Đông Hải là nơi nào?
Là địa bàn của Lưu Đức Luân!
Đối với những nhân vật lớn trong thế giới ngầm ở Giang Châu, Đông Hải là một vùng cấm!
Tên ác bá đứng đầu Đông Hải chịu thiệt hại nặng nề ở Đông Hải!
Tứ đại thiên vương của tỉnh có hai người bị phế ở Đông Hải!
Ngay cả Lang Gia từng giành quyền với Hổ Gia cũng ngã ngựa ở Đông Hải!
Nhưng vùng cấm này đã sắp bị phá vỡ rồi.
Vì Lôi Vũ Giáp đã đến!
Lôi Vũ Giáp không chỉ là một con mãnh hổ.
Bên người ông ta còn có một đàn hổ con nữa!
Lần này, tất cả đàn em tinh anh của Lôi Vũ Giáp đều ra trận!
Ông ta điều hết tất cả đội ngũ dùng để tấn công hội quán Kim Đao của Đao Gia đến Đông Hải!
Diêu Nhược Nam nhận được tin tức đầu tiên vội vàng dẫn người đến nhà Lý Phong.
Tối nay có món sườn kho tàu, một mình Lý Phong đã ăn hơn nửa đ ĩa.
Hứa Hạo Nhiên ngay cả một miếng thịt cũng không được ăn.
Hứa Hạo Nhiên ra vẻ đáng thương nhìn Lý Phong, trong mắt chứa đầy sương mù.
Cuối cùng Hứa Hiếu Dương thấy cậu ta đáng thương nên chia cho cậu ta một miếng.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Hứa Hạo Nhiên theo phản xạ có điều kiện đứng lên muốn đi mở cửa.
Còn Lý Phong thì chậm rãi đứng dậy.
“Mọi người ăn đi, người ngoài cửa đến tìm con”.
Lúc Lý Phong xoay người đi mở cửa, Hứa Hạo Nhiên vội vàng đến gần nhỏ giọng nói bên tai Hứa Mộc Tình.
“Chị, giác quan thứ sáu cho em biết người ngoài cửa chắc chắn là đại mỹ nữ ở trên tỉnh kia!”
Hứa Mộc Tình vờ như không nghe thấy, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Lý Phong vừa mở cửa, Diêu Nhược Nam ở bên ngoài đã căng thẳng nói với anh.
“Lôi Vũ Giáp sắp đến rồi, các anh mau chạy đi”.
Lý Phong điềm tĩnh nói với người trong nhà: “Bố, mẹ, bà xã, con ra ngoài đi một vòng, chắc một tiếng nữa sẽ về”.
Nói xong, Lý Phong bèn đóng cửa lại đi ra ngoài.
Hứa Hạo Nhiên vội vàng tặc lưỡi: “Chị, chị nhìn kìa, người ta vừa đến nhà thì anh rể đã đi ra ngoài rồi, chuyện này chắc chắn có…”
“Bốp”.
Hứa Hạo Nhiên còn chưa nói xong, Liễu Ngọc Phân đã vỗ lên đầu cậu ta một cái.
“Mẹ, con là con trai ruột của mẹ mà”, Hứa Hạo Nhiên che đầu mình, uất ức nói.
“Nếu con còn nói xấu anh rể thì sau này thì không còn là con trai mẹ nữa đâu!”
…
Đến rồi! Lôi Vũ Giáp thật sự đến rồi!
Tổng cộng mấy chục chiếc xe, hơn bốn trăm tay sai giỏi giang cường tráng hùng hổ kéo đến!
Khi bọn họ sắp bước vào Đông Hải, đột nhiên phát hiện trên đường trước mặt có một chiếc xe thương vụ Toyota.
“Bọn họ đến rồi!”
Diêu Nhược Nam vô cùng căng thẳng!
Cô ta siết chặt tay, cả người thắt chặt như dây cung.
Lúc này, Lý Phong kéo cửa xe bước xuống.
Lúc xuống xe, Lý Phong đột nhiên hỏi: “Có hạt dưa không?”
Diêu Nhược Nam và Điền Minh Cường bên cạnh đều ngơ ngác lắc đầu.
Cần hạt dưa làm gì?
“Cho tôi mượn một đồng tiền xu”.
Diêu Nhược Nam và Điền Minh Cường càng sửng sốt hơn.
Anh lại cần một đồng tiền xu làm gì?
Diêu Nhược Nam khó hiểu đưa một đồng tiền cho Lý Phong.
Lý Phong nhận lấy tiền xu: “Dùng xong rồi sẽ trả cho cô”.
Sau đó, Lý Phong đứng ở giữa đường lớn.
Có gió thổi qua góc áo Lý Phong.
Có gió lướt qua mái tóc ngắn của anh.
Anh, ở giữa dòng xe.
Hiên ngang đứng thẳng.