Mục lục
Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 78

Phố cũ, nhà cho thuê.

Diệp Minh Thành nhận được điện thoại của Mặc Hi vào khoảng bốn giờ chiều, lúc đó cậu bé đang xem phim hoạt hình cùng với em gái, cậu bé không hề thích xem, nhưng mommy bảo cậu bé phải trông chừng em gái nên cậu bé phải luôn luôn ở bên cạnh.

Điện thoại gọi đến, Diệp Minh Thành đến nhận điện thoại.

“Alo?”

“Diệp Minh Thành, tôi hỏi cậu, mommy đã về chưa?” Đây là câu đầu tiên Mặc Hi nói sau khi Diệp Minh Thành nhận điện thoại.

Mommy?

Diệp Minh Thành liếc nhìn căn nhà chỉ có cậu bé và em gái, nhíu mày: “Không có, sao vậy? Mommy không ở chỗ cậu sao?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Hi càng trở nên âm trầm.

Theo lý mà nói thì mommy đã đi lâu như vậy nhưng chưa về tới nhà, xem ra mommy ngốc nghếch này đang lén trốn ở nơi đó khóc, lúc còn ở nước ngoài, mỗi khi mommy chịu ấm ức, sợ hai đứa con nhỏ lo lắng nên lén trốn đến nơi nào đó, đợi tâm trạng tốt hơn mới quay về nhà.

Mặc Hi hận không thể lập tức bay về nhà, tìm vị mommy ngốc này vềt “Diệp Minh Thành, chúng ta đổi lại chỗ ở đi, có được không?”

“Hả?” Diệp Minh Thành nghe vậy, lắp bắp kinh ngạc: “Chuyển về?

Bây giờ sao? Không phải chứ… hay là để ngày mai rồi mới chuyển?”

Sau giờ trưa, Diệp Minh Thành có chút quyến luyến nơi này, cậu bé muốn ở cùng với mommy, không muốn về lại căn phòng to lớn, lạnh giá kia.

Nhưng mà, sau khi Mặc Hi nghe Diệp Minh Thành nói vậy, chợt nổi giận ở đầu dây bên kia: “Không, tôi không ở nổi nữa, Diệp Minh Thành, cái chỗ quỷ quái này của cậu, tôi không muốn ở thêm một phút nào nữa!”

“Tại sao?”

“Còn không phải vì người ba thối tha kia à? Diệp Minh Thành, tôi hỏi cậu, người phụ nữ tên Cố Cẩn Mai kia là ai? Thủ đoạn của dì ta tệ như vậy mà ba còn không nhìn ra? Ngược lại lại nói Mommy không đúng, đầu óc ba úng nước rồi sao? Không phân biệt được phải trái?”

Một lát sau, trên mặt Diệp Minh Thành cũng lộ ra vẻ chán ghét, lạnh lùng nói: “Dì ta là bạn gái của ba” “Cậu nói gì? Bạn gái?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Hi càng khó coi: “Vậy thì… rất có thể sau này dì ta sẽ trở thành mẹ kế?”

Diệp Minh Thành lắc đầu: “Tôi không biết, có thể là vậy, nhưng mà tôi không thích dì ta, không muốn dì ta trở thành mẹ kế của tôi.”

Diệp Minh Thành tỏ thái độ rất rõ ràng.

Mặc Hi nghe thế, tâm trạng mới dịu đi một chút.

“Diệp Minh Thành, cậu nghĩ được như vậy, với tư cách là anh em của nhau, cậu có biết tôi rất vui không? Ngay từ đầu, sau khi biết thân phận của chúng ta, tôi rất muốn tác hợp cho ba và mommy, nhưng hôm nay, khi tận mắt nhìn thấy những chuyện kia, tôi thật sự rất tức giận, ba khiến tôi quá thất vọng, cũng khiến tôi rất đau lòng, chưa bao giờ tôi thấy một người đàn ông cặn bã đến vậy!”

Câu cuối cùng gần như hét lên, hơn nữa, với tư cách là con trai của Diệp Sâm, Mặc Hi không hề nể mặt, sử dụng bốn chữ ‘đàn ông cặn bã.

Có thể thấy, chuyện xảy ra vào trưa hôm nay đã gây ác cảm cho cậu Bé!

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK