Cuối cùng, Diệp Chân không kìm chế được ở sẩm tối ngày thứ mười, lại trở về Bách Tùng phong một lần. Sau khi thăm Sa Phi tu vi đang dũng mãnh tinh tiến, hắn ở lại đến tối khuya mới trở về. Cho nên Mã Nguyên Vũ vẫn ở lại trong Bách Tùng phong dưỡng thương lại khiếp sợ đến mức ngay cả cửa cũng không dám ra.
Về phần đám người Ô Kiến, Du Bình, lại bị đuổi ra khỏi Tề Vân tông. Không thông qua được kỳ sát hạch mỗi năm một lần, ngay cả đệ tử tạp dịch cũng không được làm.
Lúc trở lại, Diệp Chân lặng lẽ đi một chuyến tới bí động trên vách núi phía sau Bách Tùng phong. Vận khí của Diệp Chân coi như không tệ. Trong vòng mười một ngày này không có dã thú nào tới bên trong bí động trên vách núi này. Thạch tủy linh dịch tích lũy trong mười một ngày, được chừng non nửa bát.
Sau khi bố trí một vài biện pháp đề phòng thú loại xông nhầm vào, Diệp Chân mang theo non nửa bát thạch tủy linh dịch, lặng lẽ không một tiếng động đi trở về Đông Lai phong.
Ban đêm, Diệp Chân uống từng chút một thạch tủy linh dịch trong non nửa bát này để tu luyện. Bên trong thạch tủy linh dịch ẩn chứa năng lượng cường đại khiến cho tu vi của Diệp Chân tăng lên như bão táp, cũng để cho khí huyết trong cơ thể hắn tràn đầy đến cực hạn.
Khi huyệt thái dương của Diệp Chân nhô cao đến cực hạn, một chút tạp chất màu trắng cuối cùng trong cơ thể hòa lẫn với một ít máu loãng phun ra, một luồng khí xoáy được cấu tạo từ huyết khí tinh khiết chậm rãi hình thành ở trong đan điền của Diệp Chân.
Vòng xoáy huyết khí vừa hình thành, huyết khí trong cơ thể Diệp Chân tràn đầy đến cực hạn lập tức giống như phát tiết, giống như phát điên lao về phía vòng xoáy huyết khí ở đan điền. Huyệt thái dương nhô cao như muốn nổ tung ra lại dần dần xẹp xuống. Cảm giác tinh khí toàn thân Diệp Chân không giữ được muốn bắn ra bốn phía, nhất thời biến mất.
Xoạt!
Liên tục tu luyện một đêm một ngày, Diệp Chân bất chợt đứng phắt dậy, trong tiếng xương kêu lên răng rắc răng rắc, chợt đánh ra một quyền về phía trước.
Ầm!
Trong chớp mắt khi nắm đấm Diệp Chân dừng lại, cánh cửa cách Diệp Chân chừng ba thước lại phát ra một tiếng nổ vang, khiến Diệp Chân làm giật mình.
Cẩn thận nhìn lại, phát hiện trên cánh cửa đã bị phá ra một lỗ thủng. Lỗ thủng kia không lớn không nhỏ, chính là bằng nắm đấm của Diệp Chân.
- Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai? Khí cương phụ thể?
Vẻ mặt Diệp Chân lộ ra niềm vui bất ngờ.
Diệp Chân đang muốn từ từ thử nghiệm uy lực của Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng ồn ào chói tai.
- Mau nhìn mau nhìn kìa. Thứ tự trên Thiên Địa bảng có thay đổi. Lại có người lên bảng!
- Thiên Địa Bảng?
Chân mày Diệp Chân hơi nhíu lại, không nhịn được đi ra ngoài cửa.
- Nhậm Tây Hoa, là Nhậm Tây Hoa. Đệ tử nội môn mới vừa nhập môn một năm Nhậm Tây Hoa, lại xông vào Thiên bảng!
- Đứng thứ bảy mươi hai. Không, đã là thứ hạng bảy mươi mốt. Thứ hạng của hắn còn đang xông về phía trước!
Phía xa, trước Thiên Địa nhai phía nam Đông Lai phong đã tập trung một đám đệ tử ngoại môn. Lúc này bọn nhìn chằm chằm vào tên người thường xuyên thay đổi trên Thiên Địa bảng, ồn ào náo động, tiếng khen ngợi liên tiếp vang lên.
Thấy thế, Diệp Chân cũng bước nhanh tới, muốn đi tìm hiểu tới cùng.
Thật ra Diệp Chân cũng biết về danh hiệu Thiên Địa bảng. Khi bản thân vẫn là đệ tử tạp dịch, Thiên Địa bảng chính là đề tài thảo luận sôi nổi trong đệ tử tạp dịch. Nếu như đệ tử tạp dịch nào có thể biết được biến hóa thứ tự trên Thiên Địa bảng này, tất nhiên là nhân vật điểm nóng của các đệ tử tạp dịch khi trà dư tửu hậu.
Thiên Địa bảng thật ra là hai bảng xếp hạng, chia ra làm Thiên bảng và Địa bảng.
Trong đó bảy mươi hai người trong Thiên bảng, dưới tình hình chung chỉ có đệ tử nội môn mới có khả năng lọt vào Thiên bảng. Tồn tại chiếm giữ ở trên Thiên bảng, phần lớn đều là người xuất sắc trong đệ tử nội môn. Đương nhiên, nếu như đệ tử ngoại môn có năng lực kia, cũng có khả năng xung phong liều chết lên Thiên bảng. Chỉ có điều, hiện nay còn chưa phát sinh qua loại chuyện này.
Địa bảng lại không giống với Thiên bảng. Địa bảng tổng cộng có ba trăm sáu mươi người, lại là bảng xếp hạng chiến lực dành riêng cho đệ tử ngoại môn trong Tề Vân tông. Chỉ có đệ tử ngoại môn mới có khả năng lên bảng. Một khi đệ tử ngoại môn tiến thân làm đệ tử nội môn, lập tức sẽ bị xóa tên trên Địa bảng.
Hai bảng Thiên Địa cạnh tranh cực kỳ kịch liệt. Thậm chí còn kịch liệt hơn trận so tài mỗi năm một lần của tông môn. Có đôi khi, thậm chí mang theo vài phần tanh máu.
Điều này chủ yếu bởi vì Thiên Địa bảng có lợi ích cực lớn. Bên trong đệ tử ngoại môn, nếu như có thể xông lên hai bảng Thiên Địa. Không chỉ có địa vị ở bên trong tăng vọt, hơn nữa có thể mang đến lợi ích chân thực.
Bình thường, cứ năm ngày, đệ tử ngoại môn có thể nhận được từ tông môn một lần Huyết Nguyên đan, một lần một viên Huyết Nguyên đan. Nhưng một khi đệ tử ngoại môn xông vào đến Địa bảng, vậy mỗi lần sẽ tăng lên nhận được hai viên Huyết Nguyên đan.
Không chỉ có như vậy, mỗi người đi tới thứ hạng một trăm hai mươi trên Địa bảng, phần thưởng cũng sẽ tăng thêm. Nếu như thứ hạng có thể xông vào hai trăm bốn mươi trên Địa bảng, mỗi lần có thể nhận được ba viên Huyết Nguyên đan.
Xông vào trong một trăm hai mươi trên Địa bảng, mỗi lần có thể nhận được đến bốn viên Huyết Nguyên đan. Nếu như lọt vào mười vị trí đầu Địa Bảng, mỗi lần lại có thể nhận được năm viên Huyết Nguyên đan.
Mười vị trí đầu Địa Bảng, đây chính là tài nguyên tu luyện gấp mười lần đệ tử ngoại môn bình thường.
Khiến cho người ta đỏ mắt tim đập nhanh nhất chính là, nếu như nào đệ tử có thể xông vào đến đầu Địa bảng, mỗi lần nhận đan dược, lại sẽ biến thành Ngưng Chân đan.
Ngưng Chân đan, đây chính là phúc lợi chỉ đệ tử nội môn mới có khả năng được hưởng. Đan dược có thể tăng trưởng chân nguyên, vô cùng trân quý. Hơn nữa, đây chỉ là một phần của phần thưởng mà thôi.
Đệ tử ngoại môn của Tề Vân tông xông vào Địa bảng, phần thưởng mê người như vậy, phần thưởng của bảy mươi hai người trên Thiên bảng lại càng thêm mê người.
Có thể nói, chỉ cần vọt vào Thiên Địa bảng, vậy tài nguyên tu luyện được nhận từ tông môn, sẽ tăng lên gấp bội. Nếu như tài nguyên tu luyện có thể tăng thêm gấp bội, vậy tu vi tất nhiên sẽ nâng cao nhanh hơn.
Không chỉ có như vậy, Thiên Địa bảng còn là cơ hội cực kỳ hiếm có để đệ tử ngoại môn trong Tề Vân tông có thể nâng cao thân phận.
Trong Tề Vân tông, nếu như đệ tử ngoại môn muốn tiến vào đệ tử nội môn, nếu đệ tử nội môn muốn trở thành đệ tử chân truyền, ngoại trừ dưới tình huống bình thường mỗi năm một lần thi sát hạch tông môn ra, cũng chỉ có Thiên Địa bảng.
Nếu như đệ tử ngoại môn có thể xông vào mười vị trí đầu Địa Bảng, vậy sẽ nắm giữ tư cách bất cứ lúc nào cũng có thể khiêu chiến bất kỳ một đệ tử nội môn. Nếu như khiêu chiến đệ tử nội môn thành công, như vậy đệ tử ngoại môn này có thể trực tiếp tiến vào làm đệ tử nội môn.
Mà nếu như đệ tử nội môn có thể xông lên đến vị trí trước ba trên Thiên bảng, lại có cơ hội được một vị trưởng lão nào đó ưu ái, được nhận làm đệ tử chân truyền.
Với đủ loại trên, khiến cho Thiên Địa bảng trở thành chỗ cạnh tranh kịch liệt nhất, thậm chí tàn khốc nhất trong Tề Vân tông.
Trong Tề Vân tông, Thiên Địa bảng được đặt ở trên Thiên Địa nhai. Thiên Địa nhai là nửa ngọn núi lơ lửng ở trong Tề Vân tông. Nghe nói là một kỳ bảo do tiền bối tông môn của Tề Vân tông lấy đại pháp lực chế luyện ra.
Nó có thể phát sinh cảm ứng với ngọc bài thân phận do Tề Vân tông phát cho đệ tử nội ngoại môn, có thể khiến cho thứ hạng của Thiên Địa bảng thay đổi đúng lúc.
Khi Diệp Chân đến Thiên Địa nhai ở phía đông nam của Đông Lai phong, trên Thiên bảng, tên Nhậm Tây Hoa còn đang thỉnh thoảng lóe lên. Lại chỉ trong chốc lát này, Nhậm Tây Hoa không ngờ từ vị trí thứ bảy mươi mốt trên Thiên bảng xông tới vị trí sáu mươi chín của Thiên bảng.
Chỉ có điều, số lần tên Nhậm Tây Hoa lóe lên lại càng lúc càng chậm. Sau khi xông đến vị trí sáu mươi sáu trên Thiên bảng, sau một khắc vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
- Kỳ quái, Nhậm Tây Hoa làm sao có thể đồng thời khiêu chiến với nhiều người như vậy?
Danh Sách Chương: