<
"Kể từ bây giờ, bọn họ cũng là thành viên của Ngọc Lan tông".
"Tạm thời chúng ta hãy đồng hành cùng nhau đi đến thành Vân Tiêu".
Advertisement
Bạch Lan Chi không thể nào ngờ Giao Hạc tông, đối thủ hàng trăm năm của Ngọc Lan tông cứ như vậy mà biến mất rồi.
Chỉ với một câu nói của người đó đã khiến hàng ngàn người của Giao Hạc tông gia nhập vào Ngọc Lan tông.
Đây chính là sức mạnh của thực lực sao?
Tay nàng ta siết chặt lệnh bài Thiên Loan, trong lòng hạ quyết tâm.
Nhất định phải dẫn dắt tông môn, có chỗ đứng ở Thánh địa, như vậy mới có một tương lai tốt đẹp hơn.
Trong vài ngày tới, nhóm người Diệp Thần Phi cùng với Bạch Lan Chi lên đường đến thành Vân Tiêu.
Trên đường đi, hắn cũng hiểu được cơ bản tình hình hiện tại của thành Vân Tiêu.
Nếu dùng một từ ngữ để mô tả thì đó chính là vạn quốc lai triều!
Bọn họ gặp rất nhiều đội ngũ đến từ những nơi khác nhau, một số là gia tộc đến từ các thành trì khác trong liên minh Cửu Thành cùng nhau di dời.
Thậm chí còn có những người ngoài liên minh, đã đi hàng ngàn dặm vượt đường tới đây.
Mục đích là giành giật một cơ hội ở Thánh địa Vân Tiêu.
Tốc độ di chuyển của đội ngũ rất nhanh, sau vài ngày, bọn họ đã đến một nơi có tập trung rất đông người.
Nhìn xung quanh, tất cả những ngôi nhà ở đây đều vừa mới xây.
Tửu lâu, khách trạm, cửa hàng, có đủ mọi thứ, giống như một toà thành vậy.
Nghe Bạch Lan Chi nói, nơi này vẫn còn cách cảnh vực thực sự của thành Vân Tiêu hàng chục dặm.
"Trời ơi, sao lại thành ra thế này rồi?"
Diệp Hiểu Hiểu nhìn đường xá đông đúc, sững sờ thất thần.
Khi cô bé rời đi, ngay cả thành Vân Tiêu cũng không có nhiều người đến vậy!
“Đây là vùng ngoại ô của Thánh địa. Nếu tiếp tục đi vào bên trong thì chính là Ngô Đồng Quan rồi", Bạch Lan Chi nói.
"Ngô Đồng Quan?"
Diệp Hiểu Hiểu ngây người: "Không phải là...trấn Ngô Đồng mấy năm trước đấy chứ!"
"Chuyện này thì ta không biết", Bạch Lan Chi nói: “Có điều ta quả thực nghe nói trước đây quy mô của Ngô Đồng Quan không lớn, sau này mới phát triển như vậy".
"Ta còn nghe nói, trong Ngô Đồng Quan còn có một bức tượng của điện chủ đấy".
Diệp Hiểu Hiểu không biết nên nói gì.
Đúng vậy, quả thật có một bức tượng của Diệp Hoàng ở trấn Ngô Đồng, khi cô bé và Diệp Thần Phi rời đi vài năm trước, bọn họ đã đến đó một lần.
Chắc chắn là trấn Ngô Đồng rồi.
Diệp Hiểu Hiểu không hiểu được tại sao chỉ trong vài năm ngắn ngủi mà quê nhà lại thay đổi nhiều như vậy.
Rốt cuộc là do ai làm?