Dịch: Hám Thiên Tà Thần Biên: Hám Thiên Tà Thần ---------------------- Sau khi Diệu Ngọc rời đi, Diệp Chân khổ tư trong tĩnh thất gần một canh giờ, mới bước ra tĩnh thất, khiến cho Diệu Ngọc vẫn luôn ở trong viện chờ tin tức bỗng nhiên đứng lên. - Công tử… Gương mặt tràn đầy đầy mắt chờ mong. - Muội muội của ngươi tên gì, có tranh vẽ không? Diệp Chân hỏi. - Hồi công tử, muội muội ta tên Diệu Châu! Tranh không có, nhưng ta lập tức có thể vẽ ra một bức! Diệu Ngọc ngạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.