Ngâm chân một lúc cơ thể mệt mỏi như được xóa sạch vậy, mắt cô cũng đã nặng trĩu không mở lên nổi,cô ngả ngang qua vai anh ngủ luôn. Vai bỗng nặng một bên,anh quay sang nhìn thì thấy cô đã ngủ lúc nào không hay.
Bỏ tài liệu xuống anh quay sang bế cô thật nhẹ nhàng đặt xuống giường, rồi mới lấy khăn lau khô nước dưới chân cô xong xuôi anh mới đắp chăn cho cô.
Tự mình dọn dẹp,mang thau nước ngâm đi đổ, nhìn một loạt rồi anh để tài liệu lên bàn rồi chui nhẹ nhàng vào trong chăn,anh ôm cô vợ đang say giấc nồng rồi nhắm mắt ngủ.
Sáng hôm sau,bên dưới nhà đang tấp nập chuẩn bị,thì trong phòng của hai người lại hoàn toàn yên ắng, anh cũng theo thói quen sinh học dậy sớm để tập thể dục. Chỉ có Thanh Thanh lúc này thì vẫn còn đang ngủ ngon lành mà thôi.
Từ phòng tập đi vào trong nhà chưa nhìn thấy người nhưng anh cũng đã biết mẹ mình đang kêu mọi người dọn dẹp để chuẩn bị trang trí nhà cửa, vì đầu giờ bên tiệm hoa cũng sẽ tập trung trang trí cho cả hai nhà, để phòng hờ có kẻ xâm nhập hầu như tư giai đoạn chuẩn bị đến nhân viên đều được kiểm tra rất gắt gao.Nhưng nhân viên đến đều được mang thẻ và kiểm tra, hơn nữa khi vắng mặt sẽ phải thông báo. Chính vì vậy từ nhà báo hay người không phận sự hay không được mời cũng khó mà vào nhà được.
Bước vào trong phòng khách anh thấy ba đang ngồi uống trà,cầm tờ báo buổi sáng coi tin tức rồi, chỉ có mẹ anh là chút ngồi chút đứng chạy ra chỉ bảo. Thấy anh xuất hiện ba anh đã ngoắc anh lại ngồi gần mình nói chuyện.
Vừa ngồi xuống thì người quản gia đã mang ly cafe cho anh và một phần ăn sáng đã được làm xong. Anh quay sang nhìn ba mình như đang chờ câu hỏi của ba mình vậy. Thấy con trai nhìn mình ông chỉ chép miệng uống ly trà của mình,chứ cũng không nói gì cả, đợi ba mình hỏi không bằng anh mở miệng hỏi luôn cho rồi:
- Ba muốn hỏi con chuyện gì vậy.
Thấy con trai mình lên tiếng ông Đức mới mở miệng nói chuyện:
- Con đã sắp xếp xong hết chưa, có cần ba giúp gì không.?
- Dạ,không cần vội, chuyện cần làm con làm xong rồi ba,nếu như cần ba giúp con sẽ nhờ ba, cho nên ba yên tâm đi không thiếu phần của ba đâu.
- Ôh, vậy thì được rồi. Mà sao con không ăn nhanh lên rồi ra phụ mẹ con đi chứ,ở đó mà nhâm nhi. Không thấy mẹ con từ nãy giờ không ngồi xuống được một lúc nào sao
Anh nghe ba mình hối mình mà ngó lơ ba luôn cứ thẩn tha nhấm nháp ly cafe.Bà Tuyết Mai nghe chồng mình quát con thì quay lại lườm ông rồi nói:
- Ông không để cho con ăn mà nói linh tinh gì thế!
- Ơ, anh đang bất bình cho em mà, sao em không thấy mà còn quay sang la ngược lại anh là thế nào.
- Anh lo mà uống trà đọc báo của mình đi,quản chi chuyện của em với con làm gì, hơn nữa em không chỉ đạo chả nhẽ anh sao.
- Không, anh nào dám, thôi em thích thì em làm đi anh không dám nói gì nữa.
- Anh dám nói sao.
- Tất nhiên là không rồi, vợ anh là nhất mà.
Rồi ông quay sang lườm cậu con trai mình, ông cầm tờ báo lên đọc tiếp ngó lơ luôn. Thấy ba mình nịnh với sợ mẹ như vậy,anh cũng biết cái gen di truyền sợ vợ là từ đâu rồi.
Ăn với uống xong anh đứng dậy đi vào nhà bếp để kêu chị bếp làm đồ ăn cho vợ thì đã thấy một mâm đồ ăn phong phú đang được nhà bếp làm theo căn dặn của chuyên viên tư vấn dinh dưỡng dành cho phụ nữ mang thai được mẹ anh gọi về từ hôm qua.