắp đột phá đến Luyện Huyết ngũ trọng. Ngươi trở thành đệ tử ngoại môn mới mấy ngày? Nghe ta, cố gắng tu luyện, qua nửa năm, một năm lại cùng hắn lên đài đấu võ, đánh hắn cho bò xuống.
Danh Sách Chương: