"Vị Thẩm đại nhân này, tâm quả thật hung ác!" Nhìn người của Triệu gia không ngừng bị chém đầu, bản thân Thôi Thành đều cảm giác có chút buồn nôn, nhưng nhìn Thẩm Trường Thanh ngồi bên trong lều, sắc mặt từ đầu đến cuối đều không có thay đổi, thậm chí ánh mắt đều bình tĩnh như hồ nước. Bởi vậy có thể thấy được. Vị tri huyện đại nhân này, có sự coi thường cỡ nào đối với sinh mạng. Triệu Nguyệt đứng ở một bên, trên mặt lúc này từ lâu đã trở nên trắng bệch....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.