Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu cây Vỡ Lòng được trồng ở đây, thì chu kỳ sinh trưởng của nó sẽ rút ngắn đến mức ngắn nhất.  

“Thảo nào tiên chủ và vị tiền bối đó lại mạnh mẽ đến vậy”, Sói Nữ thở dài.  

"Không”.  

Vũ Hồng lắc đầu.  

"Thực lực mạnh mẽ của Diệp tiền bối không liên quan gì đến nơi này cả, bởi vì nơi này là do một tay ngài ấy tạo ra”.  

"Còn sức mạnh của tiên chủ lại có liên quan trực tiếp đến Diệp tiền bối”.  

Sói Nữ quay đầu qua: "Nói như vậy thì toàn bộ Thánh địa Vân Tiêu này đều do một mình ngài ấy mà nên?"  

"Chuyện này thực sự không thể tưởng tượng nổi, sao lại có người có thực lực mạnh mẽ như vậy?"  

Vũ Hồng mỉm cười.  

"Ta cũng thấy siêu việt lạ thường, nhưng sự thật chính là như vậy”.  

"Có lẽ...ngài ấy được thượng đế đặc biệt phái đến để cứu thế giới của chúng ta”.  

Sau khi nhìn thấy Thánh địa Vân Tiêu, tâm trạng hiện tại của Vũ Hồng thực sự rất yên bình.  

Chỉ cần Diệp Thần Phi còn muốn cứu thế giới thì tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.  

Nếu ngài ấy không muốn…  

Haha, vậy thì không ai có thể ngăn cản ngài ấy.  

Lúc này, đột nhiên, một tiếng hét truyền đến.  

Ngay sau đó, chỉ thấy một con gấu từ xa điên cuồng chạy tới, vừa khóc vừa la hét.  

"Vũ Hồng đại ca, cứu ta với, ta đánh nhau với cá rồi!"  

Ngay sau đó, Phú Quý chạy đến chỗ hai người bọn họ.  

Chỉ thấy một nửa khuôn mặt của con gấu sưng lên rất to, còn có vết nước, rõ ràng đã phải chịu một đòn rất nặng.  

“Có chuyện gì vậy?”, Vũ Hồng kinh ngạc, dù Phú Quý có ngu xuẩn đến đâu thì nó cũng là sự tồn tại cấp bậc thánh thú, tương đương với tu sĩ Độ Kiếp, sao có thể bị đánh thành thế này được chứ.  

Chẳng lẽ nó gây chuyện với người của nhà họ Diệp?  

Phú Quý lau nước mắt: "Là như thế này...”  

Sau đó, nó kể lại một lượt toàn bộ sự việc.  

Thì ra sau khi đến nhà họ Diệp, Diệp Hiểu Hiểu đã để nhóm người bọn họ tự do hoạt động.  

Phú Quý quay lại, đột nhiên nhìn thấy một đàn cá chép rất đẹp trong một con suối nhỏ, con nào con nấy đều nhanh nhẹn và linh trí.  

Điều quan trọng nhất là trông chúng rất lớn, nhìn sơ qua đã thấy ngon.  

Phú Quý nhớ lại lời của nhóm tộc nhân kia, bọn họ bảo nó mang đồ ăn ngon về, không mang về thì sẽ đánh nó.  

Vì vậy, Phú Quý liền chuẩn bị bắt một vài con cá chép.  

Nhưng ai mà ngờ được đàn cá chép cực kỳ linh hoạt, chỉ có thể đuổi theo chúng, căn bản bắt không được, còn liên tục thổi bong bóng lên để trêu chọc nó.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK