Mục lục
Nhục Thân Thành Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 179: Các ngươi cùng lên, hay là ta tới?
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Theo thanh âm vừa dứt, một đám sơn tặc bên trong mới hoàn hồn trở lại, người nào người nấy cũng đâu phải người ngu, bọn hắn liền biết, hôm nay cả đám e rằng đá trúng thiết bản luôn rồi.

Nghĩ tới đây, cả đám đều sắc mặt xanh lè xanh lét, có thể trong chớp mắt đưa người ra khỏi căn phòng, điều này ngay cả Tam ca của bọn hắn cũng không làm được chứ đừng nói bọn hắn.

Chúng ta chỉ là làm theo mệnh lệnh thôi a!
Có võ giả toàn thân run một cái, bọn họ dù sao cũng là người trải việc đời, không những hạ dược trong thức ăn, còn đánh chủ ý lên cô nương nhà người ta, vận khí này, quả thật thúi đến cực điểm.

Lấy lại tinh thần, Cao Kiến Chung đứng dậy bước nhanh ra bên ngoài, ba tên võ giả cửu trọng thấy thế cũng vội vàng theo sau, cuối cùng là một đám sơn tặc cũng lao ra.

Nhìn thấy hai người Nhất Minh bình thản đứng trước mặt, Cao Kiến Chung nuốt một ngụm nước bọt, thân hình nhanh chóng chạy về phía trước chắp tay nói:
"Minh Hà tiền bối, ta, ta có mắt không tròng, xúc phạm tiền bối, mong tiền bối dơ cao đánh khẽ, tha chúng ta một con đường sống, chúng ta nguyện lấy ra toàn bộ tài nguyên trên người dâng lên, hy vọng tiền bối có thể hài lòng.

"
Lời vừa nói ra, cả đám sơn tặc ngây ngốc tại chỗ, bọn hắn còn tưởng đâu chính mình ra ngoài vây đánh hai tên này chứ, bây giờ Tam ca lại hạ thấp người như vậy, đây là có chuyện gì?
Bọn hắn chỉ là võ giả lục trọng mà thôi, tầm mắt lẫn tu vi cũng không đạt đến đỉnh phong, cho nên cũng không biết võ giả cửu trọng là cái tình trạng gì.

Mặc dù nói, Tam ca của bọn hắn cũng là võ giả cửu trọng, nhưng số lần xuất thủ cũng đếm trên đầu ngón tay, đa phần đều do bọn hắn tự động xuất thủ, cho nên bọn hắn cũng không ý thức được vấn đề hiện tại.


"Tam ca, bọn hắn chỉ có hai người, chúng ta nhiều người như vậy, còn sợ bọn hắn hay sao?" một tên võ giả thất trọng thân hình cao to, thần sắc hung hãn lấy đao chỉ thẳng vào mặt Nhất Minh hai người cắn răng một cái nói.

Cao Kiến Chung nghe được lời này sắc mặt bắt đầu trầm xuống, hận không thể mang thằng ngu này chém chết tại chỗ, nhưng huynh đệ vẫn đang ở đây, hắn cũng không thể tự giết huynh đệ nhà mình được a.

"Làm càn, Tam ca đang nói chuyện, ngươi không muốn sống nữa hay sao?" một tên võ giả cửu trọng ý thức được vấn đề, lấy tay vỗ mạnh vào đầu của tên sơn tặc kia một cái, quát lớn.

Cả đám sơn tặc thấy vậy liền không còn ai dám ý kiến gì nữa, cả đám đều im lặng không nói, nhưng trên tay vẫn còn cầm binh khí, ánh mắt hung tàn tựa như muốn giết người chiếm đoạt mỹ nữ đồng dạng.

Nhất Minh nhìn thấy Chu Kiến Chung cung cung kính kính như vậy, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ tán thưởng, quả thật là co được giãn được, người này nếu không chết, sau này ắt thành một phương nhân vật.

Nhưng đáng tiếc, nếu đã nhằm vào hắn thì không có cách nào vãn hồi nữa rồi, hắn cũng không từ bi đến mức, người ta ngồi trên đầu mình mà chính mình vẫn tươi cười đón lấy.

Nhất Minh ánh mắt quét qua đám người, cười híp mắt nói ra: "Không được không được, chỉ với một điểm linh thạch mà khiến ta bỏ qua chuyện này, nào có dễ ăn như vậy?"
"Thế… thế ta mang một tin tức nói cho tiền bối, tiền bối tha chúng ta một mạng, thế nào?" Chu Kiến Chung có chút do dự, hắn không định mang tin tức này tiết lộ ra ngoài, nhưng người thanh niên trước mắt thực lực viễn siêu hắn, có lẽ là nửa bước Chân Nguyên cảnh đi?
Nếu mình mang tin tức tiết lộ ra, nhiều khi còn được vị tiền bối này hỗ trợ một hai.

Nhất Minh nghe vậy có chút hiếu kỳ, không biết tin tức trong miệng bọn hắn là cái gì, có lẽ liên quan đến đám Huyết Ma Đường a?
"Ngươi cẩn thận nói một chút, nếu tin tức của ngươi đối với ta hữu dụng, ta sẽ cân nhắc tha cho các ngươi không chết.


" Nhất Minh ngữ khí bình thản nói.

"Là như vầy, tiền bối hẳn là nửa bước Chân Nguyên cảnh a?"
Nhất Minh cũng không có trả lời hắn ý tứ, lẳng lặng nghe câu nói tiếp theo của hắn.

"Tiền bối từ Thương Minh vực đến hẳn là nghe nói qua một tên gọi là Nhất Minh gia hoả, chúng ta Nhị Hổ trại đang nhằm vào hắn.

Có tin tức cho rằng, hắn có lẽ đã rời khỏi Thương Minh Thành, hiện tại đang trên đường tiến về Đông Nam đạo.

Nếu như tiền bối hứng thú mà nói, chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác tiêu diệt tên này, ý tiền bối như thế nào?"
Cao Kiến Chung thần sắc thấp thỏm nhìn lấy thanh niên trước mắt, dù sao thì việc này đối với bọn hắn quan trọng vô cùng, nếu như tên này không hứng thú mà nói, bọn hắn e rằng sẽ phải liều chết một lần.

Chúc Tình nghe nói lời này, thần sắc có chút hứng thú nhìn xem Cao Kiến Chung, nàng cũng không ngờ đám người này lại có ý định nhằm vào Nhất Minh a.

Nàng liếc nhìn Nhất Minh một chút, thấy hắn vẫn bình đạm, không có một chút biến hoá nào, mỉm cười tò mò hỏi:
"Ta nghe nói, Nhất Minh tên kia tu vi viễn siêu võ giả cửu trọng, một mình hắn có thể đối chiến hơn hai mươi tên cửu trọng, chỉ bằng đám người các ngươi, từ đâu ra tự tin dám đánh cái chủ ý này?"
Lời nàng tựa như tùy ý hỏi, nhưng thật ra là đang truy tra thêm tin tức phía sau, có người đánh chủ ý lên người Nhất Minh, không thể nào là đám gia hoả này được, bọn hắn còn chưa có tư cách này.


Nhìn thấy hai người không có lập tức cự tuyệt, Cao Kiến Chung thở phào một hơi nhẹ nhõm, chỉ cần không lập tức cự tuyệt là được, vẫn còn có chỗ trống để thương lượng.

"Là như vầy, chỉ với một mình Nhị Hổ trại chúng ta trước đó là không có khả năng làm việc này.

Nhưng hiện tại, trại chủ của chúng ta đã bước vào nửa bước Chân Nguyên cảnh, cộng thêm Tam Hổ trại sẽ phái người đánh trận đầu, chúng ta chỉ cần hỗ trợ là được, bọn họ sẽ xuất ra lượng lớn linh thạch để trả thù lao việc này.

Cho nên ta mới nói, không biết hai vị có hứng thú tham gia hay không, không chừng còn kiếm được một bút linh thạch.

"
Cao Kiến Chung nụ cười hoà ái nhìn lấy hai người chậm rãi giải thích nói.

Chúc Tình nghe vậy liền biểu lộ kinh ngạc một chút, nàng không nghĩ tới chuyện này còn liên quan đến Tam Hổ trại ở Đông Hà đạo nữa đây, điều này khiến nàng có chút tò mò.

"Tam Hổ trại không phải ở Đông Hà đạo hay sao, làm sao bọn hắn lại nhắm vào tên Nhất Minh kia làm gì?"
"Chúc đạo hữu có điều không biết, tên Nhất Minh kia đã giết tam đường chủ Xích Khương của Tam Hổ trại, cho nên bọn hắn mới ra sức như vậy.

Hai vị cảm thấy tin tức này thế nào?" Cao Kiến Chung cười hỏi.

Hắn giờ này thật sự thấp thỏm vô cùng, mặc dù hai người trước mắt không có từ chối, nhưng bọn hắn cũng không có đồng ý a.

Chúc Tình không nói gì, đứng bên cạnh Nhất Minh nhìn về phía hắn chờ đợi hắn làm ra quyết định.


Nhất Minh bật cười một cái, nếu không phải gặp đám người này, e rằng chính mình còn không biết bị người nhằm vào nữa a.

Nếu đã như vậy thì không thể bỏ qua cho đám người này được nữa rồi, coi như sẵn tiện vì dân diệt ác đi, đám sơn tặc này lâu nay chặn đường cướp bóc, có lẽ thu nhập cũng không ít, chính mình cũng nên hoá duyên một chút a!
Biết làm sao được, ai biểu rằng mình nghèo rớt mồng tơi đâu, hôm nay không làm thịt bọn hắn một đợt, sau này tiến vào Đông Nam đạo muốn hóa duyên cũng không có dễ dàng như vậy.

Thần sắc của hắn dần dần bình thường trở lại, ánh mắt lần lượt quét qua đám người, cười híp mắt nói:
"Các ngươi đồng thời lên, hay vẫn là ta tới?"
Dứt lời, cả đám nhất thời ngơ ngẩn cả người, ngay cả Cao Kiến Chung cũng lâm vào trầm mặc không nói.

Hắn không nghĩ tới tên này lại từ chối ý tốt của hắn, nếu sự tình đã không cách nào vãn hồi, vậy thì chỉ còn cách tiên hạ thủ vi cường!
Trong lúc Cao Kiến Chung còn đang tính toán làm thế nào tấn công bất ngờ thì một thanh âm từ phía sau vang lên:
Các huynh đệ, tên này không những từ chối ý tốt của Tam ca, bản thân lại cuồng vọng như vậy, há có thể để cho hắn sống qua khỏi đêm nay đạo lý, cùng ta giết!”
Ngay lập tức, một tên võ giả thất trọng rút ra trường đao nắm trong tay, quát chói tai một tiếng.

“Giết a!”
Thân hình nhanh chóng vọt lên ở phía trước, đám sơn tặc còn lại nghe vậy cũng đồng loạt nhao nhao lao lên, một bộ không đem tên thanh niên này chém chết thề không bỏ qua bộ dáng.

Nhìn thấy các huynh đệ phía sau tự chủ trương tấn công, Cao Kiến Chung cùng với ba tên cửu trọng võ giả cũng cảm thấy tê cả da đầu!
Con mẹ nó, đúng thật là một đám não tàn ngu không chịu được!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK