Nửa tháng sau, bà ấy đã không còn mỏi chân nữa, vả lại một lần có thể đá hơn mười cái.
Từ Ngọc Tuyên đại khái cũng hiểu ma ma sẽ không bế mình đi tìm Nương, cậu bé lùi lại và gật đầu.
Cậu bé còn nhu thuận nói một câu: "Ma ma, vất vả rồi-"
Kỷ ma ma nhất thời cười: "Ma ma không vất vả, một chút cũng không vất vả."
*
Tiệc sinh nhật Lục thị không bày ở chính viện, mà là ở Thiên viện Lâm Thủy các.
Nơi này mặc dù không lớn, nhưng là một nơi có phong cảnh tốt nhất ở quốc công phủ, được chuyên môn cải tạo trước khi Lục thị xuất giá.
Tiệc sinh nhật bày ở đây, cũng có một ý nghĩa đặc biệt.
Người tới dự tiệc đều rất ăn ý gọi khuê danh Lục thị.
Bạn tốt khuê phòng trước kia của Lục thị, Ôn Diệp chỉ quen một mình Thất thẩm Vu thị, hôm nay lại quen thêm vài người.
Có con dâu của Hàn Lâm học sĩ, cháu dâu trưởng của Hình bộ thượng thư gia cùng với thiếu khanh phu nhân Đại Lý tự.
Hơn nữa hai vị cô mẫu cùng với biểu đệ muội Diêu thị, vừa vặn ngồi đầy một bàn.
Bạn tốt trước khi Lục thị xuất giá không chỉ có những người này, chỉ là sau khi gả cho người khác, có vài người tâm tình bởi vì hoàn cảnh mà thay đổi, không thích hợp kết giao nữa, vài năm qua, chỉ còn lại mấy người này.
Con dâu nhà Hàn Lâm học sĩ họ Mạnh, lang quân đang ở chính viện.
Hành Đệ Tứ, vốn họ Liễu, Ôn Diệp hỏi mới biết được, nàng ấy cùng nhị tẩu nhà mẹ đẻ Liễu thị cùng xuất thân một tộc, chỉ là năm xưa bởi vì chiến loạn, tổ tiên hai nhà bất đắc dĩ chia đường, đến mạch tổ phụ Mạnh Tứ phu nhân, hai nhà mới dần dần có liên hệ.
Mạnh Tứ phu nhân đã sớm biết tộc muội Liễu Như gả cho nhị ca của đệ muội Ôn thị.
Sinh nhật bạn tốt nguyện mời Ôn thị cùng đến, Mạnh Tứ phu nhân cái gì cũng hiểu.
Bởi vậy, trong mấy người, hảo cảm của nàng ấy đối với Ôn Diệp là rõ nhất.
Trịnh thị là cháu dâu trưởng của Tưởng lão thượng thư, lang quân của nàng cũng làm việc ở Hình bộ, xem như thuộc hạ của Từ Nguyệt Gia.
Trịnh gia không phải là nhà cao cửa rộng, khi tiên đế còn sống, bởi vì Trịnh gia vẫn không tỏ thái độ rõ ràng, nhiều lần bị mấy vị vương gia chiếm đoạt chèn ép, tổ phụ Trịnh thị còn có mấy huynh đệ thiếu chút nữa bị vu hãm hạ gục.
Cuối cùng vẫn là Từ Nguyệt Gia ở thời khắc mấu chốt tìm về đủ chứng cứ rửa sạch hiềm nghi cho Trịnh gia, Trịnh gia mới có thể hóa nguy thành an.
Sau việc này, Từ Nguyệt Gia đã bị điều rời Thịnh Kinh, vài năm không được thăng chức. Bởi vậy Trịnh thị vẫn luôn có một phần ay náy đối với Quốc Công phủ, mà hôm nay sau khi nhìn thấy Ôn Diệp, phần áy náy này tự nhiên chuyển dời đến người nàng.
Thiếu khanh phu nhân Đại Lý tự họ Trần, khi nàng ấy còn nhỏ đã là bạn từ bé của Lục thị, biết Lục thị từ khi nàng ấy biết đi.
Trần thị vốn là tiểu thư Hầu phủ, chỉ là về sau cha chọc giận tiên đế, bị giáng chức quan, thẳng đến sau khi tân đế đăng cơ, cha nàng ấy mới một lần nữa được phục hồi, tước vị cũng đã trở lại.
Nhưng khi đó nàng ấy đã lập gia đình, nhưng cha có thể khôi phục tước vị, đối với nữ nhân xuất giá cũng là có lợi.
Ít nhất bà bà kia không dám ở ngoài làm khó mình nữa.
Bỏ qua những nhân tố khác, ấn tượng ban đầu của ba người đối với Ôn Diệp đều rất tốt.
Ánh mắt thanh minh sáng ngời, không có chút tâm tư nào khác.
Nhưng hôm nay nhân vật chính là Lục thị, mục đích chính là ăn mừng, sau khi quen biết nhau, mọi người đều đổ xô đến Lục gia.
Làm bạn tốt, cơ hội gặp mặt lẫn nhau của các nàng không nhiều lắm, Lục thị có thể làm chủ mới có thể mượn chuyện sinh nhật mời mọi người qua phủ gặp nhau, những người khác sẽ không thuận tiện như vậy.
Nói đến Mạnh Tứ phu nhân, nàng ấy làm con dâu của Tứ phòng, mặc dù không cần quản lý việc vặt trong phủ, nhưng kẹp ở cửa giữa không cao không thấp, cũng có không ít khó chịu.
Lang quân nàng ấy tổng cộng có bảy huynh đệ, vả lại đều ở một phủ, huynh đệ, chị em dâu khẳng định không thể thiếu xích mích.