- Ngươi lừa ta, Diệp Chân, chẳng lẽ ngươi cho rằng một mình ta liền không đánh được ngươi!
Đại sư huynh Cổ Đa Trí lập tức hiểu được đây là Diệp Chân đang bẫy hắn xem có đồng bạn hay không.
Mà sau khi có đáp án, thần sắc của Diệp Chân chắc chắn hơn không ít, hiển nhiên là rất nắm chắc thực lực của mình.
- Trước khi Hồng Báo lên đài đấu võ cũng nghĩ như vậy.
Kỳ thật Diệp Chân vốn có bảy tám phần nắm chắc xác định Cổ Đa Trí là một người tới, vừa rồi hỏi chặn đầu chỉ vì phòng ngừa.
Bây giờ đã xác định chỉ có Cổ Đa Trí, chuyện liền dễ làm.
Thân hình của Diệp Chân chậm rãi di động về phía cửa động, khí tức khắc nghiệt dần dần lan tràn ra xung quanh.
- Diệp sư đệ, ngươi muốn giết ta?
Cổ Đa Trí nhíu mày quát.
- Chẳng lẽ đại sư huynh để ta khoanh tay chịu chết?
- Ha ha, Diệp sư đệ, đừng nóng vội, kỳ thật, ngươi chết ta vong cũng không phải phương thức giải quyết duy nhất, chuyện này, chúng ta có thể giải quyết hòa bình.
Cổ Đa Trí cười nói.
- Giải quyết hòa bình?
Vẻ mặt Diệp Chân không tin.
- Không tin?
Cổ Đa Trí nhìn chằm chằm Diệp Chân, trong tay đột nhiên thêm ra một vật.
- Ngươi xem cái này một chút?
Hưu!
Thời điểm ánh mắt Diệp Chân chuyển động, ngón tay của Cổ Đa Trí vung mạnh, một tia ánh sáng âm u mang theo tiếng xé gió bén nhọn đánh úp về phía Diệp Chân, cơ hồ đồng thời, trường kiếm bên hông Cổ Đa Trí ra khỏi vỏ, kiếm quang thoáng hiện, chém thẳng vào Diệp Chân!
Coi như Diệp Chân sớm có đề phòng, vẫn bị Cổ Đa Trí đánh trở tay không kịp, thầm mắng một tiếng “âm hiểm”. Thân hình chớp nhoáng, tránh khỏi ám khí của Cổ Đa Trí tập kích, nhưng không gian trong Huyền Nhai bí động này quá nhỏ, trước sau hai mươi mét, còn chưa đủ Xà Đạn Thảo thi triển toàn lực.
Cổ Đa Trí lại như bóng với hình đuổi giết tới, thi triển ra Tiểu Thiên Tinh Kiếm Pháp quỷ bí, phối hợp kiếm quang dài vài thước trên trường kiếm, lần nữa đánh về phía Diệp Chân.
Cũng may Xà Du Bộ của Diệp Chân thích hợp chiến đấu cự ly gần, ở loại địa phương không gian nhỏ hẹp này cũng có thể phát huy.
Đột nhiên, thân hình của Diệp Chân mãnh liệt xoay chuyển, tránh khỏi kiếm quang dài đến năm thước của Cổ Đa Trí, thân hình trượt nhanh, thoáng kéo ra một chút khoảng cách, thời điểm Diệp Chân định phản kích, ngoài ý muốn xảy ra.
Thì ra vừa rồi Diệp Chân lóe lên, liền vọt đến trước đoạn thạch nhũ trong bí động, cái thạch nhũ đứt rời kia, là trước đây Diệp Chân cảm thấy Thạch Tủy linh dịch xuất xứ không rõ nên đào xuống, nhưng sợ từ nay về sau không có Thạch Tủy linh dịch, liền không dám đào nữa.
Diệp Chân tránh ra, nhưng đoạn thạch nhũ chảy ra Thạch Tủy linh dịch lại là tử vật, kiếm quang của Cổ Đa Trí chém tới, oanh một tiếng, liền chém gãy thạch nhũ.
Bành!
Đá vụn tung ra.
Chỗ thạch nhũ kia bao quát cả ống trúc mà Diệp Chân treo ở nơi đó, đều bị kiếm quang của Cổ Đa Trí đánh nát bấy, còn đánh ra một cái hố sâu cả mét.
Hủy?
Diệp Chân cùng Cổ Đa Trí đồng thời ngẩn người.
Trong nháy mắt tiếp theo, kiếm quang trong tay Cổ Đa Trí lại hiện ra, thân hình nhảy lên, hàn tinh chớp liên tục, điểm nhanh về phía Diệp Chân, hắn cũng gấp, trực tiếp vận dụng sát chiêu trong Tiểu Thiên Tinh Kiếm, ánh sao chớp liên tục!
Cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân thu được chút cơ hội thở dốc, cũng đấm ra một quyền!
Sát chiêu trong Ngũ Nhạc Thần Quyền Phàm giai thượng phẩm... Ngũ Nhạc Đồng Quy!
Rầm rầm rầm ầm!
Diệp Chân liên tiếp vung ra mấy quyền, mấy quyền ấn Chân Nguyên thuần thanh sắc nghênh hướng kiếm quang của Cổ Đa Trí.
- Chân Nguyên cảnh?
Quyền ấn thuần thanh sắc để Cổ Đa Trí ngây ra một lúc.
- Đột phá nhanh như vậy?
Nhưng khi kiếm quang của Cổ Đa Trí va chạm với quyền ấn thuần thanh sắc của Diệp Chân, sắc mặt của Cổ Đa Trí đại biến, trong mắt hiện ra vẻ khiếp sợ.
- Sao có thể có chuyện này?
Kiếm quang của Cổ Đa Trí lại bị quyền ấn thuần thanh sắc của Diệp Chân đánh nát, không chỉ như thế, dư uy của quyền ấn thuần thanh sắc còn làm cho Cổ Đa Trí không thể không thu chiêu lui giữ.
Cổ Đa Trí khiếp sợ là có lý do. Dưới tình huống tu vi giống nhau, Võ kỹ Phàm giai thượng phẩm va chạm với Võ kỹ Nhân giai hạ phẩm. Võ kỹ Phàm giai thượng phẩm trên cơ bản không có khả năng thắng.
Cho dù có cũng nhiều lắm là cân sức ngang tài, không có khả năng chiếm ưu thế.
Nhưng bây giờ, loại tình huống này hết lần này tới lần khác lại xảy ra.
Ngay thời điểm Cổ Đa Trí khiếp sợ, thân hình của Diệp Chân chúi xuống bắn ra, sử dụng Xà Đạn Thảo, trực tiếp va vào ngực Cổ Đa Trí, ba ba ba!
Hai tay mười ngón như rắn điểm ra ba mươi chỉ, Linh Xà Tiệt Mạch Thủ… Tiệt Mạch Phong Nguyên!
Thân hình của Cổ Đa Trí cứng đờ, sắc mặt lập tức đỏ bừng, Chân Nguyên trào lên, địa phương Diệp Chân vừa mới điểm qua ba mươi sáu chỉ nổ rầm rầm rầm, Cổ Đa Trí đang điên cuồng thúc dục Chân Nguyên phá vỡ Linh Xà Tiệt Mạch Thủ của Diệp Chân.
Nhưng đã chậm.
Võ giả Chân Nguyên cảnh, chỉ cần cho hắn cơ hội trong nháy mắt, liền có thể khắc địch chiến thắng.
Huống chi, Cổ Đa Trí bị Tiệt Mạch Phong Nguyên điểm trúng, cho Diệp Chân thời gian, cũng không phải một hơi hai hơi.
Ba ba ba!
Rầm rầm rầm!
Thân hình Diệp Chân chớp nhoáng, quyền chưởng như đao, trong nháy mắt, mấy chục quyền bao hàm Chân Nguyên khủng bố, liền đánh vào các vị trí yếu hại của Cổ Đa Trí.
Trong mấy tức thời gian, Cổ Đa Trí liền cuồng phun máu tươi, khô héo nằm trên mặt đất, hấp hối.
Dưới tình huống như thế, Diệp Chân vẫn còn lo lắng, điểm qua Linh Xà Tiệt Mạch Thủ, tháo xuống hai tay hai chân của Cổ Đa Trí.
Cuối cùng, Diệp Chân có chút suy nghĩ, liền hạ quyết tâm, trong mắt lóe lên hàn quang, một chưởng cắt về phía cổ họng của Cổ Đa Trí.
Trong nháy mắt ngắn ngủi này, Diệp Chân đã suy nghĩ kỹ càng, dù thân phận của Cổ Đa Trí để người chú mục, nhưng hôm nay cũng phải xử lý.
- Đợi một chút!
Sinh tử tới gần, Cổ Đa Trí mở miệng.
- Đừng, đừng giết ta, Diệp sư đệ, ta là đệ tử xếp thứ nhất trên Địa Bảng, đã tiến vào ánh mắt của trưởng lão tông môn, giết ta, ngươi sẽ có rất nhiều phiền phức!
- Không giết ngươi, ta mới có rất nhiều phiền phức!
- Không không không, Diệp sư đệ, ta có bảo bối, trong phòng ta có đan dược giá trị vạn kim, ta lấy những đan dược kia mua mạng của mình, Diệp sư đệ, ta còn có...
Thanh âm của Cổ Đa Trí dừng lại, Diệp Chân dùng một chưởng cắt nát cổ họng của hắn.
Tiền tài động nhân tâm, mặc dù Cổ Đa Trí hứa hẹn rất mê người, nhưng Diệp Chân phải còn sống mới tiêu được.
Cổ Đa Trí nói không sai, lấy thân phận Địa Bảng đệ nhất của hắn, cơ hồ là trăm phần trăm thành đệ tử nội môn, còn là đệ tử nội môn rất có tiềm lực, được tông môn xem trọng.
Một đệ tử nội môn bình thường chết ở Tề Vân Tông cũng sẽ gây ra sóng to gió lớn, nếu Cổ Đa Trí xếp thứ nhất trên Địa Bảng chết, đưa tới chấn động có thể nghĩ.
Nhưng không giết không được.
Bây giờ Diệp Chân có thể làm, cũng chỉ có thể kết thúc chuyện ở Huyền Nhai bí động.
Về phần những chuyện khác, Diệp Chân chỉ có thể đánh bạc!
Đánh bạc Cổ Đa Trí này tư tâm.
Hoặc nói, đánh bạc Cổ Đa Trí làm người bình thường, hắn không có nói hành động hôm nay cho bất luận kẻ nào. Còn trước đó Cổ Đa Trí sắp xếp người đến Bách Tùng Phong điều tra tin tức của Diệp Chân, không ai biết Cổ Đa Trí đang lưu ý Diệp Chân, điểm này, Diệp Chân tuyệt không lo lắng.
Tu vi của hắn đề thăng nhanh như vậy, không để cho người chú ý mới là lạ.
Nhìn thi thể của Cổ Đa Trí ngừng co giật, đột nhiên Diệp Chân thở hổn hển, một cảm giác sợ hãi âm thầm cùng hưng phấn, đồng thời hiện lên ở trong đầu Diệp Chân, để Diệp Chân không khỏi chảy mồ hôi đầm đìa.
Tính toán ra, đây là lần thứ nhất Diệp Chân chân chân chính chính ở khoảng cách gần giết người.
Lần trước ở rất xa đá kiếm xử lý Mã Hồn, cách quá xa, căn bản không có cảm giác gì.
Bình phục hô hấp một chút, lau mồ hôi lạnh trên trán, Diệp Chân đi tới chỗ thạch nhũ lúc trước, chỗ đó, mới là chỗ bây giờ Diệp Chân quan tâm nhất.
Không biết có bị Cổ Đa Trí hủy diệt hay không?
Chỗ đó, bây giờ đã bị Cổ Đa Trí đánh ra một cái động lớn, thạch nhũ trước đây chảy ra Thạch Tủy linh dịch, cả gốc đều bị Cổ Đa Trí đánh nát bấy, tìm không được một tia thạch nhũ hoặc Thạch Tủy linh dịch nữa.
Dùng sức kéo đá vụn ra, dọn dẹp nơi này, càng thanh lý, nội tâm Diệp Chân càng trầm xuống, chẳng lẽ Thạch Tủy linh dịch này, bị Cổ Đa Trí hủy diệt rồi?
Đột nhiên, Diệp Chân đang dọn dẹp đá vụn, con mắt không khỏi sáng ngời!
Danh Sách Chương: