Mục lục
Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 183

Nhưng mà từ một góc độ khác nhìn vào có thật sự là Mộc Vân lại một lần nữa từ bỏ đứa con trai lớn này không?

Khi Mặc Hi còn đang sững sờ thì Hoảc Minh Thành đã cúp điện thoại.

Sau đó cậu bé gọi lại nhưng điện thoại tắt máy không cách nào gọi lại được.

Tình huống đột nhiên tắt đồng hồ điện thoại như vậy điều này có nghĩa gì?

Mặc Hi đứng tại chỗ nóng nảy, bởi vì cậu bé cảm thấy đây sẽ không phải là chuyện tốt gì, cho nên cuối cùng cậu bé vẫn lén lút lẻn ra chuẩn bị vội vàng về nhà gặp người anh em này.

Không thể để cậu ấy xảy ra chuyện.

Mặc Hi vội vàng chạy về nhà.

Tuy nhiên khi cậu bé từ xe hơi xuống vừa chạy vừa thở hổn hến về đến nơi thì cậu bé chỉ thấy có mỗi em gái ở nhà.

“Anh trai? Anh có quay lại rồi sao? Gay go rồi, anh Minh Thành đã biến mất, mẹ đang đi tìm, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Ninh Dương vừa nhìn thấy Mặc Hi lập tức nhận ra đây là anh Mặc Hi cùng cô bé sống chung năm năm, nhất thời cô bé xông tới vội vàng đem chuyện vừa xảy ra ở nhà nói cho cậu bé biết.

Mặc Hi nghe được trái tim hoàn toàn chìm xuống.

Cậu bé quả nhiên vẫn là xảy ra chuyện, tính tình cậu bé sao lại bốc đồng như vậy? Cậu bé không thể đợi sao?

Mặc Hi lúc này như kiến bò trên chảo nóng, cuối cùng không có cách nào chỉ có thể lại ra khỏi cửa đi tìm Diệp Minh Thành.

Cậu bé đi tìm Diệp Minh Thành thật ra cơ hội càng lớn hơn, bởi vì giữa họ có đồng hồ điện thoại thông minh liên lạc, với tư cách là tin tặc hàng đầu cậu bé chỉ cần dùng iPad của mình là có thể tìm được vị trí của Diệp Minh Thành.

Mặc Hi ra khỏi lầu tìm một chỗ ngồi xuống, cậu bé từ trong balo lấy ra máy tính bảng của mình.

Lại thật không ngờ đúng lúc này có người nhìn thấy cậu bé.

“Thanh Liên, hình như tôi nhìn thấy đứa con trai riêng của cháu gái cô ở khu phố cổ, đây có phải là ảo giác của tôi không?”

Chiếc xe tình cờ đi ngang qua tiểu khu này, lúc đầu cũng không chú ý nhiều cho đến khi Mặc Hi mở máy tính bảng lên, ánh sáng trên màn hình chiếu sáng khuôn mặt nhỏ của cậu bé cho nên mới khiến cho người này để ý.

“Khu phố cổ sao?”

Cố Thanh Liên lúc này đang ở nhà họ Cố thì nhận được điện thoại.

Hai ngày nay, từ khi cháu gái của bà ta nói sẽ đến làm việc ở Tập đoàn Hắc Thị, kết quả là ngày hôm đó bà ta ăn mặc rất xinh đẹp nhưng ngay cả cửa công ty cũng không được vào đã bị đuổi đi.

Trong nhà này vẫn luôn gà bay chó sủa.

“Cô có thấy rõ không vậy?”

“Nhìn thoáng qua, nhưng nếu cô muốn xác nhận thì tôi có thể quay lại xem một lần nữa”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK