Bên cạnh Doãn Lạc Hàn nhíu mày một chút, như là bị điện thoại đánh thức , nàng cuống quít dài cánh tay cầm lấy lấy di động trên tủ đầu giường, cố không hơn xem màn hình hiển thị liền tiếp nghe.
“Mân Mân, tôi chuẩn bị đăng ký .” tiếng nói của Kim Chính Vũ truyền vào màng tai.
“Ngô……” Nàng nói quanh co, nhẹ nhàng xuống giường, ôm di động chạy tới ban công nghe tiếp.
“Mân Mân, em là không phải còn ngủ, thực xin lỗi, đã đánh thức em . Tôi cứ nghĩ đến phải rời khỏi em hai tuần, là thống khổ lắm rồi, thực luyến tiếc cùng em rời ra, cho nên tôi khống chế không được gọi điện thoại cho em. Ân…… Thực không nghĩ trở về……” Kim Chính Vũ thở dài một tiếng, nghe lỗ tai rõ ràng mang theo vẻ trầm trọng bi thương.
Thực là tiểu tử này không có biện pháp, nàng mím môi lộ ra sự ngọt ngào tươi cười, tiếng nói cũng hàm chứa cười,“Chính Vũ, cậu lần này trở về phải nói chuyện thật nhiều với trưởng bối, tin tưởng tôi, hai tuần rất nhanh sẽ đi qua. Tôi về sau còn có thể mỗi ngày đều gửi thư cho cậu, có thể như vậy đi?”
“Ân…… Được rồi, nhất định phải gửi thư nha –” Kim Chính Vũ kéo dài quá thanh âm, nghe lên vẫn là có điểm không nghĩ trở về.
Lúc này, nàng nghe được microphone truyền đến một thanh âm nhẹ nhàng thúc giục hành khách đăng ký “Cứ như vậy nói sẽ lâu, cậu chạy nhanh đăng ký đi. Buổi tối lại nói chuyện tiếp……”
Thật vất vả an ủi Kim Chính Vũ, nàng thu lại máy, quay người lại,thân hình cường trang mặc áo khoác dựa ban công ở cửa sổ sát đất, một đôi mắt u ám quỷ dị đang chằm chằm nhìn nàng.
“Tôi vừa nghe điện thoại, thật có lỗi, đã đánh thức anh.” Nàng nhanh giải thích, nắm chặt di động, cúi đầu đi qua bên cạnh hắn.
Nàng di động hai chân, mới vừa đi vài bước, phía sau truyền đến tiếng nói bình tĩnh của hắn,“Ai điện thoại?”
Hắn khi nào thì tỉnh , đứng ở phía sau nàng đã bao lâu, hắn nghe được cái gì? Rốt cuộc là nói thật, vẫn là có lệ đi qua. Người này thành phủ quá sâu, có lẽ hắn đã sớm biết đối phương là ai, như vậy hỏi là đang thử nàng. Hắn cũng từng nói qua không thích lừa gạt, như vậy nàng nên trả lời thế nào.
Nàng rất nhanh, lo lắng vài giây, cắn cắn môi, quyết định nói một lần,“Là Kim Chính Vũ.”
Trong không khí đột nhiên đã không có thanh âm, nàng đưa lưng về phía hắn, không thể nhìn đến vẻ mặt của hắn, chỉ nghe đến một trận thấp ổn tiếng bước chân hướng tới gần chính mình, tâm một chút truyền đến giữa không trung, nàng nói lỡ lời, chọc giận hắn sao?
Lần này hắn lại sẽ trừng phạt nàng như thế nào? Toàn thân mỗi một căn bản mỗi một dây thần kinh thoáng chốc căng thẳng, nàng muốn né ra, khả hai chân giống như bị một loại lực lượng thần bí giữ lại, như thế nào cũng không bước ra được.
“Câu trả lời của em cũng thật thành thực, thành thực tuân lệnh tôi cảm thấy kinh ngạc.” xoang mũi hắn phát ra một tiếng hừ lạnh, thân ảnh cao lớn âm u nháy mắt bao phủ ở trên người nàng.
Người nàng bị bàn tay cứng rắn chế trụ, tùy ý tăng thêm lực đạo.“Không thể không thừa nhận em càng ngày càng thông minh, Lăng Mân Huyên.”
Đau đớn khiến nàng muốn kêu đau, nhưng cũng quật cường nhịn xuống , một đôi mắt bình thản,thản nhiên mà đối diện hắn. Nàng bất quá nghe điện thoại kia, hơn nữa cũng đã nói lời nói thật,điều này cũng đáng làm hắn sinh khí?
Nàng thề thốt phủ nhận,“Không có, tôi chỉ là nói thật mà thôi.”
Hắn thẳng nhìn chằm chằm khuôn mặt nàng không hề sợ hãi mà nhu mì xinh đẹp, miệng phun ra dòng khí âm lãnh,“Em bắt đầu hiểu được né tránh sự tức giận của tôi như thế nào, kế tiếp, em là không phải tính thừa lúc tôi đi Hàn Quốc trong khoảng thời gian này nghĩ đến sự đang dạng gì,ví như em nghĩ thoát khỏi tôi –”
Tiếng nói của hắn không nhanh không chậm, đầu ngón tay cứng rắn dọc theo người nàng bắt đầu giảm lực một chút, đảo mắt dừng lại ở trên chiếc cổ mảnh khảnh của nàng.
Nàng nhanh chóng nuốt nước miếng làm bộ như nhát gan, nhẹ giọng nói nhỏ nhẹ“Sẽ không, không phải tôi đã tự tay viết ký hiệp ước ở trong tay anh sao, tôi sẽ không ngốc đến cái loại trình độ này.”
Quý Dương kế hoạch thất bại ? Bị hắn biết sao? Vẫn là ngày hôm qua Quý Dương che lấp thật tốt quá, hắn là bị Doãn Lạc Hàn sai, cố ý đến thử nàng. Bọn họ là bạn bè nhiều năm, Quý Dương như thế nào khả năng ở sau lưng Doãn Lạc Hàn, giúp người ngoài như nàng. Nàng sơ suất quá, như thế nào lại dễ dàng liền tin lời nói dối trá của Quý Dương.
Nàng nắm chặt tay, một loại bị trêu chọc nhục nhã dần dần hiện lên trong đầu. Quý Dương cùng Doãn Lạc Hàn là cá mè một lứa, nàng sẽ không lại tin tưởng hắn nói gì, tuyệt sẽ không.
“Tốt nhất là giống như em nói như vậy.” đôi mắt hắn sâu không thấy đáy hiện lên âm quyệt quang mang, thu hồi uy hiếp ở trên cổ nàng, ngược lại cởi áo trên người , không kiêng nể gì lộ ra thân hình tinh tráng.
Hắn muốn làm gì? Nàng rút lui từng bước, khuôn mặt nháy mắt đỏ bừng, cuống quít chạy đi, phía sau vang lên thanh âm hắn mặc quần áo.
Nàng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, xem ra hắn tin lời nói của nàng. Hắn chỉ nói muốn đi Hàn Quốc, cũng không nói hắn khi nào thì đi, thật không biết khi nào thì bắt đầu có thể tránh hắn một tuần.
Mặc chỉnh tề, hắn không nói cùng nàng một câu nào, bước đi ra khỏi phòng.
Một lát sau, hắn đem xe đi vào bãi đỗ xe của tập đoàn Đường Thịnh , trùng hợp xe của Từ Bang cũng tiến vào, hắn đẩy cửa xe ra, xuống xe, Từ Bang mắt sắc thấy được thân ảnh của hắn, một đường chạy chậm lại đây .
“Tổng tài, sớm.”
“Từ trợ lý, chuyên tôi muốn anh điều tra thế nào ?” Hắn hai tay cắm ở túi , chậm rãi đi thong thả đi ra khỏi bãi đỗ xe. Hắn cảm giác được không thích hợp, Chính Vũ xuất hiện tại bên người cái nữ nhân kia càng ngày càng thường xuyên, hắn nóng lòng muốn biết chính mình đoán có phải hay không chuẩn xác .
Từ Bang trên mặt hiện ra một ít khó xử,“Tôi đã gọi điện thoại thúc giục qua, đối phương nói gần nhất bận quá, bọn họ có một vài chuyện quan trọng……”
“Vậy đổi một chỗ khác.” Hắn không kiên nhẫn nhíu lại khởi mi, nháy mắt dừng cước bộ,“Từ trợ lý, anh đi theo tôi đã bao lâu? Chẳng lẽ loại sự tình này còn muốn tôi dạy cho anh? anh đi một lần nữa tìm một chỗ có vẻ tin cậy, tiền không là vấn đề, cũng có thể đem tiền trả trước cho họ. Là việc trọng yếu là tôi muốn nhanh nhất biết kết quả, anh hiểu chưa?”