Thấy vậy, Tử Vân La cũng ý thức được mình thất thố, hít sâu, nỗ lực để bản thân khôi phục bình tĩnh, sau đó trên mặt nặn ra nụ cười khó coi: “Ngươi là nói ngươi đạt được nửa bát thần dịch, chỗ thần dịch đó hôm nay lại ở nơi nào?” “Hồi bẩm sư tôn, lúc đệ tử ở trong di chỉ thượng cổ, đã dùng thần dịch rồi.” Dùng rồi! Nghe được câu này, trong mắt Tử Vân La hiện ra một mảng lạnh lùng, nhưng lại rất nhanh tan biến không thấy nữa, giống như chưa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.