Mục lục
Chàng Rể Bác Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1888:

Ngoài việc kiếm thêm được một món tiền từ Tiền Gia Hân, thì khách sạn trong du thuyền Alyssa chính là nơi mà anh sắp xếp cho Đường Nhược Tuyết dừng chân.

“Nhược Tuyết, anh Phác, đi nào, mình đưa hai người đến quán bar trên du thuyền.

“Tuy quán bar ở đây không nổi tiếng bảng Lan Quế Phường nhưng cơ sở vật chất thì đứng đầu Hongkong, mà những người đến đây đều là các cậu ấm cô chiêu con nhà quyền thế”

Tiền Gia Hân kéo theo Đường Nhược Hân quẹt thẻ đi vào rất thuần thục, tươi cười hớn hở đi đến quán bar Thính Hải ở tầng sáu của chiếc du thuyền.

Ngay khi đặt chân lên mặt sàn vững chãi, Diệp Phi đã ngửi thấy mùi cồn và phảng phất mùi thơm son phấn.

Từng đám nam thanh nữ tú đi lướt qua, cười nói vui vẻ, sưồng sã, khêu gợi khách khứa.

“Đi, vào trong thôi”

Tiền Gia Hân đẩy cửa quán bar, dẫn theo đám Đường Nhược Tuyết và Phác Anh Long đi vào.

Vừa bước qua cửa, Diệp Phi đưa mắt nhìn quanh thì phát hiện thấy trong quán bar vô cùng nhộn nhịp, hầu như không có chỗ trống.

Nhạc xập xình vang lên sôi động Tuy hiện giờ vẫn chưa phải giờ cao điểm đón khách nhưng không hề ảnh hưởng đến các khách đến sớm để quẩy.

Mùi rượu bia cùng khói thuốc bao trùm lên bầu không khí, nhạc bật to hết cỡ, như muốn đục thủng màng nhĩ người nghe.

Trai gái đang nhảy lắc điên cưồng giữa sàn nhảy.

“Hay quát”

Giữa tiếng nhạc inh tai và ánh đèn nhấp nháy, Diệp Phi bị tiếng hô của một đám người thu hút.

Ánh mắt anh nhìn lên bục cao chính giữa sàn nhảy.

Đó là nơi ánh đèn rực rỡ, chói lòa nhất quán bar.

Và ở trên bục cao đó có một cô gái xinh đẹp trắng nốn nà đang múa cột say mê.

Cô gái trang điểm lộng lẫy, ặc váy ngắn liền thân màu đen.

Làn tóc rối bời che đi hơn nửa khuôn mặt.

Cặp giò dài thẳng tắp mang tất, theo dòng âm nhạc khiến người ta sôi sục, cô ấy thỏa sức uốn éo thân hình gợi cảm.

Đôi môi đỏ thắm dưới ánh đèn neon tỏa ra sức quyến rũ chết người.

“Cô em này đúng là ngon thật”

Diệp Phi thầm thốt lên trầm trồ, đồng thời cũng nhận ra cô gái kia nhìn hơi quen.

Anh có cảm giác đã gặp cô ấy ở đâu đó.

Lúc Tiền Gia Hân nhờ nhân viên sắp xếp chỗ ngồi, Đường Nhược Tuyết đi chậm lại vài bước, bất ngờ nhéo vào eo Diệp Phi: “Nhìn gì mà nhìn? Điệu bộ thèm nhỏ dãi của anh khiến em rất nghỉ ngờ là anh và Hàn Tử Thất trong sạch”

Cô hậm hực: “Tối nay anh chỉ được phép để mắt nhìn em, còn nhìn cô nào khác nữa thì đừng trách ông ăn chả bà đây ăn nem”

Diệp Phi thu lại ánh mắt, cười méo xệch trả lời: “Anh không có hứng thú gì với cô gái đó, chỉ cảm thấy cô ấy hơi quen thôi”

Giờ đã là thời đại nào rồi, cái cớ của anh lỗi thời quá”

‘Vẻ mặt Đường Nhược Tuyết đùa cợt, đưa Diệp Phi đi t “Đừng có gây chuyện, không thì anh sẽ phải hối hận”

bàn quây hình tròn: Diệp Phi bất lực, anh thật sự cảm thấy đã từng gặp cô gái kia ở đâu đó.

Khi hai người mới đi được nửa đường thì tiếng nhạc trên sản ngừng lại nghỉ giữa chừng.

Mấy chục thanh niên nam nữ đang hò hét tản ra về lại chỗ ngồi uống rượu chuyện trò cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK