Mục lục
Nhà Lao Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Một chiếc máy bay hạng sang chậm rãi đáp xuống sân bay quốc tế Đài Nam.

Cabin chậm rãi mở ra, một đám người trẻ tuổi mặc âu phục màu đen thong thả bước xuống thang cuốn.

Đi tuốt đằng trước là một người trẻ tuổi, nét mặt dáng người thư sinh, đeo một chiếc kính gọng vàng và luôn giữ nụ cười tự tin trên môi, cậu ta chính là nhân vật sổ hai của tập đoàn Nam Thiên, Lưu Minh Nghĩa.

Sau khi giải quyết thoả đáng chuyện ở Cao Hùng, cậu ta dẫn theo anh em Đông Tây và anh em Xa, ngoài ra còn có một nhóm vệ đội Nam Thiên hộ tống cậu ta về lại Đài Nam.
Tiẽu Chấn Long bảo Lưu Minh Nghĩa dẫn anh em Long Hố và anh em Xa về Đài Nam là có mục đích, bởi vì Long Hố đường bị thương vong nặng nề trong trận Cao Hùng, lần này bảo hai anh em Long Hố về lại Đài Nam là đế chỉnh đốn lại nhân mã, nghỉ ngơi lấy lại sức.

Còn hai anh em Xa là Tiêu Chấn Long phái về bảo vệ cơ nghiệp của tập đoàn Nam Thiên ở Đài Nam, anh biết được tin bang Hoa Thanh ở nước ngoài đã đến Đài Loan từ miệng Hứa Thế Hành, mục đích lần này không cần nói cũng biết, mục tiêu của bọn họ chúng là Tiêu Chấn Long và cơ nghiệp Nam Thiên của anh.

Văn Võ đường của anh em Xa là đường toàn diện nhất trong tứ đại đường, Đại Xa có dũng có mưu, Tiếu Xa cũng có thế một mình đảm đương nhiệm vụ, cho nên Tiêu Chấn Long khá yên tâm khi phái anh em Xa đi theo Lưu Minh Nghĩa trở về Đài Nam.
Tiêu Chấn Long tin rằng bang Hoa Thanh ở nước ngoài dù có mạnh đến đâu chăng nữa thì cũng không thế làm ra chuyện gì quá lớn ở địa bàn của mình.

Còn về Lưu Minh Nghĩa, tất nhiên là trở lại trụ sở tập đoàn Nam Thiên để giải quyết mớ công việc chồng chất trong mấy ngày qua, có đôi khi vừa mới nhớ tới những việc này của công ty là Lưu Minh Nghĩa lại cảm thấy
đau đầu.

Nhưng còn chức còn trách, không thế không thực hiện.


Bởi vì bây giờ Lưu Minh Nghĩa có tầm ảnh hưởng rất lớn ở tập đoàn Nam Thiên, nên Tiêu Chấn Long đã chọn ra mười người có thản thủ trong vệ đội Nam Thiên chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho cậu ta, không được xảy ra sơ suất.
Sau khi giao nhiệm vụ xong, Tiêu Chấn Long ở Cao Hùng tiền Lưu Minh Nghĩa đi, cũng bao cả một chiếc máy bay đưa Lưu Minh Nghĩa và đoàn người trở về Đài Nam.

Còn ở Cao Hùng, có quản đoàn cơ động PTU của Trương Anh Tú và Trương Bá Chính, và cả một số anh em của Dương Tuấn Phương và Bùi Đức Lâm ở đây, một là đế bảo vệ Tiêu Chấn Long và đám người lão Băng an toàn, mặt khác là Dương Tuấn Phương và Bùi Đức Lâm rút ra một bộ phận nhản lực thay Long Hố đường phối hợp với Đảng Dân chủ Tiến bộ trong hoạt động tuyến cử.
Đài Nam, cao ốc Nam Thiên.
“Chào tống giám đốc Lưu!”
Lưu Minh Nghĩa vừa mới rảo bước tiến vào cửa lớn cao ổc Nam Thiên, nhân viên lễ tản đã nở nụ cười ngọt ngào, tiếng chào hỏi càng làm cho Lưu Minh Nghĩa như được tắm mình trong gió xuân.

Lưu Minh Nghĩa hơi hơi mỉm cười, gật đầu đã biết, sau đó dắt theo vệ đội Nam Thiên bước vào thang máy chuyên dụng của mình, thang máy đi thẳng lên văn phòng của Lưu Minh Nghĩa trẽn tầng cao nhất cao ốc Nam Thiên.
‘Thông báo với các giám đốc bộ phận trở lên, 10 giờ đến phòng hội nghị tại tầng 17 cao ốc Nam Thiên mở cuộc họp, đồng thời báo cho các giám đốc công ty trực thuộc tập đoàn mở cuộc họp video qua internet vào 2 giờ chiều nay, còn nữa, bảo giám đốc nhân sự cũng tham dự vào chiều nay luôn.” Giao
việc cho thư ký xong, Lưu Minh Nghĩa dựa lưng vào ghế giám đốc to rộng, nhắm mắt trầm tư, nghĩ về chương trình hội nghị chủ yếu trong cuộc họp lúc 10 giờ.

Chương trình hội nghị chủ yếu lần này là về các vấn đề trong tương lai của ban lãnh đạo cấp trung và cấp cao của một số công ty con trong kế hoạch Bắc Cực.
Mặc dù tập đoàn Nam Thiên vừa thành lập cách đây không lâu, nhưng thông qua một loạt các thương vụ thâu tóm thu mua, bây giờ đã bao phủ trong nhiều lĩnh vực như khách sạn, du lịch, giải trí, bách hoá siêu thị, thông tin liên lạc, cảng vận tải, Container, hậu cần, bất động sản.

Đặc biệt là sau khi Nam Thiên hợp nhất tài sản với cái tên Trân Kiệt Giai thì thực lực toàn diện được nâng cao hơn nữa.

Rất nhiều sản nghiệp truyền thông giải trí dưới tên của Trần Kiệt Giai hiện giờ đã quy về dưới hết dưới tên tập đoàn Nam Thiên, dưới sự quản lý của Lưu Minh Nghĩa, việc kinh doanh ngày càng phát triến, tài nghiên tất nhiên là cuồn cuộn đổ về.


ở cái nơi mà ngành công nghiệp giải trí phát triến cao độ như Đài Loan này, nắm giữ được huyết mạch ngành giải trí chẳng khác nào khống chế trào lưu xu thế.

Do đó thu nhập từ hoạt động của ngành giải trí cũng chiếm một vị trí trong toàn bộ thu nhập kinh doanh của tập đoàn Nam Thiên sau khi mua lại tài sản của Trân Kiệt Giai, nhưng là một người nắm quyền điều hành thực tế của tập đoàn Nam Thiên, Lưu Minh Nghĩa biết rõ, một tập đoàn doanh nghiệp lớn phải dựa vào ngành giải trí và các ngành khác thì không có cách nào đi xa được, một tập đoàn doanh nghiệp không có thực thể của chính mình thì không có cách nào tham dự vào các cuộc cạnh tranh quốc tế.
Cho nên lúc Lưu Minh Nghĩa tiếp nhận tập đoàn Nam Thiên thì việc đầu tiên cậu ta làm chính là phát triến mạnh sản nghiệp thực thế của tập đoàn, đồng thời mở rộng phạm vi hoạt động của cồng ty sang các ngành như bất động sản, hậu cần, vận tái cáng, Container,… tương lai tập đoàn Nam Thiên còn phải
mở rộng lĩnh vực sang năng lượng điện tử và các ngành công nghệ cao khác.

Đổi với ngành giải trí, Lưu Minh Nghĩa chủ yếu dùng cái này đế duy trì chi phí hoạt động hàng ngày của các đường thuộc tập đoàn Nam Thiên, nói trắng ra là dùng ngành giải trí để nuôi sổng mấy ngàn anh em trẽn dưới tập đoàn, đế cho bọn họ có việc làm.

Thu nhập chính của các đường cũng đến từ các địa điểm ăn chơi do họ phụ trách, chẳng hạn như khách sạn, câu lạc bộ đêm, phòng karaoke và các điếm tụ tập ăn chơi tương tự.

Đương nhiên các khách sạn mà đường được phân công quản lý chỉ dưới ba sao, đối với sách sạn bốn sao trở lên, Lưu Minh Nghĩa hoàn toàn kiếm soát việc vận hành và quản lý dựa theo công ty doanh nghiệp chính thức.
Về mặt “Đen” của tập đoàn Nam Thiên, cách thức quản lý của Tiêu Chấn Long và Lưu Minh Nghĩa có điếm giống cũng có điến khác với những băng nhóm khác.

Mặt đen và trắng của tập đoàn Nam Thiên tuyệt đối phải tách biệt, hình tượng chính diện của công ty phải luôn phát triển lành mạnh hướng về phía trước, hết thảy việc vận hành trên dưới tập đoàn đều dựa theo mô hình doanh nghiệp quốc tế.

Đổi với mặt đen, vì Tiêu Chấn Long có phương thức quản lý nghiêm khầc, cho nên tập đoàn Nam Thiên trong lòng người dân Đài Loan luôn là một tập đoàn có ích cho xã hội, không làm ra chuyện gì quấy rối, khinh thường dân chúng cả.


Danh tiếng của công ty Nam Thiên luôn rất tốt trong lòng mọi người, đó là lý do Đảng Dân chủ Tiến bộ lựa chọn tập đoàn Nam Thiên làm trụ cột cho việc tranh cử của mình.
Đặc biệt là trải qua kế hoạch Bắc Tiến lần này xong, tập đoàn Nam Thiên đã trở thành một cái tên quen thuộc trong lòng người dân Đài Loan, không ai không biết, hành vi cứu trợ tận tình càng được người dân tiếp nhận, ở một khía cạnh nào đó, kế hoạch Bắc Tiến cũng là một lần quảng cáo cho tập đoàn Nam Thiên, quảng cáo này không chỉ phô bày thực lực toàn diện của tập đoàn Nam Thiên mà còn mở ra một hướng phát
triển mới cho các công ty trực thuộc tập đoàn Nam Thiên, tiếp thêm một bước mở rộng con đường kinh doanh, mở rộng tầm ảnh hưởng của công ty.
Đây là điều mà Lưu Minh Nghĩa không ngờ tới, nghe đám giám đốc bộ phận báo cáo trong cuộc họp xong, Lưu Minh Nghĩa hài lòng gật đầu.

Cuộc họp bất tri bất giác đã kéo dài mấy tiếng đồng hồ, đến khi cuộc họp kết thúc, Lưu Minh Nghĩa phát hiện Đài Nam đã lèn đèn rực rỡ, màn đêm tối mịt.
“Ọc ọc” một tiếng, Lưu Minh Nghĩa vuốt bụng mình, nhận ra từ khi xuống máy bay đến giờ mình chưa ăn gì, Lưu Minh Nghĩa lập tức dặn thư kí gọi chút đồ ăn tới, nhưng gọi mấy lần đều không có ai trả lời.

Ngay lúc Lưu Minh Nghĩa buồn bực thì cậu ta chợt hiếu ra, bây giờ đã gần 9 giờ, thư ký sớm đã tan làm rồi.
Lưu Minh Nghĩa cười khố một tiếng, xem ra mình phải đến quán ăn nhỏ ven đường ăn rồi.

Vừa định thu dọn đồ đạc đi ra ngoài thì điện thoại đột nhiên vang lên, Lưu Minh Nghĩa nhận điện thoại, vừa nghe đã nghe tiếng Hoàng Tây, bên kia điện thoại truyền đến giọng nói cực kỳ gấp gáp của Hoàng Tây.
“Minh Nghĩa, mấy nơi mà bổn đường trông coi đều bị một đám người lạ mặt tới san bằng rồi.”
Tiêu Chấn Long không ở nhà, là quân sư của tập đoàn Nam Thiên, Lưu Minh Nghĩa đành gánh trách nhiệm trở thành linh hồn của các anh em, có rất nhiều chuyện lớn còn cần cậu ta tới định đoạt.

Đây cũng là lí do vì sao một khi Đài Nam xảy ra biến cố gì lớn thì Hoàng Tây luôn báo tin cho Lưu Minh Nghĩa biết đầu tiên.
“Cái gì? Có bao nhiêu nơi bị đập phá?” Lưu Minh Nghĩa tự hỏi
ai mà lại dám phạm tội ở địa bàn của Nam Thiên, hơn nữa lại còn đập phá sản nghiệp dưới tay Nam Thiên: ‘Tử thương bao nhiêu người?”
“Có hơn hai mươi câu lạc bộ đêm, còn cả sản nhày.

Không có ai bị thương.” Nghe được lời Hoàng Tây nói, mặt Lưu Minh Nghĩa hơi dịu lại, chỉ cằn không đụng tới mạng người thì dù thế nào tập đoàn Nam Thiên cũng vẫn dễ dàng xử lý, nhưng câu tiếp theo của Hoàng Tây lại khiến mặt Lưu Minh Nghĩa lạnh đi chưa từng có, Hoàng Tây nói tiếp: “Nhưng toàn bộ bị giết, bao gồm cả người phục vụ.”
“Đám khốn kiếp này!” Lưu Minh Nghĩa ngày thường rất ít khi chửi thề, ấy thế mà hôm nay lại mắng người, hiến nhiên là cậu ta đã phẫn nộ tới cực điểm.


Thông thường xã hội đen đập phá sẽ không làm bị thương người vô tội, cho dù bị thương cũng sẽ không nặng tay đến nổi chết người.

Nhóm người này rõ ràng là nhằm vào tập đoàn Nam Thiên mà đến, trông trận thế này là đang muốn chém tận giết tuyệt người Nam Thiên đây mà.
“Có thể tra ra là đám người nào không?” Lưu Minh Nghĩa hỏi.
“Tôi đã cho người đi tra xét, nhưng không tìm ra bất kỳ kết quả nào.

Minh Nghĩa, anh xem liệu có phải là…” Ý của Hoàng Tây là liệu có phải do bang Hoa Thanh ở nước ngoài làm không.
“Có lẽ là không trật đi đâu được.

Có thể đồng thời đập nhiều nơi của chúng ta như vậy, nhân số nhất định không ít, báo cho những nhánh bang hội khác ỞĐài Nam, có tin tức lập tức cho chúng ta biết, ai cung cấp được manh mối tập đoàn Nam Thiên sẽ trả cho người đó một trăm vạn tiền thưởng.”
“Không thành vấn đề, anh xem chuyện này có cần báo với lão
đại không!” Hoàng Tảy hỏi.
Lưu Minh Nghĩa suy nghĩ một hồi, nói: “Đế tôi nói với lão đại.”
Trong đẽm nay, một số địa điểm ăn chơi trực thuộc tập đoàn Nam Thiên đã bị tập kích phá huỷ, có nơi vì có rất nhiều Cờ Đen đóng quân nên tổn thất hạn chế lại.

Trong một đêm gây tốn thất gần ba ngàn vạn tệ cho công ty giải trí dưới trướng tập đoàn Nam Thiên, tử vong gằn hai trăm người, trong sô đó ngoại trừ anh em Nam Thiên ra còn có nhân viên làm việc ở các câu lạc bộ đêm, vì vậy tập đoàn Nam Thiên lại phải trả một sổ tiền trợ cấp lớn cho người nhà người chết, như vậy là gián tiếp tạo thành tốn thất có khả năng vượt qua ngàn vạn, đúng thật là tốn thất lớn nhất mà tập đoàn phải gánh chịu từ sau khi anh em Tiêu Thiên chiếm giữ Đài Loan.

Cho nẽn bây giờ toàn bộ trên dưới tập đoàn đều khắc cốt ghi tâm mối thù với bang Hoa Thanh, Lưu Minh Nghĩa đại diện cho tập đoàn Nam Thiên cũng gửi thông điệp cho các bang nhóm trong thế giới ngầm, nếu có bang phái nào dám bao che cho bang Hoa Thanh thì đồng nghĩa với việc là kẻ thù của toàn bộ Nam Thiên.
Ngày hôm sau, đêm khuya, căn cứ hậu cần tập đoàn Nam Thiên..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK