"30 giây! Chúng ta phải nhanh lên!"
Nghe Trương Du nói muốn nhờ bạn cùng phòng hỗ trợ, Quách Quả và Trịnh Vãn Tình hất chăn chạy đến chỗ radio, sau đó lại lập tức nhận ra: Bọn họ không biết cách liên lạc với đường dây nóng!
Ngay cả số điện thoại là bao nhiêu cũng không nói, rõ ràng nó đang đào hố cho người khác nhảy. Không trả lời được là một chuyện, nếu như không thể gọi thông thì ngay cả việc kéo dài thời gian cho Trương Du bọn họ cũng không thể làm được nữa.
Đường Tâm Quyết ngồi giữa ba người im lặng không nói năng gì, chỉ nhìn chăm chú vào cái radio.
"Còn lại 20 giây. Chúng tôi không nhận được cuộc gọi nào hết á." Chất giọng điệu chảy nhớt của Ly Ly xen lẫn tiếng cười khanh khách, không thèm che giấu ác ý trong lời nói.
Trong radio, Trương Du cố gắng tranh thủ cơ hội, nhưng lại chỉ nhận được một câu trả lời lạnh lùng.
"Chúng tôi không cần nói, tất cả học sinh trong trường học đều biết cách liên hệ với chúng tôi, đây là chuyện quá bình thường mà, chẳng phải thế ư?"
Câu nói đó cứ quanh quẩn bên tai, ánh mắt Đường Tâm Quyết chợt lóe lên.
Sau đó cô cầm điện thoại lên bấm số. Bạn cùng phòng thấy thế thì ngạc nhiên hỏi: "Sao cậu lại biết số điện thoại đường dây nóng?"
"Nếu trong trường ai cũng biết hội học sinh, vậy trong hành lang kí túc xá dán số điện thoại đường dây nóng cũng là chuyện bình thường."
Trò chơi này sẽ không xuất hiện ngõ cụt khó thoát. Nhớ lại cảnh lúc mình chạy về phòng ngủ, hai bên hành lang dán các loại posters, Đường Tâm Quyết lập tức bấm số: "Tỉ lệ là một phần ba."
Cô chỉ có thể nhớ kĩ được một phần, tổng cộng là 3 dãy số, nhưng cô lại không nhớ nó thuộc về hội nhóm nào cả. Trước khi kết thúc đếm ngược, cô chỉ có cơ hội thử hai lần.
May mà mới lần đầu tiên đã kết nối được.
Người nghe là Ly Ly, chắc do lỗi sóng nên nghe giọng nó có lẫn tiếng sột soạt: "Xin chào, đây là hội học sinh."
"Tôi là bạn cùng phòng của Trương Du." Giọng Đường Tâm Quyết vẫn nhẹ nhàng như cũ: "Tôi vừa mới nghe phần phỏng vấn, mọi người sẽ giúp chúng tôi giải quyết vấn đề hệ thống cung cấp khí sưởi, đúng không?"
Đối mặt với việc đảo khách thành chủ, Ly Ly ở đầu kia điện thoại vừa mới chuẩn bị mở lời lập tức nghẹn lại, cười giả lả: "Đương nhiên rồi... Dù sao trường học cũng sẽ không để toàn bộ học sinh chết cóng. Chỉ có điều, có thể tìm ra cách giải quyết hay không còn phụ thuộc vào chuyện các bạn học sinh có đưa ra đáp án đúng không nữa."
Chỉ cần phỏng vấn học sinh vài vấn đề là có thể giải quyết hệ thống cung cấp khí sưởi hay sao? Nếu là bình thường thì hiển nhiên không đúng lắm.
Vì thế chỉ có một khả năng... Đây chỉ là một trong những nhiệm vụ mở màn của bài kiểm tra.
Đường Tâm Quyết lập tức đồng ý: "Được."
[Ting, nhắc nhở nhiệm vụ: Xin hãy phối hợp với phóng viên của hội học sinh, tìm kiếm nguyên nhân thật sự khiến hệ thống cung cấp khí sưởi không hoạt động, giúp đỡ bạn học toàn trường vượt qua đợt không khí lạnh đặc biệt.]
[Nếu hoàn thành nhiệm vụ, mùa đông sẽ kết thúc sớm.]
Kích hoạt nhiệm vụ mới!
Mọi người trong phòng ngủ nhìn nhau, hai mắt sáng lên, lại nghe đầu kia điện thoại đặt câu hỏi: "Vậy thì, bạn học thân mến, bạn tên là gì nhỉ?"
"Đường Tâm Quyết."
"Tốt lắm, chúng tôi sẽ nhớ kĩ cái tên đáng yêu này. Vậy tiếp theo tôi tin bạn nhất định có thể giúp bạn cùng phòng trả lời câu hỏi: Bạn có biết nguyên nhân hệ thống cung cấp khí sưởi không hoạt động không?"
Đối với vấn đề này, Đường Tâm Quyết im lặng suy nghĩ hai giây rồi nói: "Tôi có thể đưa ra vài phỏng đoán. Đầu tiên, hệ thống cung cấp khí sưởi sử dụng điện năng, xem xét từ chỗ toàn bộ đồ dùng sử dụng điện trong phòng ngủ không hoạt động, có lẽ là do mạng lưới điện của trường có vấn đề."
"Tốt lắm." Ly Ly chờ không kịp vội cắt ngang: "Đây chính là đáp án của bạn đúng không?"
Chưa để Ly Ly nói tiếp, Đường Tâm Quyết nhanh nhẹn chen ngang: "Đương nhiên là đối với một trường học luôn cân nhắc chu đáo vì học sinh, chắc chắn không chỉ dựa vào mỗi nguồn điện để duy trì một hệ thống cung cấp khí sưởi phức tạp cho mùa đông rồi."
Ly Ly: "..."
"Bởi vậy tôi suy đoán theo một hướng khác, là đường ống dẫn trong trường cũng bị trục trặc, bởi vì sáng nay bạn cùng phòng tôi phải khơi thông đường ống bị đóng băng. Vậy rất có thể là do đường ống bị tắc không cung cấp được nước nóng và khí sưởi."
"Ồ... Vậy đây chính là đáp án của bạn..."
"Tổng hợp hai vấn đề trên, tôi đưa ra một khả năng theo góc độ sinh vật học. Do đợt hạ nhiệt độ này xuất hiện quá đột ngột, nhiều người không kịp chuẩn bị biện pháp giữ ấm chết rét ở ngoài, vậy rất có thể công nhân chịu trách nhiệm vận hành hệ thống khí sưởi không may bị thương ngoài ý muốn do giá rét, ảnh hưởng đến hệ thống cung cấp khí sưởi."
Đường Tâm Quyết nói nhanh không ngắt nghỉ như học thuộc lòng đề cương lúc bình thường, nói liền một mạch xong hết ba ý chính.
"... Vậy rốt cuộc đáp án của bạn là gì?"
Giọng nói của Ly Ly đã bắt đầu tỏ ra nóng nảy giận dữ: "Bạn học Đường, cuộc phỏng vấn của chúng tôi có thời hạn nhất định, mời bạn đưa ra một đáp án rõ ràng."
"Bình tĩnh đi, bạn học Ly Ly."
Đường Tâm Quyết cười nhẹ: "Đáp án cuối cùng của tôi đương nhiên là bắt nguồn từ góc độ vật lý, sinh vật, xác suất kết hợp lại, khiến cho hệ thống cung cấp khí sưởi không hoạt động được, nhưng tôi tin hội học sinh nhất định sẽ có biện pháp giải quyết, cố lên."
"..."
"Ờ ờ được rồi, chúng tôi đã nhận được đáp án của bạn. Vậy chúng ta cùng xem đáp án này có chính xác không đi."
Điện thoại bị cúp cái xoạch, rõ ràng người ở đầu dây bên kia hoàn toàn không muốn nghe Đường Tâm Quyết nói chuyện nữa, ngay cả làm màu cũng lười.
Phòng ngủ yên tĩnh một lát, mãi đến khi radio lại bắt đầu phát ra tiếng "rẹt rẹt" lần nữa, hai cô bạn cùng phòng mới thôi trố mắt ngạc nhiên, hỏi: "Mấy tin tức này... Cậu phát hiện ra từ bao giờ thế?"
So với Đường Tâm Quyết, bốn tiếng vừa qua trừ "Sắp chết rét rồi" ra, trong đầu các cô hoàn toàn không suy xét vấn đề gì cả.
Đường Tâm Quyết thở phào một hơi: "Vừa bịa ra xong."
Ba năm học khoa Văn học cộng với ba năm chuyên ngành Hán ngữ, dựa vào loại kĩ năng không học chữ nào cũng có thể viết một bài văn đầy mấy mặt giấy, cô tạm tổng kết ra ba luận điểm bao hàm toàn bộ các khả năng, dù đáp án có ra sao cũng dính được một ít, tên thường gọi là câu giờ.
Bạn cùng phòng: "..."
Không còn gì để nói, chỉ có thể cảm thán rằng thật trâu bò.
Tiếp theo, hội học sinh lại bắt đầu phỏng vấn học sinh tiếp theo, Ly Ly cười giả tạo hỏi: "Vẫn là vấn đề cũ, hội học sinh mong rằng bạn có thể đưa ra đáp án trong vòng 30 giây."
Bị Đường Tâm Quyết hố một lần, lần này bọn nó đã biết quy định thời gian.
"Tôi... Tôi..." Nam sinh thứ hai lắp bắp định lặp lại những lời Đường Tâm Quyết vừa trả lời lần nữa.
Cậu ta nói xong, Ly Ly sung sướng cười to: "Ây da... Tiếc quá đi mất, đáp án của bạn khớp hơn 30% với đáp án của bạn học trả lời trước đó, câu trả lời không hợp lệ..."
"Không, tôi có thể trả lời lại lần nữa mà, không... A!"
Sau hai câu giãy giụa, tiếng nam sinh đó không còn vang lên nữa. Loáng thoáng có tiếng nức nở nhỏ của con gái, chính là người bị phỏng vấn tiếp theo.
Ngoài radio, Quách Quả thì thầm: "Mấy người bị phỏng vấn sau là học sinh thật hay là..."
Nếu là người thật, vậy chứng tỏ trong bài kiểm tra lần này không chỉ có một mình phòng ngủ của bọn cô tham gia, mà còn có những "thí sinh" khác nữa, thậm chí còn có khả năng có người chưa kịp bắt đầu đã bị loại bỏ.
Đường Tâm Quyết nhíu chặt chân mày: "Hơn 70% bọn họ là đồng loại của chúng ta."
Về phần thứ gọi là hội học sinh, thì chắc trăm phần trăm không phải con người.
Sau lại phỏng vấn thêm bốn người nữa, nghe giọng thì đều còn khá trẻ, giọng nói lúc trả lời không nén nổi sự sợ hãi, lúc bị loại bỏ thì gào thét khàn giọng, mà người tỉnh táo nhất trong số đó lại là Trương Du.
Cuối cùng, chỉ có Trương Du và một nam sinh cho ra đáp áp "Thiên tai khiến quái vật xuất hiện phá hỏng hệ thống cung cấp khí sưởi" sống sót thành công.
Lúc bấy giờ mọi người trong phòng ngủ mới thở phào nhẹ nhõm. Thông qua trạng thái của cuộc phỏng vấn, có lẽ Trương Du có biện pháp giữ ấm nào đó, tạm thời không bị nguy hiểm vì tổn thương do giá rét.
Ly Ly dùng chất giọng nhão nhoẹt nói: "Tiếp theo là khoảng thời gian khảo sát thực địa của chúng ta ha. Hai bạn học đã đưa ra những đáp án hết sức đáng tin, từ đó hội học sinh đã xem xét đưa ra bốn địa điểm khảo sát lần lượt là: thứ nhất, phòng phát điện; thứ hai, phòng cấp nước; thứ ba, phòng nghỉ của công nhân vận hành hệ thống khí sưởi; thứ tư, đầm lầy trong trường học."
"Thế nhưng điều đáng tiếc là một lần chúng ta chỉ có thể khảo sát một địa điểm thôi. Chúng ta nên đi đâu đầu tiên đây? Sau đó đến đâu đây? Ở đâu mới có thể tìm thấy sự thật đây, hoặc là... Không đâu có cả? Quyền lựa chọn được trao vào tay các bạn học sinh đang ngồi trước radio! Phiếu bầu của các bạn sẽ quyết định địa điểm mà chúng ta đến!"
"Nhắc nhở thân thiện nè, chúng ta chỉ có 3 phút bỏ phiếu, mỗi bạn học chỉ có thể bầu 1 phiếu thôi nha."
Radio bỗng dưng im bặt, dường như nó đang chờ đợi điều gì đó.
Đường Tâm Quyết phản ứng đầu tiên: "Chúng ta phải chọn một đáp án rồi nhắn tin gửi qua."
Quách Quả mũi đỏ như quả cà chua hít mạnh một hơi, trừng mắt hỏi: "Nếu không bầu ra được thì sao?"
"Nếu chúng ta không bầu ra được thì sẽ có những "bạn học khác" quyết định thay."
Lúc Đường Tâm Quyết nghiêm túc, trên người sẽ tỏa ra bầu không khí kiểu "người lạ đừng đến gần". Hai người Quách Trịnh hiểu, đây chính là lúc cô đang tập trung suy nghĩ.
Đường Tâm Quyết đúng là đang suy tư thật.
Vô số khả năng lướt qua trong đầu cô, gộp lại rồi bóc tách, diễn giải ra từng đáp án một.
Trong những câu nói của hội học sinh có bẫy rập, tin tức lại quá ít, bốn đáp án tương ứng với bốn loại khả năng cô và nam sinh kia đưa ra. Từ một mức độ nào đó, đáp án của cô sinh ra nhiều lựa chọn hơn, nhưng điều kiện là trong đó phải có một lựa chọn đúng mới được.
Giả sử trong đó có đáp án đúng, nếu muốn chọn ra lại còn cần phải thông qua khâu bỏ phiếu, vậy chủ thể bỏ phiếu này là ai?
Nếu như là con người, vậy tỉ lệ chọn trúng đáp án đúng nhất định sẽ rất cao, vì tất cả mọi người đều có chung một mục đích: Chấm dứt mùa đông này trước khi bị chết cóng.
Còn nếu không phải người... Chúng nó đương nhiên là ôm mục đích ngược lại.
Con người chọn đường sống, quỷ quái chọn đường chết, điều này ăn khớp với đáp án đang dần thành hình trong đầu cô. Đường Tâm Quyết thả lỏng, cô đã có tính toán rồi.
Cô bảo bạn cùng phòng lấy điện thoại ra: "Ba đáp án dính đến câu trả lời của tớ là ba đáp án đầu, mỗi người chúng ta chọn một cái."
"Hả?" Quách Quả ngơ ngác: "Vậy chẳng phải sẽ không chọn ra được đáp án nào sao?"
"Không cần chúng ta chọn." Đường Tâm Quyết bấm gửi tin nhắn, ánh mắt lạnh lùng: "Có người chọn thay chúng ta."
"Reng reng, đã hết 3 phút!"
Giọng nói của Ly Ly có vẻ rất hưng phấn. dường như cô ta còn nuốt một ngụm nước bọt rồi mới đọc kết quả: "Để tôi xem nào, ai da, có 75% người nghe chọn đáp án "Đầm lầy trong trường học", 15% người nghe chọn "Phòng phát điện", 8% người nghe chọn "Phòng cấp nước", chỉ có 2% người nghe chọn "Phòng nghỉ của công nhân vận hành hệ thống khí sưởi". Xem ra kết quả đã quá rõ ràng rồi."
Nó cười khanh khách: "Địa điểm khảo sát đầu tiên mà chúng ta sẽ tới chính là "Đầm lầy trong trường học"!"
"Vậy thì, một tiếng nữa chúng ta gặp lại nhé."
"Ây, sao lại còn phải chờ một tiếng nữa chứ?"
Nếu không phải do cái radio này cũ quá, sợ nó không chịu nổi thì Trịnh Vãn Tình đã hất văng nó rồi.
Giờ các cô đã lạnh đến nỗi mất cảm giác, lại còn vừa đau vừa đói, nghe bảo còn phải chờ thêm một tiếng nữa bèn cảm thấy thở không ra hơi.
"Với lại đến đầm lầy trong trường là có thể tìm được sự thật về hệ thống cung cấp khí sưởi sao?" Quách Quả lo lắng.
Đường Tâm Quyết khẳng định chắc nịch: "Không thể nào đâu."
"..."
Quách Quả muốn bật khóc: "Thật... Thật á? Đây là tin xấu đúng không?"
Nếu cô ấy không nhìn nhầm thì hình như Đường Tâm Quyết vừa thở phào nhẹ nhõm?
Quách Quả không hiểu, Trịnh Vãn Tình càng không hiểu, hai người núp trong đống áo lông với chăn bông trợn tròn mắt ngơ ngác nhìn Đường Tâm Quyết.
"Trong bốn đáp án đó, đầm lầy trường học là đáp án có tỉ lệ sai cao nhất." Đường Tâm Quyết giải thích.
Những đáp án Đường Tâm Quyết đưa ra ít nhất còn được tổng kết căn cứ vào nhiệm vụ của ba người trong phòng ngủ lúc sáng, còn đáp án của nam sinh kia chỉ là nói bừa, chẳng qua lúc đưa ra đáp án giọng nói rất bình tĩnh nên mới được chấp nhận.
Nếu như người bỏ phiếu là học sinh tham gia bài kiểm tra này thì dù có bốc bừa cũng sẽ không bao giờ chọn đáp án thứ tư đầu tiên.
"Nhưng mà điều kì lạ là đáp án này lại nhận được 75% số phiếu bầu trở thành đáp án thắng áp đảo, vậy điều này chứng tỏ cái gì?"
Bạn cùng phòng suy nghĩ một chút, sắc mặt dần dần trắng bệch ra: "Chứng tỏ... Người bỏ phiếu không muốn đáp án đúng được bầu ra?"
Người bỏ phiếu cố ý chọn sai?