Chương 222: Nữ chiến binh trên chiến trường
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Mộ Dung Thiên tại Kiếm Tu chi đạo tạo nghệ cũng không được coi là cao, nhưng công pháp mà hắn tu luyện không phải bình thường tu sĩ có thể so sánh, thậm chí, ngay cả Mộ Dung gia tộc cũng không ngờ tới, có một ngày, người đã rời đi gia tộc lại sở hữu một bộ công pháp kinh khủng như thế.
Một kiếm rơi xuống, tên Huyết Ma Đường tu sĩ không cách nào kháng cự nổi, một kiếm này của Mộ Dung Thiên đã mang toàn bộ sát ý đi vào trong đó, phải nói, hắn đối với tên Huyết Ma Đường này căm thù đến cực điểm.
Một tiếng oanh long trời lở đất vang lên, một kiếm lấy một tốc độ cực kỳ kinh người chém tên Huyết Ma Đường tu sĩ này thành hai nửa, một kiếm rơi xuống, đại địa bên dưới liền lộ ra một đường vết rách dài gần chín trượng, kéo thẳng về phía trước.
Cả đám võ giả nhìn thấy cảnh này đều không tự chủ lui về phía sau, thậm chí có người hai chân run rẩy không thôi, sắc mặt tái không còn chút máu nhìn lấy đường vết rách chỉ cách mình còn không đến hai bước chân
Mẹ của ta! Ta….
.
ta….
.
ta không nên tới nơi này a!
Mộ Dung Thiên vốn dĩ không muốn can thiệp vào trận chiến của Nhất Minh huynh đệ, nhưng ai ngờ đâu, tên này lại dám ra tay diệt huynh đệ của hắn, cái này làm sao có thể nhẫn cho được?
Chém ra một kiếm này, thân hình của Mộ Dung Thiên lơ lửng trên không trung, ánh mắt nhìn qua hố sâu mà bàn tay đập xuống, nơi đó, mặt đất lõm vào, đại địa từng khúc băng liệt, toàn bộ cái gì đều không thấy, chỉ thấy mùi máu tươi vẫn còn quanh quẩn ở đó.
Hắn phi thân bay tới cái hố gần đó, cố gắng tập trung tinh thần lắng nghe động tĩnh ở bên dưới, nhưng để cho Mộ Dung Thiên thất vọng là, bên dưới hoàn toàn không có bất kỳ tiếng động nào, điều này khiến trên cổ của hắn nổi lên từng đường gân xanh, ánh mắt liếc qua từng người giữa không trung kia.
Tất cả những tên Huyết Ma Đường tu sĩ nhìn thấy một màn này, da đầu đều không nhịn được tê rần cả lên, bọn họ đều không nghĩ tới, vị thiếu niên võ giả kia lại có quan hệ với người thanh y nam tử này, chỉ cần nhìn thái độ của hắn là biết, nhưng khi cảm nhận được chân nguyên trên người của tên thanh y nam tử, cả đám Huyết Ma Đường tu sĩ liền thở phào một hơi.
Không thể không nói, tên thanh y nam tử này có thể một mình chém giết bốn người phe mình, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một người mà thôi, sử dụng chân nguyên liên tục như vậy, bản thân hắn cũng không cách nào chịu nổi.
“Hai người các ngươi qua bên kia chiếu cố hắn, chỉ cần ngăn chặn kéo dài thời gian là được rồi, đừng để hắn xen vào trận chiến của chúng ta.
” Bốn Tám Tám lập tức truyền âm nói.
Hai tên Huyết Ma Đường tu sĩ phân biệt đối thủ lập tức gật đầu, hướng thẳng về phía Mộ Dung Thiên bay đi, mặc dù tổn thất bốn tên tu sĩ, nhưng Huyết Ma Đường một phương vẫn không hề rơi xuống hạ phong chút nào, cùng lắm thì tốn thêm một ít thời gian giết địch thôi, vấn đề không lớn.
Thành Chủ giờ khắc này cũng không hiểu ra sao, chính mình vừa rồi đã sử dụng một tấm linh phù phòng hộ rồi a, đáng lý ra tên Nhất Minh kia phải không sao mới đúng, nhưng giờ khắc này đâu, cả người đều không thấy, điều này khiến sắc mặt của hắn khó coi vô cùng.
Chẳng lẽ nói, tấm linh phù kia không có tác dụng?
Không nên a, linh phù rõ ràng đã kích hoạt, nó có thể chống đỡ được Chân Nguyên cảnh một kích, một tên nửa bước Chân Nguyên đúng ra không cách nào đắc thủ được mới đúng.
Huyền Tiên ở một bên cũng nhìn thấy sắc mặt của Thành Chủ biến hóa, hắn cũng không có nói cái gì, toàn bộ sự việc hắn đều nhìn ở trong mắt, cũng không trách vị Thành Chủ này được, tên Huyết Ma Đường kia ra tay vẫn là quá quyết đoán, vừa ra tay chính là tuyệt sát không hề lưu bất kỳ một chỗ trống nào.
Hắn đưa mắt nhìn lên Tiềm Long bảng bên trên, nơi đó kim quang lập lòe vô cùng chói sáng, nhưng lại không có ảnh hưởng đến Thiên Long giới bên này, cái bảng này tựa như ở một không gian riêng biệt đồng dạng.
Sau đó nhìn xuống một cái hố to bên dưới, sau đó lại nhìn lên trên, sau đó lại nhìn xuống dưới, lập đi lập lại mấy lần như vậy, thần sắc của Huyền Tiên nghi hoặc mở miệng hỏi: “Thành chủ đại nhân, Tiềm Long bảng có biểu thị sinh tử của những người trên bảng hay không?
Nghe được lời này, Thành Chủ mới kịp phản ứng lại, ánh mắt nhìn về Tiềm Long bảng phía trên, nhìn thấy một trăm cái danh tự không hề có bất kỳ biến hóa nào, điều này khiến Thành Chủ cũng không dám xác định.
Bởi vì từ lúc Tiềm Long bảng hiện thế đến nay, không có bất kỳ người nào trên bảng vẫn lạc, cho nên cũng không có cách nào xác minh chuyện này, điều này khiến Thành Chủ đau đầu không thôi.
Rốt cuộc là, chính mình có bị Thiên Điện hỏi thăm sức khỏe hay là không đây a, dù sao cũng nên có một câu trả lời mới đúng a, để người khác lo lắng như vậy ngươi rốt cuộc có phải người hay không!
Thờ dài một cái, Thành Chủ lắc lắc đầu nói: “Cái này ta cũng không biết, từ lúc Tiềm Long bảng hiện thế tới giờ, ta dường như vẫn chưa hề nghe tin bất kỳ người nào qua đời, tên nhóc Nhất Minh kia bị một chưởng đập xuống, nếu như còn sống mà nói, hắn vì sao không có động tĩnh gì đâu? Ài….
thật là khiến cho người ta lo lắng a!”
“Quả thật!” Huyền Tiên gật gật đầu nhìn qua trung niên, mỉm cười nói: “Thành Chủ ngài cũng đừng quá lo lắng, tên của hắn vẫn còn trên bảng, nếu như hắn chết rồi, Tiềm Long bảng cũng nên có biến hóa mới phải, nếu không, đối với một người đã chết, Thiên Địa Ý Chí giữ lại tên của hắn cũng không làm được cái gì a.
”
“Cũng hy vọng là như vậy!” Thành Chủ bất đắc dĩ thở dài nói.
Vụ việc xảy ra trong chớp mắt này chẳng qua chỉ là một bản nhạc dạo mà thôi, một tên võ giả bị nửa bước Chân Nguyên cảnh một cái tay chụp chết vẫn là bình thường vô cùng, điều này cũng không có gây nên náo động cái gì.
Chỉ riêng có một điều náo động là, một thanh y nam tử lấy sức một mình chém chết bốn tên Huyết Ma Đường tu sĩ, hơn thế, giờ khắc này còn đang lấy một địch hai mà không hề rơi xuống hạ phong chút nào.
Nhìn thấy cảnh này thần sắc của Bốn Tám Tám khó coi vô cùng, chỉ có một tên Kiếm Tu chạy đến viện trợ mà đã khiến người của hắn chật vật như vậy, nếu như có thêm người đến, bọn hắn chẳng phải cưỡi hạc sang tây thiên rồi sao?
Ngay lúc hắn vừa nghĩ như vậy, một thanh âm từ phía phương xa truyền ra, nơi đó vừa bộc phát ra một cỗ khí tức cực kỳ cường đại, nhưng không đến mười hơi thở, luồng khí tức kia lập tức yếu dần rồi từ từ biến mất.
Không thể nghi ngờ, đây là dấu hiệu của một tên tu sĩ vẫn lạc, theo ba động phát ra, hẳn là khí tức của Đông Thiên Thành tu sĩ không thể nghi ngờ.
Nhìn thấy tình cảnh này, toàn bộ sĩ khí của Đông Thiên Thành lại lần nữa chìm vào đáy cốc, phe mình lại thiếu một người, đồng nghĩa với phe địch lại nhiều thêm một hoặc hai người, đây có thể nói là một tin không tốt chút nào.
Ngay lúc các tu sĩ ở bên trên đang đánh nhau long trời lở đất lúc, chiến trường bên dưới cũng không có dừng lại bao lâu liền tiếp tục bộc phát ra chiến hỏa ngập trời, chỉ thấy một nữ tử tay nâng trường kiếm không ngừng bay múa, máu tươi văng tung tóe khắp nơi, khiến cả gương mặt của nàng giờ khắc này băng lãnh không chịu được.
Từ bên ngoài nhìn vào, nàng tựa như một nữ chiến binh đồng dạng, một thân bạch y cũng vì đó nhuộm đỏ thành màu máu, ánh mắt bên trong cất chứa đầy vẻ tang thương nhưng cũng lạnh lùng vô cùng.
Nếu nhìn kỹ một chút, hai mắt của nàng giờ khắc này đã đỏ rực cả lên, hai hàng nước mắt hòa chung với huyết dịch trên mặt từ từ lăn xuống, mỗi lần nàng vung kiếm ra, đều có một tên huyết chúng đầu lìa khỏi cổ, toàn bộ đều lưu loát đến cực điểm.
Nhìn thấy cảnh này, một đám võ giả đều không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, tràn cảnh này….
tại sao lại quen thuộc như vậy đâu?
“Nếu ta nhớ không lầm thì trước đó vị thiếu niên kia cũng hành động điên cuồng như vậy a, không lẽ hai tên này xuất cùng một gia tộc hay sao?” có võ giả nhìn thấy một nữ tử xông pha ở phía trước không khỏi dâng lên nghi hoặc trong lòng, hai người này, hành động cũng giống nhau quá đi a!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!
Danh Sách Chương: