Bước chân bước về phía trước, trường kiếm chém ra, kiếm thế xé gió tựa như san núi lật biển, ý đồ bao phủ đối phương. Ứng Thiên Vân chưa có bất cứ động tác gì, chỉ là trong đôi mắt thần quang mơ hồ. Nháy mắt tiếp theo. Núi cao sụp đổ. Sông biển khô cạn. Kiếm thế cường đại kia giống như đụng phải tồn tại gì đáng sợ, nháy mắt sụp đổ. Một khắc đó, ở trong tầm mắt của Liễu Nhân, toàn bộ đều đã mất đi sắc thái vốn có, giữa trời đất đen trắng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.