Triệu tập hắn quá đó để làm gì, đã rõ đến mức không thể rõ hơn được nữa. Diệp Chân càng nhớ kỹ tình cảnh bọn người Tiếu Trạch, Hoa Hưng An, Ô Vưu, Ông Lập Đức uy hiếp hắn trước đó vài ngày, nhất là cái thủ thế cắt yết hầu kia. Diệp Chân cũng không có lòng dạ thánh nhân. Cười lạnh, ngọc giản này ngay biến thành bụi phấn giữa ngón tay Diệp Chân. Đương nhiên, cũng không phải Diệp Chân máu lạnh. Diệp Chân còn muốn cứu những người Sa Tộc khó khăn này hơn so...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.