Mục lục
Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 239

Nhưng rất đáng tiếc, hai đứa con trai của anh quá thông minh rồi, nhưng phàm làm nơi mà bọn trẻ xuất hiện, anh muốn xem camera, đều có thể phát hiện ra bị nhiễu sóng.

Nhưng mà tìm kiếm cả một buổi chiều, vẫn không có bất kì kết quả nào.

Hai tên nhóc con này!!

Hai mắt Diệp Diệp Sâm đều đã có chút đỏ ngầu rồi, nhìn thấy vẫn chưa thấy người đâu, anh tức giận hung hăng đạp lên xe.

“Đi tìm cho tôi, cho dù phải lật cả thành phố A này lên, cũng phải tìm ra cho tôi!”

“Vâng, thưa tổng giám đốt “Còn nữa, tôi bảo các người tìm hacker nữa đâu? Tại sao vẫn chưa tìm ra? Đều là một đống phế vật sao? Tìm một người cần nhiều thời gian như vậy?”

Cổ họng anh đều có chút khàn, nhưng vẫn luôn tức giận gầm lên, bởi vì lo lắng mà hoảng sợ trong lòng, ngay cả xương ngón tay anh cũng nắm đến kêu răng rắc.

Mộc Vân nói không sai, làm một người bố, anh có tư cách.

Người vệ sĩ run rẩy, lập tức thúc giục người đi tìm hacker.

Nhưng không bao lâu, tin tức truyền tới, không phải bọn họ không tìm được, mà người tìm kiếm đều không lấy được video giám sát bị hai tên nhóc kia làm hỏng!

“Tổng… Tổng giám đốc, hai cậu chủ nhỏ quá thông minh rồi, người bình thường… Vốn dĩ không có biện pháp bẻ khóa thứ mà bọn họ động qua”

“Binh…”

Lại là một âm thanh lớn!

Lần này, người đàn ông này đã chịu đựng đến giới hạn, lại trực tiếp dùng một chân liền đá người vệ sĩ ra ngoài, thậm chí di chuyển tại chỗ cũng không có.

Thật đáng sợ!

Hiếm khi thấy vị tổng giám đốc lớn này đích thân ra tay với bọn vệ sĩ, lập tức tất cả mọi người đều hóa đá, nửa tiếng động cũng không dám phát ra.

May mắn thay, vào lúc này, người điều tra trong nội bộ sân bay cuối cùng cũng đến.

“Tổng giám đốc, điều tra ra một chút manh mối, chiều hôm nay lúc bốn giờ ba mươi năm phút, có một cửa bán bốn vé máy bay đi Nacow, mà người đặt vé này, chính là… Maris.”

“Anh nói ai?”

Đã quá lâu không nghe đến cái tên này, Diệp Sâm nhất thời không nhớ ra.

Vệ sĩ nhìn thấy, chỉ có thể căng da đầu nói lại lần nữa: “Chính là…Chính là cô Ôn….”

Không có một tiếng động, thời khắc này, khung cảnh cuối cùng.

hoàn toàn bị nhấn chìm bởi một bầu không khí còn kinh khủng hơn cả bão tốt Nacow?

Vì vậy hai đứa trẻ, thực ra sớm đã bị người phụ nữ kia đưa đi rồi?

Chuyện này xảy ra khi nào? Rõ ràng là anh và cô cùng nhau đi ra ngoài, khi bảo vệ đến thông báo, cô cũng là một bộ dáng hoàn toàn không biết gì Vậy thì tại sao bây giờ cô lại đưa hai đứa trẻ đi?

Lẽ nào, bọn họ đã sớm thông đồng với nhau?

Anh đột nhiên nhớ lại trên đường đi tới sân bay, người phụ nữ kia ngồi trong xe của anh phát lên tiếng kêu kì quái, còn nữa, cô bị đuổi khỏi xe, căn bản không có dáng vẻ chật vật nào cả.

Vì vậy, anh muốn đưa hai đứa trẻ đi, kết quả, ngược lại đứa trẻ bị cô cướp đi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK