Trước cửa Võ các. Đàm Thiên Cơ vẫn ngồi ở chỗ kia, dáng vẻ rất nhàn hạ. Mà ở bên cạnh của ông, một người thanh niên mặc áo trắng đang đứng, mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt tuấn lãng, thiếu vài phần lệ khí nên có trong người của Trấn Ma ti, trái lại có vài phần ôn hòa nho nhã của thư sinh. "Đàm trưởng lão, người của Võ các, lúc nào có thể đến?" Nhìn thoáng qua sắc trời, trên mặt Giang An có chút bất đắc dĩ. Thời gian của mình không nhiều lắm, cố ý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.