Mục lục
Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 247

Nhưng chung quy lại, không biết có phải bởi vì hơi ấm biến mất sau khi người bên cạnh đột nhiên rời đi hay không, Mộc Vân đang năm trên sô pha ngủ say thế nhưng lại cuộn mình lại.

Bước chân của Diệp Sâm cũng theo đó mà dừng lại.

Lúc này chính là lúc sáng sớm nhiệt độ đang ở mức thấp nhất, nếu anh không quan tâm đ ến cô, có phải cô sẽ chết vì lạnh không?

Anh cau mày, cuối cùng, vẫn đi tới bế người phụ nữ này lên.

“Ưm..”

Sau khi chìm vào giấc ngủ, người phụ nữ vốn luôn dương nanh múa vuốt giờ đã bỏ hết gai nhọn trên người mình xuống, nép vào trong vòng tay anh, trầm lặng và ngoan ngoãn, hệt như một con mèo nhỏ nghe lời.

Thậm chí, vào lúc anh ôm lấy kia, có thể là do cô cảm nhận được hơi ấm trên người anh, liền rúc đầu vào ngực anh cọ cọ. Hành động vừa rồi thật giống như hành động của một đứa trẻ.

Diệp Sâm thân thể cứng đờ, anh không muốn thừa nhận rằng khoảnh khắc vừa rồi trong lòng anh đột nhiên mềm nhũn.

Người phụ nữ đáng chết này!

Tại sao anh lại có loại cảm giác này cơ chứ?

Lẽ nào không phải anh nên cảm thấy tức giận hay sao? Hôm nay cô đã lén sắp đặt một cuộc gặp cùng các con lớn như vậy với anh!

Anh thu hồi ánh mắt, cố ý không nhìn cô, rồi ôm cô vào lòng đi vào phòng ngủ.

“Tạch”

Khi bật đèn lên, nhìn thoáng qua thì thấy đây là một căn phòng rất đơn sơ với những bức tường loang lổ nhiều đồ đạc hỏng hóc, thoạt nhìn thì thật là tồi tàn.

Vì thế, bao năm qua, cô đều sống trong môi trường như vậy cùng hai con?

Rốt cuộc, ánh mắt của anh cũng dịu đi, bởi vì anh nhớ tới năm năm trước, cô rõ ràng là một thiên kim tiểu thư ăn mặc đẹp đế, tay không nhúng nước.

Nhưng năm năm sau, cái gì cô cũng đều đã học được.

Diệp Sâm bế Mộc Vân lên giường, chuẩn bị đặt cô xuống rồi rời đi.

Trong giấc ngủ của mình sau khi người phụ nữ này cảm thấy tay anh buông lỏng ra, cô không biết mình có phải là không muốn mất đi sự ấm áp như vậy không? Cô đột nhiên vòng đôi tay mảnh khảnh của mình ra hướng về phía cổ anh.

“Này, con yêu, để mẹ ôm con một lúc ”Cô lẩm bẩm trong giấc mơ, kéo người đàn ông cô đang ôm ngực xuống nằm cùng mình.

Hai mắt Diệp Sâm đột nhiên mở lớn!

Anh chưa kịp phản ứng thì đã loạng choạng, lăn lộn trên chiếc giường này với cô, cái miệng nhỏ nhắn mềm mại đã tìm đến môi anh một cách cực kỳ chính xác.

Sau đó hôn hôn lên môi một chút.

Diệp Diệp Sâm đột nhiên sửng sốt!

Đây hẳn là điều mà người phụ nữ này thường làm khi dỗ dành con trai.

Cho nên, hiện tại cô coi anh là con trai mình?

Thật quá xấu hổ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK